81 Ngày mở cửa vườn trái cây định vào 20/7, đây là chuyện lớn ở thôn Phúc Khê. Trong thôn đặc biệt mở một cuộc họp, đại ý là trong thôn không có khách sạn, mà tiệm cơm cũng chỉ có một nên họ mong người trong thôn nhận chuyện cho khách ăn ở, chính là để mọi người chuẩn bị một gian phòng trống trong nhà, đến lúc đó thu phí là người lớn 100, trẻ nhỏ 50.
82 Những ngày này, Nhạc Tư Trà vừa làm bài tập vừa tiếp đón những người bạn nhỏ tới thăm hàng ngày. Chuyện chuẩn bị cây không ảnh hưởng tới cậu lắm, nơi gieo trồng ngay ở chỗ ngọn núi từng có chuyện đất đá trôi kia, cách nhà Nhạc Tư Trà không xa, cũng sẽ không bị tiếng ồn nơi đang xây dựng suối nước nóng làm phiền.
83 “Chủ nhân. ” Vốn không chủ động lên tiếng nhưng lần này Du Nhiên lại đánh thức Nhạc Tư Trà dậy. “Chuyện gì?” Nhạc Tư Trà vẫn nằm im trong lòng Diệp Kình.
84 Hai người sóng vai nhau đi trên đường, mười ngón tay nắm chặt. Nhạc Tư Trà không buông tay Diệp Kình ra, bây giờ là buổi tối, không còn ai khác ngoài họ, không lo sẽ có người để ý.
85 Đêm nay, Nhạc Tư Trà ngủ không tốt, lăn qua lộn lại suốt đêm, luôn gặp ác mộng, khiến hôm sau tỉnh lại hai quầng mắt thâm sì, từ khi có được không gian, cậu chưa bao giờ bị thế cả.
86 Nhạc Tư Trà mang gia đình Art từ không gian ra, năm nhóc đã lớn lên không ít, từ bóng cao su biến thành bóng rổ, ánh mắt sắc bén, răng nanh và móng vuốt cũng lợi hại, đầy hung mãnh.
87 Không đến một giờ, Nhạc Tư Trà liền tới thành phố B. Tổng bộ của tập đoàn Đông Phương thiết lập tại khu phố buôn bán mới quy hoạch ở đây. Nhạc Tư Trà đứng trước cửa tòa nhà, nhìn tòa cao ốc năm mươi tầng này mà líu lưỡi, nghĩ đến cả tòa nhà đều thuộc bề Diệp Kình, mà phòng làm việc của anh ở tầng cao nhất, cậu đột nhiên muốn chạy.
88 Trợ lý đặc biệt của tổng giám đốc, dễ nghe thế nhưng thực chất là người chuyên chạy chân cho Diệp Kình. Sắp xếp, đòng dấu văn bản, mang chỉ thị phát đến các ngành, bưng trà dâng nước, chuẩn bị ba bữa…Tóm lại mọi chuyện vặt vãnh đều rơi vào tay Nhạc Tư Trà.
89 “Tiết Mộng, ngày nghỉ thế nào?” “Chán chết!” Nói đến mà tức, lần trước công ty tổ chức du lịch, tới phòng bí thư của cô, cũng chỉ tới chỗ nông thôn, không những chán mà còn… nhớ tới người dám khiến cô nàng mất mặt, Tiết Mộng chỉ thấy sôi máu, để nguôi giận, cô xin nghỉ hẳn nửa tháng sang Pháp chơi “Vừa xuống máy bay thì gặp trộm, hộ chiếu và chứng minh thư đều mất, nếu không vì có người quen thì chắc giờ vẫn chưa về.
90 Trong nhà đã trang hoàng lại xong! Trước ngày khai giảng hai ngày, Nhạc Tư Trà chuyển về, đương nhiên không thể thiếu Diệp Kình đi kèm. Nhìn phòng ở chợt trở nên rộng rãi, Nhạc Tư Trà đột nhiên thấy lạ lạ.
91 Xuân đi thu đến, quốc khánh năm nay Nhạc Tư Trà và Diệp Kình không được nghỉ ngơi. Đối với thực vật Du Nhiên cung cấp, cấp dưới của Diệp Kình, cụ thể hơn là những chuyên viên nghiên cứu đã làm rất nhiều thực nghiệm.
92 “Gì đây?” Nhạc Tư Trà nhìn tấm thiệp đỏ trong tay Nhạc Tư Trà, hình như là thiệp mời? “Thiệp mời tham dự đại thọ sáu mươi của ông Diệp. ” Diệp Kình gọi lên một nụ cười trào phúng.
93 Vẫn là căn nhà lớn đó, vẫn vị quản gia đó. Nhạc Tư Trà nhìn đại sảnh rộng lớn, đâu đâu cũng có bóng dáng những người hầu đang bận rộn. Thấy Diệp Kình, Phúc bá đang chỉ huy mọi người làm việc chợt dừng lại, đi nhanh tới.
94 Thọ yến của Diệp Triển Hạo cứ thế mà qua. Hôm sau, Diệp Kình cùng Nhạc Tư Trà về thành phố B, Tôn Thích và Tần Hương Nguyệt ở lại thành phố S chơi. Diệp Triển Hao chủ động thành hướng dẫn viên du lịch cho họ, thậm chí còn đề nghị đưa cha mẹ Tôn Thích lại đây nhưng hai ông bà không chịu.
95 Gần đây Nhạc Tư Trà rất buồn!Mới không đến 25 tuổi mà cậu đã mập ra, vốn cậu vẫn gầy gầy, giờ thêm không ít mỡ, nhìn mũm mĩm, còn có hai cằm, bụng cũng nhô lên, eo to lên mấy số, quần hồi trước giờ cũng không mặc được.