101 Edit: AndreaBeta: SallyBa người nhanh chóng tới chỗ Tiêu Văn Nghi – cao ốc ‘Vũ Tinh Hạ’, đây là một trong những kiến trúc tiêu biểu của Thụy Thành, bao gồm hơn một trăm tầng lầu với hàng trăm công ty lớn nhỏ, rất nhiều công ty nổi tiếng toàn quốc cũng có trụ sở ở đây, trong đó còn có những công ty một thành viên.
102 Trút bỏ bộ đồ hàng hiệu, thay vào trang phục bình thường với áo lộ lưng bó sát và quần đùi ngắn. Đây là đồng phục của đội hiphop, nhưng khi nó được khoác lên người Dương Hiểu Đồng thì lại mang một hiệu quả hoàn toàn khác, nếu lúc trước có thể nói cô đẹp là vì trang phục và trang sức, nhưng bây giờ thì chắc chắn không còn ai dám nói lời như vậy nữa.
103 Edit: AndreaBeta: SallyTiếng nhạc dừng lại, vũ đạo của Dương Hiểu Đồng cũng chấm dứt, động tác của cô phối hợp hoàn mỹ với tiết tấu âm nhạc, tựa như cô đã luyện tập vũ đạo này vô số lần nên mới có thể đạt tới trình độ hoàn mỹ như vậy, nhưng mỗi người có mặt ở đây đều biết lần biểu diễn này của cô chỉ là một lần ngẫu hứng!Khuôn mặt Tần Tu Bân vẫn lạnh lùng như cũ, ánh mắt vẫn hàm chứa ưu thương nhàn nhạt, thế nhưng chấn động trong nội tâm chỉ có một mình anh biết.
104 Edit: Vô TâmBeta: Sally“Ha ha, đứa ngốc. ” Nghe thấy Dương Hiểu Đồng trả lời, Trương Doãn Kiệt cũng rất cao hứng, ít nhất là cô ấy vẫn nhớ tới mình, tay vuốt tóc Dương Hiểu Đồng, trong mắt tràn ngập sủng nịch “Thay đổi kiểu tóc, thoạt nhìn có khác một ít nha!”“Thay đổi thế nào?” Tối hôm qua cô mới đổi kiểu tóc, Trương Doãn Kiệt là người nam sinh đầu tiên nhìn thấy kiểu tóc này, “Thế nào, thoạt nhìn cũng không tệ lắm đi?” Cô nhìn vào kính cửa rồi lại nhìn anh hỏi.
105 Edit: AndreaBeta: SallyNghe Trương Doãn Kiệt nói về kỷ luật nghiêm ngặt và các hoạt động nhiệt huyết trong quân đội, Dương Hiểu Đồng cảm thấy máu nóng sôi trào, khiến cô cảm giác vô cùng hứng thú.
106 Edit: AndreaBeta: SallyNghe vậy, Tống Dục Chính mới thở phào nhẹ nhõm, có vẻ vui mừng nhưng vẫn thấp thỏm hỏi: “Dương tiểu thư, như vậy liệu có được không?” Mặc dù Dương Hiểu Đồng đã đồng ý cho bọn hắn những đan dược kia, thế nhưng cũng không có nói là không cần thù lao, coi như những thứ đó không cần thù lao, nhưng mà tiềm lực đan này không nằm trong những thứ kia a!Dương Hiểu Đồng phất tay: “Các ông cũng đã giúp đỡ tôi rất nhiều chuyện, chút việc cỏn con như vậy không cần để ý, bây giờ chúng ta cũng được tính là đồng minh! Ông cứ an tâm đi! Thôi cứ như vậy đi, không được cự tuyệt nữa!”Thấy Dương Hiểu Đồng nói như vậy, Tống Dục Chính cũng không thể nói thêm cái gì: “Vậy cám ơn cô, Dương tiểu thư!” Ánh mắt nhìn Dương Hiểu Đồng cũng càng ngày càng hài lòng.
107 Edit: AndreaBeta: SallyDương Hiểu Đồng trợn trắng mắt liếc Doãn Lăng Hạo, trước đây cảm thấy anh là một người phong độ nhẹ nhàng, làm việc thành thục ổn trọng, nhưng khi quen thuộc rồi mới biết được thì ra con người này cũng có một mặt vô lại, hơn nữa mỗi lần đùa giỡn đều kết thúc bằng thất bại của cô, điều này khiến cô vô cùng buồn bực a!Trương Doãn Kiệt ngồi nhìn bọn họ đùa giỡn nháo loạn, nhìn qua cũng biết được quan hệ giữa hai người họ đã gần gũi hơn không ít, là bạn thân từ thuở nhỏ, anh biết rất rõ chỉ khi ở trước mặt người vô cùng quen thuộc thì Doãn Lăng Hạo chỉ lộ ra tính cách chân thật nhất của cậu ấy.
108 Edit: Vô TâmBeta: SallyNgày hôm sau, Dương Hiểu Đồng xác thực phát hiện tin nhắn di động thông báo tài khoản gửi tiết kiệm của mình nhiều hơn ba trăm ngàn, cô không dám chắc nên đếm lại mấy lần, Dương Hiểu Đồng mới xác định, kia thật là ba trăm ngàn, thế nhưng tiền này ở đâu ra?Ngay lúc Dương Hiểu Đồng nghi hoặc, Nghiêm Tuấn Trạch gọi điện thoại tới “Hiểu Đồng, tất cả nguyên thạch đều đã giải rồi, thực sự là lợi hại, mỗi một khối nguyên thạch đều có phỉ thúy!” Giọng nói Nghiêm Tuấn Trạch mừng rỡ, hiển nhiên rất là cao hứng.
109 Rất nhanh, Dương Hiểu Đồng đi theo Nghiêm Tuấn Trạch tới một nhà hàng Pháp ở trung tâm thành phố, cô phát hiện hình như ba người Nghiêm Tuấn Trạch, Trương Doãn Kiệt và Doãn Lăng Hạo đều rất thích dùng đồ ăn Pháp, lần nào cùng đi ăn cũng dẫn cô tới nhà hàng Pháp hết.
110 Nghiêm Tuấn Trạch cũng không ngờ gặp phải tình huống vừa rồi, nhìn thấy Dương Hiểu Đồng khẩn trương nhìn bầu trời, anh cười, cười xán lạn vô cùng, tựa hồ là nụ cười sáng lạn nhất trong kiếp này, chỉ là Dương Hiểu Đồng không nhìn tới.
111 Edit: AndreaBeta: SallyDương Hiểu Đồng đi vào sân trường, phát hiện rất nhiều ánh mắt dừng lại trên người mình kèm theo tiếng nghị luận râm ran, nếu đổi lại trước đây, cô còn có thể lo lắng nhìn xem mình có gì bất thường, nhưng mà hiện tại thì tuyệt đối không.
112 Edit: AndreaBeta: SallyLời này vừa ra, tất cả mọi người đều hưng phấn, vũ hội lần này thú vị hơn những vũ hội đơn điệu trước kia nhiều, ngay cả Dương Hiểu Đồng cũng cảm thấy có chút hứng thú, không biết lần này ai sẽ là người được chọn.
113 Edit: Vô TâmBeta: SallyHai người đều không yên lòng đi dạo vườn trường, đại học Thụy Đại được coi là đại biểu Thụy Thành, vườn trường thiết kế cũng không tệ lắm, nếu như lần đầu tiên vào bên trong cũng có thể bị lạc đường.
114 Lúc này Dương Hiểu Đồng mới hiểu ra, hóa ra hiểu biết việc này còn có nguyên nhân ở trong đó. “Nếu như ta nghiên cứu ra một loại, như vậy phương thuốc trong Thiên Hàng Bảo Điển sẽ nhiều thêm một loại, là thế phải không?” Dương Hiểu Đồng hỏi.
115 Edit: Vô TâmBeta: SallyNhìn thấy tâm trạng Doãn Lăng Hạo rất tốt, khóe môi Dương Hiểu Đồng cũng không khỏi khẽ cong: “Thoạt nhìn tâm trạng anh không tệ lắm!”Doãn Lăng Hạo nhún vai, không nói gì, ánh mắt lại hướng về cà phê trên bàn trà ý bảo nói: “Biết em đến, cho nên anh đã chuẩn bị cà phê, đây là cà phê vừa mới từ nước ngoài chuyển về, em nếm thử xem thế nào?”“Anh mua thứ gì còn có thứ có thể kém sao? Em rất tin phẩm vị của anh!” Lời nói Dương Hiểu Đồng có vẻ rất nhẹ nhàng, mở ra vui đùa, không biết bắt đầu từ khi nào cô và Doãn Lăng Hạo ở chung chính là tự tại như thế.
116 Edit: AndreaBeta: SallyDương Hiểu Đồng cùng Doãn Lăng Hạo trò chuyện một chút với Vương tổng – ông chủ cũ của công ty sát vách, gọi ông ta là Vương tổng thật sự có điểm châm chọc, dù sao thì công ty của ông ta đã đóng cửa rồi.
117 Edit: AndreaBeta: SallyHai người định chờ mưa ngớt rồi mới đi nhưng không ngờ mưa càng ngày càng lớn, có vẻ phải qua khá lâu nữa mới tạnh được. Mặc dù công ty của Doãn Lăng Hạo ở ngay bên cạnh, thế nhưng trong trời mưa thế này ít nhất cũng phải mười phút mới đi tới nơi, chủ yếu là vì công ty hai người đều rất lớn, muốn đi qua cũng phải mất một quãng đường kha khá.
118 Thời gian như hạt cát tràn qua kẽ tay, trong hai tháng tiếp theo, Dương Hiểu Đồng không đi đâu hết, di động cũng trực tiếp tắt máy. Giống như cô đã bốc hơi khỏi nhân gian, tất cả mọi người đều không thể liên lạc được với cô, bất quá lúc trước Dương Hiểu Đồng đã nói cô muốn bế quan một thời gian, cho nên bọn họ cũng không quá lo lắng.
119 Ngay ngày hôm sau, Dương Hiểu Đồng đi tới công ty, đã qua hai tháng không biết tình hình công ty ra sao rồi, trước khi khai trương cô còn phải tuyển dụng nhân viên nữa.
120 Chuyện này nói ra có vẻ đơn giản, nhưng để làm được cũng rất khó khăn, cho nên khi mọi người cảm thấy Dương Hiểu Đồng giao tiếp rất tốt, đồng thời cũng chấn động vì năng lực của cô.