61 Hôm tổ chức yến hội, Nhạc Tư Trà, Diệp Kình, Lâm Thanh Nhã, Từ Tuyết, Cao Dương, Âu Dương Gia Gia, ai có tiết thì trốn tiết, ai không có tiết thì thôi, hẹn nhau 4h tới Hoa Nhã.
62 “Cứ thế thôi?” Lâm Thanh Nhã cùng mấy người lại rúc vào khu ẩm thực, Cao Dương cảm thấy như vậy thì yên cho mấy kẻ kia quá – tuy rằng nhìn vẻ mặt vặn vẹo của hai kẻ đó tuyệt thật.
63 Sau yến hội, mọi người càng có thêm nhiều chuyện để bàn tán. Được đề cập tới nhiều nhất là đại tiểu thư của tập đoàn họ Lữ và nhị công tử của tập đoàn Thiên Uy – Trầm Gia Minh.
64 Cậu cũng không đồng ý ngay sau khi nghe Niếp Khải nói. “Anh Niếp, hoa này cũng không phải hoàn toàn của em, thế này đi, để em về hỏi lại, sau đó trả lời anh, được không?” Nếu Nhạc Tư Trà đã nói đến thế, Niếp Khải cũng không thể gượng ép nữa “Được rồi, em làm ơn nhanh chút được không, vài ngày nữa là tới cuộc triển lãm rồi.
65 Nhạc Tư Trà cùng Diệp Kình nhìn Triệu Bác Triết dẫn người rời đi, chỉ còn lại Niếp Khải và lão giả kia, lúc này hai người mới mang chậu hoa bước qua. “Anh Niếp, em mang hoa tới.
66 Khi báo chí bắt đầu tuyên truyền ‘Công ty dược Đông Phương’ – công ty chế dược thuộc Đông Phương gia – chế tạo ‘Tiên tích 1’ thì Nhạc Tư Trà mới nhớ tới bệnh tình của cô con gái ngài đại sứ.
67 Sau sinh nhật Diệp Kình, tình cảm hai người lại càng sâu sắc hơn. Tuy rằng không có biến chuyển rõ ràng nhưng Nhạc Tư Trà lại có cảm giác an tâm mà trước giờ chưa từng có.
68 Trước hôm đi học, Nhạc Tư Trà hỏi Cao Dương “Axue nhà mình sinh con, cậu muốn không?” Cao Dương nhìn cậu một lúc, cuối cùng thở dài, vỗ vỗ vai cậu “Tư Trà, chó nhà cậu cũng không phải hạng bình thường, cậu tốt nhất đừng nghĩ tặng người, lại chuốc phiền toái.
69 Mưa to cả đêm, tới hừng đông thì bắt đầu ngớt, cuối cùng ngửng hắn. Nhạc Tư Trà mở cửa sổ, hương bùn đất tươi mát phảng theo gió nhẹ bay vào phòng. Hít sâu một hơi, Nhạc Tư Trà hưởng thụ hương thơm tự nhiên, nhìn ngắm cảnh vật ngoài cửa sổ.
70 Khi Diệp Kình quay về thì thấy Nhạc Tư Trà đang quét nước trong sân đi. Hôm qua mưa quá lớn, trong sân không thiếu nước, ngay cả máng thoát nước cũng bọ đổ, cậu phải tốn nhiều thời gian lắm mới có thể rửa sạch bùn trong máng.
71 “Bác Vương, bác đang làm gì thế?” Nhạc Tư Trà bỏ xích của Art ra, vỗ vỗ đầu nó, khiến nó tự đi chơi, vừa nhấc đầu lên liền thấy bác Vương cầm lưới đánh cá, cố định chỗ thoát nước.
72 “Thế này là đủ rồi, phải được mấy bữa. ” Bác Vương nhìn vào lưới, bên trong đều là lươn, lươn lớn lươn nhỏ bò lổn ngổn lên nhau nhìn mà ghê. “Cháu còn muốn mò ốc nữa, lâu lắm rồi chưa được ăn.
73 Nhạc Tư Trà cùng bác Vương nói cười vui vẻ dọc theo bờ sông đi hướng thôn, còn chưa đến quốc lộ, từ rất xa đã thấy một chiếc xe đen đứng đó, Diệp Kình đeo kính râm, dựa người đứng đợi.
74 Bốn người vừa ăn hoa quả vừa nói chuyện, thời gian chầm chậm trôi qua, trời đã ngả về chiều. “Cũng không còn sớm lắm, chúng ta qua sân sau giải quyết mấy thứ kia thôi.
75 Sáng hôm sau thức dậy, Nhạc Tư Trà đau đầu dữ dội, cậu luôn không rút được kinh nghiệm, đã biết không uống rượu được lại không chịu nghe người khác khuyên, cuối cùng chịu khổ lại là mình.
76 Nhạc Tư Trà mới chỉ nhìn thấy biển trên TV, ước mơ của cậu vẫn là được nhìn nó tận mắt, cuồi cùng cũng thỏa mong ước. Maldeves cách 650 hải lý ở vùng biển phía Nam Sri Lanka, từ Bắc tới Nam, trải qua đường xích đạo là một dải đảo trải dài.
77 Diệp Kình giúp Nhạc Tư Trà mặc bộ đồ lặn vào, dặn dò những chuyện cần chú ý rồi dẫn cậu xuống nước. Diệp Kình không lo lắng Nhạc Tư Trà sẽ gặp chuyện không may, bởi nếu ra sự gì, chỉ cần di chuyển đến tầng thứ một là được.
78 Mấy ngày sau đó, Nhạc Tư Trà cùng Diệp Kình đều dạo chơi ở tầng thứ hai ở không gian. Ở hải đảo hai ngày, bọn họ liền chuyển sang đất liền, ngắm nhìn những loài động vậy đã tuyệt chủng, cây súng săn của Diệp Kình cuối cùng cũng phát huy công dụng, nguyên liệu đồ ăn mỗi ngày đều phụ thuộc vào nó.
79 “Sức sống? Những thực vật đã bị hấp thu giờ thế nào?” vẻ mặt Diệp Kình có vẻ không được hài lòng lắm, dù sao, Du Nhiên có thể hấp thu sức sống của thực vật cũng có thể hấp thu thứ đó của con người, như thế, không chừng Nhạc Tư Trà sẽ có nguy hiểm.
80 Từ sáng sớm, Nhạc Tư Trà đã dậy làm một bữa sáng đơn giản, hai người ăn xong liền vào thành phố. Giờ thời tiết đang nóng, đi càng sớm càng đỡ khổ. Quốc lộ vào thành phố có chút xóc nảy, nhưng vẫn chịu được, hơn nữa cả hai đã đi qua đi lại nhiều lần nên cũng quen.