Chương trước: Chương 120: Suối Nước Nóng
1. Chương 1 : Đêm Mê Loạn
2. Chương 2 : Hồi Ức Yêu Thương.
3. Chương 3 : Máu Mưa Dầm Ngày
4. Chương 4 : Lăng Nhục Biến Thái
5. Chương 5 : Hắn Nhắm Trúng Mục Tiêu Thiên Sứ Là Nàng.
6. Chương 6 : Quỷ Sa Tăng Trở Về
7. Chương 7 : người Thừa Kế.
8. Chương 8 : Ôm Hôn Dưới Ánh Trăng
9. Chương 9 : Tìm Hiểu Trong Đêm Tối
10. Chương 10 : Cô Có Bạn Trai.
11. Chương 11 : Uy Hiếp
12. Chương 12 : Đánh Cuộc Với Ma Quỷ
13. Chương 13 : Cảnh Xuân Lộ Ra Ngoài.
14. Chương 14 : Vô Tình Thấy
15. Chương 15: Ép Buộc Cô Làm Thêm Giờ
16. Chương 16 : Cùng Hắn Dự Tiệc.
17. Chương 17 : Sự Trần Truồng Hấp Dẫn
18. Chương 18: Buông Tôi Ra
19. Chương 19 : Cả Đêm Làm Bạn Gái.
20. Chương 20: Ăn Đậu Hũ Của Nàng
21. Chương 21 : Nụ Hôn Rung Chuyển Đất Trời
22. Chương 22 : Nụ Hôn Rung Chuyển Đất Trời
23. Chương 23 : Quyến Rũ Hắn
24. Chương 24 : Vào Phòng Của Hắn
25. Chương 25 : Con Mồi
26. Chương 26 : Tối Nay Hãy Ở Lại Đây
27. Chương 27 : Lãnh Khinh Gọi Điện
28. Chương 28 : Bữa Tốt Nghiệp Tiệc Rượu.
29. Chương 29 : Hắn Bị Thương
30. Chương 30 : Cả Đêm Kích Tình Nở Rộ
31. Chương 31 : Một Phòng Mập Mờ
32. Chương 32 : Bị Em Trai Bắt Gặp
33. Chương 33 : Dấu Hôn Trên Cổ.
34. Chương 34 : Mất Khống Chế Cảm Xúc.
35. Chương 35 : Tình Yêu Cấm Kỵ
36. Chương 36 : Thiếu Niên Xấu Xa
37. Chương 37 : Cùng Nhau Ăn Cơm
38. Chương 38 : Giới Thiệu Bạn Gái Cho Hắn
39. Chương 39 : Ngừa Thai.
40. Chương 40
41. Chương 41 : Lần Đầu Tiên Tiếp Xúc Thân Mật
42. Chương 42 : Ngủ Cùng Giường Chung Gối Suốt Cả Đêm.
43. Chương 43 : Một Cái Tát
44. Chương 44 : Ngủ Lầm Giường.
45. Chương 45 : Một Lòng Chỉ Nhớ Thương Cô.
46. Chương 46 : Không Nghĩ Sẽ Nhìn Thấy Anh.
47. Chương 47 : Sau Khi Tắm
48. Chương 48 : Yêu Cầu.
49. Chương 49 : Tâm Tình Mâu Thuẫn.
50. Chương 50 : Bị Hắn Bắt Gặp
51. Chương 51 : Đau Lòng Rời Đi
52. Chương 52 : Có Một Loại Yêu Gọi Là Buông Tay.
53. Chương 53 : Hiểu Lầm
54. Chương 54 : Chờ Hắn Đêm Khuya
55. Chương 55 : Xem Mắt.
56. Chương 56 : Sao Lại Là hắn?
57. Chương 57 : Tác Hợp Một Đôi.
58. Chương 58 : Hắn Dẫn Con Gái Về Nhà
59. Chương 59 : Ảnh Cấm.
60. Chương 60 : Hồ Ly Tinh.
61. Chương 61 : Căn Phòng Cách Vách Thở Dốc.
62. Chương 62 : Học Xấu.
63. Chương 63 : Chỉ Vui Đùa Một Chút Mà Thôi.
64. Chương 64 : Chị Thích Em Nhất.
65. Chương 65 : Bức Hôn
66. Chương 66 : Xã Giao Ước Hẹn.
67. Chương 67 : Không Cách Nào Thương Hắn
68. Chương 68 : Bá Đạo Dây Dưa
69. Chương 69 : Thổ Lộ
70. Chương 70 : Khiếp Sợ, Không Cách Nào Chấp Nhận
71. Chương 71 : Em Là Của Tôi.
72. Chương 72 : Tôi Muốn Em
73. Chương 73 : Thí Nghiệm
74. Chương 74
75. Chương 75
76. Chương 76
77. Chương 77
78. Chương 78
79. Chương 79
80. Chương 80
81. Chương 81
82. Chương 82 : Vô Tình Đoạt Lấy
83. Chương 83 : lần Đầu Tiên Của Cô
84. Chương 84 : Ác Ma, Cầu Xin Ngươi Bỏ Qua Cho Tôi Đi.
85. Chương 85 : Hận Hắn, Không Thể Nào Tha Thứ
86. Chương 86 : Yêu Cô Đến Mức Phát Điên Giống Như Đem Cô Nhốt Lấy
87. Chương 87 : Không Bằng Cầm Thú, Lần Nữa Xâm Phạm
88. Chương 88 : Sảng Khoái Chết Đi
89. Chương 89 : Muốn Chết? Không Dễ Dàng Như Vậy!
90. Chương 90 : Thả Tôi Đi Hoặc Để Tôi Đi Tìm Cái Chết.
91. Chương 91 : Một Đời Một Kiếp Không Cách Nào Thoát Khỏi.“thiếu Gia, Người Đã Tỉnh?”
92. Chương 92 : Tiếp Tục Dây Dưa.
93. Chương 93 : Dơ Bẩn, Hoàn Toàn Dơ Bẩn.
94. Chương 94 : Vụng Trộm Kích Thích.
95. Chương 95 : Hắn Đính Hôn.
96. Chương 96 : Đố Kỵ Làm Mất Khống Chế!
97. Chương 97 : Ba Người Đàn Ông Một Sân Khấu
98. Chương 98 : Trừng Phạt Của Ác Ma
99. Chương 99 : Quan Hệ Sáng Tỏ Rồi!
100. Chương 100 : Chiếc Nhẫn Kim Cương Lóe Sáng, Cưới Em ! ! !
101. Chương 101 : ngịch Chuyển: Người Nào Rơi Xuống, Vạn Kiếp Bất Phục!
102. Chương 102 : Là Mộng Xuân Hay Là Cơn Ác Mộng?
103. Chương 103 : Cả Đêm Dây Dưa.
104. Chương 104 : Hậu Quả Của Việc Chọc Giận Hắn.
105. Chương 105 : Không Sao Cả, Dơ Bẩn Thì Liền Dơ Bẩn Đi.
106. Chương 106 : Lăng Nhục Biến Thái
107. Chương 107 : Dám Đụng Đến Người Phụ Nữ Của Tôi, Chết! ! !
108. Chương 108: Ác Ma Không Hơn Không Kém
109. Chương 109: Chinh Phục Em
110. Chương 110: Rời Đi Đi, Cùng Anh Đi
111. Chương 111: Giải Vây Bí Ẩn Thân Thế
112. Chương 112: Ác Ma Trở Về
113. Chương 113: Không Ngoan Dịu Dàng Trừng Phạt
114. Chương 114: Em Cùng Hắn Qua Đêm Rồi Hả
115. Chương 115: Đau, Sẽ Làm Cho Em Nhớ Kỹ Ai Mới Đúng Là Người Đàn Ông Của Em
116. Chương 116: Tình Yêu Nghẹt Thở, Đau Như Dao Cắt
117. Chương 117: Nếu Như Đây Là Địa Ngục, Sẽ Để Cho Em Và Anh Cùng Nhau Rơi Xuống
118. Chương 118: Cầm Thú Chỉ Vì Phát Tiết
119. Chương 119: Em Mang Thai?
120. Chương 120: Suối Nước Nóng
121. Chương 121: Đứa Bé, Có Nên Muốn Hay Không?
122. Chương 122: Chuộc Tội--- Đau, Đau, Đau!
123. Chương 123: Rốt Cuộc Ác Ma Cũng Đồng Ý Buông Tay
124. Chương 124: Tình Cảm Khó Tiếp Tục, Tất Cả Trở Về Số Không
125. Chương 125: Thiên Uy, Anh Không Yêu Em Nữa Sao?
126. Chương 126: Có Bao Nhiêu Hận, Thì Bấy Nhiêu Yêu!
127. Chương 127: Rốt Cuộc Là Người Nào Tổn Thương Người Nào?
128. Chương 128: Vậy Nuôi Bị Nhốt
129. Chương 129: Quyết Định Rời Khỏi Hắn
130. Chương 130: Sao Đọa Rồi Sao, Lạc Đường Rồi Sao?
131. Chương 131: Quấy Rầy, Các Người Cứ Tiếp Tục
132. Chương 132: Ý Loạn Tình Mê Trong Phòng Tắm
133. Chương 133: Liều Chết Triền Miên Trước Khi Biệt Ly
134. Chương 134: Cô Rời Đi Sao?
135. Chương 135: Rốt Cuộc Cùng Thoát Khỏi Ác Ma
136. Chương 136: Đánh Mất Tình Yêu
137. Chương 137: Ông Ta Là Cha Ruột?
138. Chương 138: Nghiệt Duyên, Sai Lầm Gặp Nhau!
139. Chương 139: Tình Cừu - Không Đội Trời Chung
140. Chương 140: Một Màn Làm Người Ta Đỏ Mặt Tim Nhanh
141. Chương 141: Nhớ Nhung Điên Cuồng
142. Chương 142: Là Kẻ Thù Hay Người Yêu?
143. Chương 143: Mấy Tháng Sau, Cuối Cùng Cũng Gặp Lại.....
144. Chương 144: Yêu Em, Yêu Đến Hết Thuốc Chữa
145. Chương 145: Tích Tuyết, Cùng Anh Đi Đi
146. Chương 146: Không Có Em, Thế Giới Của Anh Là Một Vùng Tăm Tối
147. Chương 147: Giết Anh Đi, Tích Tuyết
148. Chương 148: Chỉ Cần Em Bên Tôi Ngày Cuối Cùng Thôi!
149. Chương 149
150. Chương 150: Sinh Ly, Tử Biệt
151. Chương 151: Kết Thúc —— Tất Cả Ân Oán Tình Hận Đều Chấm Dứt
152. Chương 152: Lạc Thiên Uy Đã Chết!!
153. Chương 153: Ba Năm Sau, Bắt Đầu Mới
154. Chương 154: Tranh Đoạt, Cô Sẽ Thuộc Về Ai?
155. Chương 155: Lạc Thiên Uy Thật Đã Chết Rùi Sao?
156. Chương 156: Khiếp Sợ Gặp Nhau Tịa Bữa Tiệc
157. Chương 157: Trưởng Thành, Hình Như Đã Từng Quen Biết Hắn
158. Chương 158: Cùng Hắn Nhảy Một Điệu Có Tình Cảm Nóng Bỏng Mãnh Liệt
159. Chương 159: Một Nửa Thân Thể Anh, Là Cô!
160. Chương 160: Tối Nay, Em Là Của Tôi!
161. Chương 161: Hoan Nghênh Anh Đến Tham Dự Hôn Lễ Của Chúng Tôi
162. Chương 162: Bỏ Lỡ Ba Năm, Như Thế Nào Tiếp Tục Được Đây?
163. Chương 163: Thoải Mái Lên Giường
164. Chương 164: Tiếng Thì Thầm Trong Nhà Vệ Sinh
165. Chương 165: A, Cái Người Lưu Manh Này!
166. Chương 166: Tôi Biết Rõ, Em Là Tuyết Nhi Của Tôi
167. Chương 167: Bảo Bối, Có Muốn Tôi Hay Không?
168. Chương 168: Cô Làm Cho Hắn Khó Mà Kiềm Chế
169. Chương 169: Em Cùng Hắn Ta Lên Giường?
170. Chương 170: Làm Người Đàn Ông Thứ Hai
171. Chương 171: Đứa Trẻ Giống Hệt Lạc Thiên Uy
172. Chương 172: Anh Ấy, Đã Kết Hôn Sao?
173. Chương 173: Ép Buộc Cô Làm Tình Nhân
174. Chương 174: Tù Ngược: Không Cho Cô Rời Đi
175. Chương 175: Xiềng Xích, Biến Thái Giam Cầm
176. Chương 176: Món Đồ Chơi, Không Tim Không Phổi
177. Chương 177: Hắn Đang Ép Cô!
178. Chương 178: Dây Dưa Suốt Đêm
179. Chương 179: Lại Có Một Đứa Con Của Chúng Ta?
180. Chương 180: Vợ Của Hắn Tìm Đến Cửa
181. Chương 181: Mẹ Của Bùi Địch Là Lạc Tích Tuyết
182. Chương 182: Theo Dõi, Giám Thị
183. Chương 183: Lần Nữa, Rơi Vào Tay Ác Ma
184. Chương 184: Ly Hôn Thì Ly Hôn
185. Chương 185: Thế Thân Lạc Tích Tuyết
186. Chương 186: Lên Giường Với Họ, Anh Còn Có Thể Muốn Em Không?
187. Chương 187: Thật Xin Lỗi, Cô Không Phải Là Cô Ấy
188. Chương 188: Hoàn Toàn Triệt Để... Đoạt Lấy Cô!!
189. Chương 189: Sau Khi Say Rượu....
190. Chương 190: Hận Hắn, Chân Tướng Tàn Nhẫn
191. Chương 191: Khi Chủy Thủ Đâm Vào Thân Thể Của Hắn
192. Chương 192: Gả Cho Tôi, Hay Là Chết?
193. Chương 193: Cô Gái Hèn Hạ, Còn Không Quỳ Xuống?
194. Chương 194: Thì Ra Bọn Họ Là Sinh Đôi
195. Chương 195: Say Rượu, Tuyệt Thực, Tương Tư Thành Tật
196. Chương 196: Chăm Sóc, Hai Người Ngủ Chung Giường Bệnh
197. Chương 197: Đáng Chết, Em Thế Nhưng Dám Đi Xem Mắt
198. Chương 198: Lisa Không Phải Vợ Của Anh
199. Chương 199: Ở Chung, Hai Trái Tim Đến Gần Nhau
200. Chương 200: Đe Dọa Cám Dỗ, Ép Cô Rời Khỏi
201. Chương 201: Chia Tay, Còn Là Phản Bội?
202. Chương 202: Cô Kết Hôn, Chú Rể Không Phải Anh!
203. Chương 203: Trong Hôn Lễ Xuât Hiện Người Đàn Ông Từ Trên Trời Giáng Xuống (thượng)
204. Chương 204: Đổi Chú Rể, Hôn Lễ Vẫn Tiếp Tục
205. Chương 205: Bức Hôn, Em Đã Là Vợ Của Tôi
206. Chương 206: Làm Nhục: Yêu Hận Đan Xen Vào Đêm Tân Hôn
207. Chương 207: Bà Xã, Mặc Quần Cho Anh
208. Chương 208: Nhốt Em Cả Đời, Không Cho Rời Đi
209. Chương 209: Buộc Cô Ký Tân Trên Giấy Đăng Ký Kết Hôn
210. Chương 210: Vợ Chồng Là Chính Thức Cô Trở Thành Nữ Chủ Nhân
211. Chương 211: Sinh Hạ Con Của Chúng Ta?
212. Chương 212: Chia Tay Cô Ta, Mẹ Cho Con Mọi Thứ Con Muốn
213. Chương 213: Mới Cưới Không Ngủ Cùng Giường, Chống Cự Hắn
214. Chương 214: Lấy Tư Cách Là Vợ Tham Dự Yến Tiệc
215. Chương 215: Anh Lừa Người, Anh Chính Là Lạc Thiên Uy!
216. Chương 216: Khó Được Cùng Giường Cả Đêm
217. Chương 217: Phản Bội Cô, Hẹn Hò Với Người Phụ Nữ Khác
218. Chương 218: Tôi Muốn Ly Hôn Với Anh
219. Chương 219: Cả Đời Đừng Nghĩ Tránh Tôi
220. Chương 220: Vợ Chồng Thân Mật, Là Đạo Lý Hiển Nhiên!
221. Chương 221: Cô Dùng Thân Thể Trao Đổi Tự Do
222. Chương 222: Không Ly Hôn Được, Liền Ở Riêng Đi!
223. Chương 223: Giao Dịch Vô Sỉ, Cuối Cùng Cho Tôi Một Lần
224. Chương 224: Hết Ngủ Với Cô Gái Khác, Lại Ngủ Với Cô
225. Chương 225: Lần Sau Nhớ Mang Mũ
226. Chương 226: Trừ Em Ra, Em Cho Rằng Tôi Còn Có Thể Đụng Vào Người Nào Nữa Sao?
227. Chương 227: Trói Hắn Trên Giường, Trừng Phạt Quyến Rũ
228. Chương 228: Hậu Quả Chủ Động Quyến Rũ Hắn
229. Chương 229: Tôi Càng Muốn Ăn Em
230. Chương 230: Một Chút Cũng Không Rời Khỏi Cô
231. Chương 231: Cô Ta Mang Thai Đứa Bé Của Chồng Cô
232. Chương 232: Cô Nên Làm Gì Đây?
233. Chương 233: Cùng Người Đàn Ông Khác
234. Chương 234: Anh Đã Làm Gì Vợ Tôi
235. Chương 235: Nói, Em Sẽ Không Ời Khỏi Anh!
236. Chương 236: Cùng Người Tình Của Anh Gặp Mặt
237. Chương 237: Muốn Anh Trách Nhiệm Với Đứa Bé
238. Chương 238: Cô Ấy Căn Bản Không Sinh Được
239. Chương 239: Hận Anh, Không Muốn Gặp Anh
240. Chương 240: Các Người Ly Hôn Đi
241. Chương 241: Mang Thai Hai Tuần
242. Chương 242: Là Cô Hại Cô Ta Sinh Non Đấy
243. Chương 243: Anh Sẽ Cho Cô Ta Một Danh Phận
244. Chương 244: Bỏ Thuốc Cho Anh
245. Chương 245: Cảnh Tượng Khiến Tâm Đau Đớn
246. Chương 246: Tối Nay, Em Là Của Anh!
247. Chương 247: Cung Cô Phóng Túng Một Lần Đi
248. Chương 248: Buông Tay Đi, Tôi Không Muốn Anh!
249. Chương 249: Cô Mang Thai?
250. Chương 250: Nghĩ Tới Việc Ly Hôn Với Hắn, Dừng Có Nằm Mơ!
251. Chương 251: Em Rời Đi, Anh Sẽ Chết
252. Chương 252: Tự Hủy Hoại Để Cô Ở Lại!!
253. Chương 253: Ly Hôn, Không Phải Là Yêu Anh Ấy
254. Chương 254: Lạc Tích Tuyết Mất Tích
255. Chương 255: Hôn Lễ Của Lạc Thiên Uy Cùng Tống Khuynh Vũ
256. Chương 256: Rơi Xuống Cuộc Sống Thối Nát
257. Chương 257: Binh An Sinh Hạ Đứa Bé Khỏe Mạnh
258. Chương 258: Đứa Bé Cần Bố
259. Chương 259: Cầu Hôn, Gả Cho Anh
260. Chương 260: Người Và Vật Cũng Thay Đổi
261. Chương 261: Cướp Đi Con Gái Của Cô
262. Chương 262: Cha Của Đứa Bé Là Hắn Sao?
263. Chương 263: Ở Dưới Người Tôi Mà Cứng Ngắc Như Vậy Sao?
264. Chương 264: Anh Là Cha, Còn Là Cậu Sao?
265. Chương 265: Anh Ly Hôn! (kết Cục Của Tống)
266. Chương 266: Chuyện Tốt Bị Phá Hư
267. Chương 267: Không Cho Phép Em Gả Cho Anh Ta!!
268. Chương 268: Cưỡng Hôn Trước Mặt Mọi Người
269. Chương 269: Chúng Ta Đều Bẩn Thỉu Không Chịu Nổi
270. Chương 270: Lợi Dụng Con Gái, Buộc Cô Đi Vào Khuôn Khổ
271. Chương 271: Gần Nhau Trong Gang Tấc Mà Biển Trời Cách Mặt, Gặp Lại Người Dưng
272. Chương 272: Đem Cô Mạnh Mẽ Bắt Đi
273. Chương 273: Thân Thể Phản Bội
274. Chương 274: Mang Theo Nữ Nhi Nữ Nhi Rời Nhau
275. Chương 275: Không Thấy Băng Băng
276. Chương 276: Hắn Không Cùng Cô Ký Đơn Ly Hôn Luôn
277. Chương 277: Một Nhà Ba Người Chung Đụng
278. Chương 278: Tối Nay, Anh Mang Đứa Bé Ngủ
279. Chương 279: Chung Giường Chung Gối
280. Chương 280: Anh Trai Của Băng Băng
281. Chương 281: Thiếu Anh Một Công Đạo
282. Chương 282: Mất Khống Chế, Bạo Hành Cô!
283. Chương 283: Đời Sống Thực Vật
284. Chương 284: Anh Ta Không Phải Bố Con, Bố Mới Phải!
285. Chương 285: Cô Chỉ Nhớ Anh Là Em Trai
286. Chương 286: Nửa Đêm Đi Vào Phòng Cô
287. Chương 287: Hai Người Đàn Ông Quyết Đấu
288. Chương 288: Con Gái Lần Đầu Gọi Ba
289. Chương 289: Thân Thế Lạc Thiên Uy
290. Chương 290: Không Cho Khi Dễ Mẹ Tôi
291. Chương 291: Bống Nhiên, Quay Đầu Là Anh!
292. Chương 292: Anh Đánh Mất Cô!
293. Chương 293: Mất Mà Ngược Lại
294. Chương 294: Những Nụ Hôn Cực Nóng Trên Người Cô
295. Chương 295: Vì Cô, Giết Thêm Một Tánh Mạng!
296. Chương 296: Cùng Nhau Nhìn Mặt Trời Mọc
297. Chương 297: Cô Phải Về Bên Cạnh Chồng Của Cô
298. Chương 298: Bị Tai Kiếp
299. Chương 299: Hắn Thế Nhưng Chưa Chết?
300. Chương 300: Giết Cô, Lấy Mạng Đổi Mạng
301. Chương 301: Chân Tướng, Mưu Đồ Đã Lâu!
302. Chương 302: Anh, Trúng Một Phát Đạn!
303. Chương 303: Cứu Cô, Hy Sinh Tánh Mạng!
304. Chương 304: Đại Kết Cục: Yêu Đến Thiên Đường Địa Cửu
305. Chương 305: Ngoại Truyện (1)
306. Chương 306: Ngoại Truyện (2)
Về đến nhà, cô đi ngủ thật sớm, đợi đến khi Thiên Uy trở về thì cô đã sớm chìm vào mộng đẹp. Liên tiếp mấy ngày Lạc Thiên Uy tựa hồ như rất bận, đi sớm về trễ, bọn họ chạm mặt nhau cũng khó.
Tình hình cô nôn mửa ngày càng nhiều hơn, cơm tựa hồ như nuốt không trôi, sau mấy ngày cô dứt khoát xin nghỉ ở nhà. Chuyện càng ngày càng cấp bách cô cần phải đi làm kiểm tra gấp.
Cô lấy lý do đến nhà bạn có chuyện nên thừa dịp không ai chú ý cô len lén quẹo vào một phòng khám tư nhân, làm các thủ tục đơn giản để kiểm tra cơ thể. Thời gian từng giây từng phút trôi qua Lạc Tích Tuyết như ngừng thở, ở trên hành lang đi tới đi lui chờ đợi kết quả.
Rốt cuộc, kết quả cũng có. Bác sĩ gọi cô vào phòng, vui vẻ nói cho cô biết cô đã có thai.
“Rầm” Lạc Tích TUyết cảm thấy đầu mình như muốn nổ tung “Thật sao? Bác sĩ xác định kết quả là tôi có thai sao? Có nhầm lẫn gì xảy ra không?” Cô ôm lấy tia hy vọng cuối cùng hỏi lại.
“Sẽ không sai, căn cứ vào báo cáo kết quả xét nghiệm thì cô đúng thật là có thai rồi”. Giọng nói của bác sĩ đầy sự khẳng định, cũng như đem tia hy vọng cuối cùng của cô đánh tan tành.
Trong đầu cô giờ phút này hoàn toàn trống rỗng, cảm thấy thế giới như sụp đổ rồi. Cô thật sự có thai còn là con của em trai mình. Điều này là như thế nào đây?
Nếu như chỉ là ngoài ý muốn mang thai của bất kỳ người đàn ông nào cô cũng có dũng khí để thừa nhận và sinh đứa bé ra. Nhưng đây lại là kết tinh của tội ác, muốn cô làm sao giữ lại đây?
“Tiểu thư, cô có cần tôi đưa một ít thuốc dưỡng thai không?” Bác sĩ nhìn cô sửng sốt hồi lâu cũng không có phản ứng cho là cô quá mức vui mừng.
“Không, không cần” Lạc Tích Tuyết vội vàng lắc đầu, đáy lòng hoảng hốt không dứt.
Cô do dự không biết có nên giữ đứa bé lại hay không. Suy nghĩ hồi lâu cô quay lại hỏi bác sĩ “Bác sĩ, tôi muốn hỏi một chút, nếu như hai người có quan hệ máu mủ thì đứa bé sinh ra có như những đứa trẻ bình thường khác không?”
Bác sĩ hạ mắt nghiêm túc trả lời:”Việc này còn phải xem thứ quan hệ của bọn họ là trực hệ hay là mối quan hệ đời thứ mấy trong họ hàng, nếu là trong quan hệ ba đời thì đứa bé sinh ra rất dễ bị dị dạng, tỷ lệ sống cũng không cao nhưng không phải hầu hết đều như vậy”.
“Cảm ơn bác sĩ”. Lạc Tích Tuyết gật đầu một cái, trong đầu một mảnh hỗn độn.
Thời điểm từ bệnh viện đi ra, cô cảm thấy cả người xụi lơ, ánh mặt trời chói chang chiếu vào người cô càng làm cô thêm chói mắt
Từ khi cô cùng em trai mình phát sinh quan hệ đến bây giờ đã lỡ mang thai tất cả đều giống như cơn ác mộng, chỉ tiếc ác mộng đó lại là sự thật.
Phờ phạc rũ rượi về nhà, dì Ngô lập tức tiến lên đón:”Tiểu thư, cô đã trở về vừa lúc tôi đã làm xong cơm”.
“Dì Ngô, cháu cái gì cũng không muốn ăn, không có khẩu vị phiền dì làm cho con chén cháo đậu đỏ” Lạc Tích Tuyết không còn sức nói chuyện, trở về phòng liền trực tiếp nằm lên giường nghỉ ngơi.
Như vậy liền mang thai? Hiện tại trong bụng của cô đang có một sinh mệnh?
Cô vuốt ve bụng mình, trong lòng một trận chua xót.
Cô thật không dám tưởng tượng nếu cả nhà biết chuyện này sẽ kinh thiên động địa như thế nào nữa, vũ nhục chửi bới, đùa cợt nhất định sẽ theo nhau tới.
Mặc dù em trai rất thương cô cũng nhất định muốn cô sinh đứa bé này ra, nhưng làm sao để vượt qua sự khình miệt của xã hội đây.
Cô không muốn con của mình bị cười nhạo cuộc sống bị mọi người chỉ trích, còn không bằng hiện tại giết chết cô đi.
Ăn chén cháo đậu của dì Ngô xong Lạc Tích Tuyết mệt mỏi nhắm mắt ngủ.
Đúng lúc này Lạc Thiên Uy đẩy cửa đi vào. Anh ngồi bên giường đưa tay sửa sang lại mái tóc xốc xếch bên trán của cô, êm ái hỏi:”Tích Tuyết, hôm nay em đi khám bác sĩ như thế nào?”
“Ừm” cô gật đầu một cái, trong lòng có chút lo lắng, không biết anh có biết cô mang thai hay không.
“Bác sĩ nói thế nào?” Lạc Thiên Uy hỏi lại, gương mặt tràn đầy sự quan tâm.
“Không có gì đáng ngại, vì ăn uống không đúng giờ giấc nên bệnh bao tử tái phát lại”. Lạc Tích Tuyết nhàn nhạt trả lời.
Lạc Thiên Uy dừng lại một chút, suy tư một lát lại hỏi:”Sau này tôi sẽ bắt em dùng cơm đúng giờ”.
“Được!” Lạc Tích Tuyết cũng không cự tuyệt.
Lạc Thiên Uy thấy cô mềm mại như thế thì thoáng an tâm lại, anh ngồi bên giường cầm tay của cô lẳng lặng nhìn cô. Đường cong gò má anh tuấn đầy nhu quang, ánh mắt thâm thuý giữa hai hàng lông mày ngưng kết lại lo lắng.
Trái tim cô không khỏi đau xót, chỉ cảm thấy thê lương không nói nên lời, đời này kiếp này cô còn có thể kết hôn được sao? Có lẽ nhiều năm sau này cô sẽ không bao giờ quên được đã từng có một đứa bé giữa cô và Thiên Uy.
Nghĩ tới đây, nước mắt của cô cơ hồ tràn mi.
Xem tiếp: Chương 122: Chuộc Tội--- Đau, Đau, Đau!