61
Dù sao đây cũng là
lần đầu tiên Cảnh Vân Chiêu ra ngoài, cô có chút mê mang gật đầu, cô cảm thấy ánh mắt mấy người này nhìn cô có chút là lạ. .
Qủa nhiên,
ông lão kia nghe xong thì bật cười: "Cô bé chỉ sợ làm cho cháu thất vọng rồi, chúng tôi không có thu mua dược liệu, mấy thứ này của cháu ngoại
trừ bán cho tiệm thuốc tư nhân, có điều họ cũng không dám mua nhiều.
62
63
giọng nói người này khàn khàn, lại xứng với hoàn cảnh xung quanh, khiến cho người ta sợ tới mức quay đầu chạy trốn.
Cảnh Vân Chiêu có chút tò mò, khách khí nói: "Em tới bán dược liệu"
Chỉ chỉ sọt dưới chân.
64
65
Ông lão vừa nghe, biểu cảm có chút nóng nảy: "Họ Cảnh, cha cháu họ gì, mẹ cháu đâu? Trong nhà có mấy người?"
Cảnh Vân Chiêu càng cảm thấy kỳ quái.
66
67
Ông ngoại cũng thích đùa người khác ghê.
Tô Sở bĩu môi, vô cùng không hiểu, dù sao từ nhỏ cô và anh họ đã được học
y, cho dù có chút ngốc nhưng trong thời gian dài cũng có tích lũy được
một chút, cũng có trụ cột dù lâm trận mới mài gươm thì cũng ứng phó được một chút, nhưng Cảnh Vân Chiêu thì…
Thành tích của cô giỏi thật, nhưng những phần khó hiểu trên y học, những cổ ngữ đó đến cô ấy còn
chua nghiên cứu huống chi Cảnh Vân chưa từng tiếp xúc…
“Chị xong
rồi, xong rồi…Chị họ, chị không biết, ông ngoại rất nghiêm túc về mặt y
học, đến lúc thi, chị tốt nhất đừng viết loạn, dù có nộp giấy trắng cũng tuyết đối tốt hơn chị viết bậy bạ”.
68 Đối với tính tình của ông lão họ Từ này, Cảnh Vân Chiêu luôn có cảm giác rất thân thiết, hơn nữa cảm thấy lời nói của ông già này tuy lạnh nhạt, nhưng cũng không xấu, không giống với những người gặp phải ở kiếp trước, mặc dù ngoài mặt là nở nụ cười nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại rất nham hiểm.
69 Đối với tính tình của ông lão họ Từ này, Cảnh Vân Chiêu luôn có cảm giác rất thân thiết, hơn nữa cảm thấy lời nói của ông già này tuy lạnh nhạt, nhưng cũng không xấu, không giống với những người gặp phải ở kiếp trước, mặc dù ngoài mặt là nở nụ cười nhẹ nhàng, nhưng trong lòng lại rất nham hiểm.
70 Mặc dù chỉ luyện võ thuật vào buổi tối, nhưng cũng không luyện tập uổng công chút nào, tay mấy người kia còn chưa có đưa tới, chân của Cảnh Vân Chiêu đã hung hăng quét qua, trực tiếp tấn công hạ mấy người, lập tức mấy người xiêu xiêu vẹo vẹo như lui lại phía sau mấy bước.
71 Vừa nhìn thấy Lữ Giai, Cảnh Vân Chiêu đã nghĩ đến đúng là bốn chữ “Oan gia ngõ hẹp. "
Tính tình Lữ Giai khá tuỳ tiện, mặc dù dáng dấp xinh đẹp và đáng yêu không bằng Kiều Hồng Diệp, nhưng cô ta cũng coi như may mắn, có mấy người anh họ yêu thương cô ta, như Mặc Lục, Lâm Tùng và Nhất Điểm Hồng, cho dù Lữ Giai không phải là một mỹ nhân, nhưng những người anh họ này vẫn rất cưng chiều cô ta, hơn nữa thường xuyên đi cửa trường học đón cô em họ này tan học, trong trường học có rất nhiều người hâm mộ cô ta.
72 Kiếp trước Cảnh Vân Chiêu bởi vì tự vệ giết lầm Kiều Úy Dân thì Kiều Hồng Diệp cùng với bạn bè thân thích của nhà họ Kiều nghĩ đúng là như vậy, tức giận đùng đùng đến đây, nhìn thái độ của cô ta (KHD) thật giống như muốn ăn thịt người vậy.
73 Mặc dù chỉ luyện võ thuật vào buổi tối, nhưng cũng không luyện tập uổng công chút nào, tay mấy người kia còn chưa có đưa tới, chân của Cảnh Vân Chiêu đã hung hăng quét qua, trực tiếp tấn công hạ mấy người, lập tức mấy người xiêu xiêu vẹo vẹo như lui lại phía sau mấy bước.
74
75 Anh họ lớn vừa mới dứt lời, không chỉ hai người anh họ khác choáng váng, mà ngay cả Lữ Giai cũng có chút không dám tin nhìn anh ta.
Nhưng lúc này này hành động của anh họ lớn có chút điên rồ, hung hăng trợn mắt nhìn Lữ Giai: "Hôm nay nếu không phải là bởi vì muốn tìm cô ta báo thù thay em, chuyện cũng sẽ không trở thành bộ dáng như bây giờ!"
Đôi mắt Lữ Giai đỏ lên, rất oan ức.
76 Nói chuyện này, là anh họ nhỏ nhất của Lữ Giai, mới mười bảy tuổi, tố chất trong lòng tự nhiên cũng tương đối thấp.
Trải qua một buổi tối hành hạ, đôi mắt của cậu ta cũng không có bao nhiêu tinh thần, nhìn qua ủ rủ, như một đôi mắt gấu mèo, trên người vẫn còn đang phát run, ngay cả vạt áo cũng bị cậu ta nắm biến dạng.
77 Kiếp trước Cảnh Vân Chiêu bởi vì tự vệ giết lầm Kiều Úy Dân thì Kiều Hồng Diệp cùng với bạn bè thân thích của nhà họ Kiều nghĩ đúng là như vậy, tức giận đùng đùng đến đây, nhìn thái độ của cô ta (KHD) thật giống như muốn ăn thịt người vậy.
78 Bởi vì chuyện này huyên náo quá mức nghiêm trọng, nên cha mẹ Lữ Giai đã làm thủ tục nghỉ học cho cô ta.
Anh họ lớn của Lữ Giai cũng bị đi tù, tuy nói là ngộ thương, nhưng cũng bởi vì anh ta không có kịp thời báo cảnh sát khiến cho người bị thương nặng hơn, cuối cùng rơi vào kết quả người sống đời sống thực vật.
79 Cô học võ thuật không lâu cho nên cũng không tinh thông lắm, lúc cùng bọn họ dây dưa cũng bị kéo nhiều lần, nhưng không có bị thương nặng mà thôi.
Cho nên lúc đó chỉ kém một chút, ngã xuống đất chính là cô.
80 "Lớp trưởng mình chưa, mình chỉ là. . . . . Không mời cô ta. . . . . . " Diệp Thanh uất ức nhìn Tưởng Hạ, đôi tay có chút co quắp: "Là như vậy, mình cảm thấy sinh nhật này, dĩ nhiên là muốn trôi qua vui vẻ một chút, nếu người không quen thuộc lắm tụ chung một chỗ, sẽ có chút lúng túng, cho nên mình không muốn đến lúc đó tất cả mọi người chơi không vui.