81 Editor: Quỳnh ỉn.
Sở Vân Khinh vốn không phải là người già mồm cãi láo(1), ở dưới thế công ôn nhu của Tiêu Triệt lại càng trở nên điềm đạm đến cực hạn hơn, lúc này chỉ bất đắc dĩ nghiêm mặt nói: “Thương thế kia không quá mười ngày nửa tháng thì không tốt lên được, còn nghiêm trọng hơn so với lần trước, mũi tên này chỉ có ám vệ của Sở Thiên Tề mới có, lần này, chẳng lẽ là hắn?”
1.
82 Editor: Quỳnh ỉn.
Trong Cần Chính điện, Tiêu Chiến một mặt nghiêm túc ngồi trên ghế chủ vị, nhìn thấy Sở Vân Khinh đến đây hai lông mày liền nhíu lại: “Đi đâu?”
Sở Vân Khinh nghĩ đến lời nói dối vừa rồi của Mộ Thanh La liền thừa cớ nói: “Hôm nay gặp Ngũ điện hạ và Mộ quận chúa, Mộ quận chúa nói hai ngày nay nàng không thoải mái, Vân Khinh liền bắt mạch cho nàng một chút, Mộ quận chúa hoạt bát trong sáng, trong lúc nhất thời nói chuyện hứng khởi, lúc này mới quên thời gian.
83 Editor: Dạ Minh Nguyệt
Beta: Quỳnh ỉn
Trong phút chốc đèn đuốc sáng trưng, ánh lửa chói mắt đập vào trong mắt Ngụy Sơ Cận, nàng chỉ nhìn thấy ánh mắt lạnh lẽo của Tiêu Chiến đứng ở ngoài điện nhìn mình.
84 Editor: Dạ Minh Nguyệt.
Beta: Quỳnh ỉn
Rốt cuộc Tiêu Chiến cũng mở miệng phá đi sự yên tĩnh này, Phúc Hải vừa nghe lời này, liếc mắt ra hiệu đuổi các cung nhân khác lui ra.
85 Editor: Dạ Minh Nguyệt.
Beta: Quỳnh ỉn
Khóe miệng Diêu Thanh Loan nhếch lên, bên trong ánh mắt mang theo chua sót, "Phải làm nữ nhân của Hoàng đế, cả đời nhất định hạnh khổ (hạnh phúc và khổ sở), chỉ cần nữ nhân vào hậu cung này, vì tranh giành quyền lực, vì tranh giành hài tử, hơn nữa tranh giành tâm của hắn, tranh đấu đến cuối cùng, nếu như thua, chính là thi cốt vô tồn, nếu là thắng, cũng không bằng thi cốt vô tồn.
86 Editor: Dạ Minh Nguyệt.
Beta: Quỳnh_ỉn
Mà ở phía sau thị nữ là một chiếc xe ngựa cực kì hoa lệ, bốn phía xe ngựa đề là bảo thạch xuyên thành rèm châu, chói mắt dưới ánh mặt trời, chỉ việc ngồi trên xe ngựa tựa như một vật sáng khiến ánh mắt mọi người mù lòa.
87 Editor: Quỳnh ỉn
“Khinh Khinh --”
Một tiếng gọi này khiến Sở Vân Khinh giật mình, nàng giương mắt, nhìn người đang nhíu mày trước mặt, trong nháy mắt tiếp theo, một đạo kình phong mạnh mẽ đánh thẳng vào cổ tay hồng y nam tử.
88 Editor: Quỳnh ỉn
Lúc Sở Vân Khinh hồi cung, thế tử Yến quốc vẫn chưa xuất hiện, nghĩ đến ngài mai còn phải đi đến thành lâu, nhất thời có chút mệt mỏi, nàng híp mắt dựa vào vách xe, nhớ lại chuyện buổi trưa ở Lam Giang lâu, cuối cùng một chưởng kia, có phải rất nặng không?
Tâm tư mệt mỏi không yên, Sở Vân Khinh báo cáo tình huống hôm nay với Tiêu Chiến, lúc nói đến Thế tử yến quốc còn chưa đến, Tiêu Chiến liền ném cho nàng một vật.
89 Editor: Quỳnh ỉn
Giọng nói trầm thấp khiến trong lòng Sở Vân Khinh kinh hãi, người bị nàng áp chế không phải là bằng hữu của Tiêu Triệt sao?!
Nàng vội vàng buông Mộ Trần một thân hồng y ra, nhìn nam tử đau nhe răng trợn mắt trước mặt, trong lòng không khỏi hoài nghi.
90 "Nương nương, Vân Khinh có phần không khỏe, có thể xin được cáo lui trước?"
Lệ Phi hiển nhiên cũng nhìn đến vị trí trống rỗng của Tiêu Triệt, nghe vậy liếc mắt nhìn Tiêu Chiến đang cùng thái tử Tây Lương nói chuyện, gật đầu nói, "Đi đi, hoàng thượng ở đây đã có ta.
91 Editor: Quỳnh ỉn.
Nước cao đến eo, Sở Vân Khinh bình tĩnh nhìn nam tử trần như nhộng trước mặt, mặt càng đỏ hơi: “Ta đã nói rồi, miệng vết thương của ngươi không thể gặp nước, Tiêu Triệt, ngươi đang khiêu chiến nhẫn nại của ta sao?”
Đây là lời mà Tiêu Triệt đã nói với nàng ngày hôm trước, ánh mắt nàng sáng rực, giọng nói hàm chứa tức giận, nhất định phải khiến cho người này nhớ lâu một chút mới được!
Tiêu Triệt nhìn bộ dạng của nàng, cánh tay chậm rãi nắm chặt: “Sở Vân Khinh, ta có nói qua chưa, nếu có lần tiếp theo, sẽ không đơn giản giống như lần trước?”
Sở Vân Khinh bị kiềm hãm, trong đầu bỗng nhiên nhớ xem câu này đã nói khi nào ở đâu, bên trong đầu ầm một tiếng, Sở Vân Khinh vùng vẫy hai tay, chỉ nghe Tiêu Triệt “A” một tiếng hít một ngụm khí lạnh, lúc này Sở Vân Khinh không dám động, mà ánh mắt của Tiêu Triệt sáng rực, cúi đầu xuống hôn thật sâu.
92 “Sẽ không cho nàng hòa thân. ”
Sở Vân Khinh sửng sốt, giờ phút này dư vị tình triều chưa tan, nàng cẩn thận nghĩ lại lời nói của Tiêu Triệt, đến lúc này mới nhớ đến cảnh tượng ở cung yến, nàng cúi đầu khẽ hừ một tiếng xem như trả lời.
93 Tiêu Minh cười, ánh mắt thẳng tắp nhìn về phía Sở Vân Khinh: “Sở Thục Nghi hẳn là chưa quên lời bổn vương đã nói chứ - -“
Lời này vừa nói ra, trên mặt mọi người trong phòng đều hiện lên vẻ ngoài ý muốn, lập tức ánh mắt khác nhau đều dừng lại ở trên người Sở Vân Khinh và Tiêu Minh.
94 Tiêu Lăng vốn đã cưỡi ngựa đi một đoạn, lúc này lại quay trở lại, nhìn Mộ Thanh La tức giận nói: “Mấy người chúng ta cưỡi ngựa, ngươi ầm ĩ cái gì, ngươi đã mời Cố tiểu thư, vậy cưỡng và Cố tiểu thư cùng ngựa đi, nếu xảy ra chuyện, chúng ta sẽ không phụ trách.
95 Sáng sớm hôm sau, trong lều trại trên bãi đất trống, Tiêu Chiến và Lệ Phi ngồi ở chủ vị, các Hoàng tử khác, trọng thần và nhóm sứ giả ngồi đối diện bên dưới chủ vị, cuối cùng là nữ quyến đi theo.
96 Vì vậy Sở Vân Khinh liền biết sự tình không đơn giản như vậy, nàng nhìn Tiêu Triệt nói: “Hoàng thượng muốn Trần Ngạo hồi kinh mang theo năm nghìn trọng binh tới đây, có phải đã xảy ra chuyện gì không?”
“Còn chưa có gặp chuyện không may gì, chỉ là có khả năng gặp chuyện không may thôi.
97 Lều Thái tử Tây Lương cháy ngoài ý muốn, tuy là lửa đã được khống chế kịp thời, nhưng không phải không ảnh hưởng gì.
Buổi trưa ngày thứ hai, trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Dạ Tiêu Nhiên đeo một chiếc khăn đen trên mặt, đầu của hắn hơi cúi xuống, bộ dạng vênh váo hung hang ngày thường hoàn toàn biến mất không thấy, cả người giống như có chút tức giận.
98 Bây giờ nàng trở lại lều của Tiêu Chiến đứng hầu, Phúc Hải thấy nàng trở về liền vẫy tay với nàng, nàng đi qua chỉ nghe thấy Phúc Hải nói: “Hoàng thượng có chút buồn bực trong lòng, ngươi hãy viết một đơn thuốc tĩnh khí đi.
99 Sau khi Tiêu Triệt tiến vào trong lều của Tiêu Chiến thì không có bất kỳ kẻ nào tới gần. Ánh mắt Tiêu Chiến trầm lặng nhìn vẻ mặt lạnh lùng của Tiêu Triệt: “Ngươi có biết không, năm nghìn binh lính này sẽ khiến cho sóng to gió lớn, trẫm tin tưởng ngươi nên mới làm, ngươi lại khiến trẫm bị chê cười một phen.
100 Không có ai ủng hộ. . . chả có tý động lực nào để mầm hết vậy nè T. T
Chương 78. 4: Tạm thời thu tay, quyết định của nàng.
Một đêm qua đi, trận vây săn này xem như đã hạ màn, vấn đề liên quan đến năm nghìn binh lính dù ở bên ngoài chưa khơi lên gợn sóng gì, nhưng có thể nghĩ, ở dưới Thịnh kinh phồn hoa, không biết đã có bao nhiêu phong vân sóng gió - -
Lúc chạng vạng, trên đường Thịnh kinh nghênh đoán đội ngũ tham gia vây săn của hoàng gia, người dân đứng chật ở con phố dài, tất cả đều là vì muốn chiêm ngưỡng thiên nhan, quả nhiên khi loan giá Hoàng đế đi qua, bên trong đám người phát ra từng đợt tiếng quát to.
Thể loại: Dị Năng, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 34