41 Thúy Minh hiên, tên như ý nghĩa, dĩ nhiên là một biệt cư tao nhã lịch sự.
Bởi vì nó có phong cách trang trí riêng kiểu Trung Quốc cổ điển, nên khiến từng vị khách đến đây đều có trí nhớ khắc sâu.
42 “Thử cái gì?” Cốc Châu Dần thò đầu lại gần hỏi, vẻ mặt vô tội.
Úy Nam Thừa không nói lời nào, chỉ hơi nghiêng đầu không hề chớp mắt nhìn Thiên Ca Tuệ, tròng mắt đen như giếng cổ sóng nước không gợn.
43 “Được, vậy chúng ta đi Hải Nam đi, có thể nhìn thấy biển, có thể đánh golf, còn có thể lên Ngũ Chỉ Sơn! Chủ yếu nhất là thời tiết rất thoải mái!” Thiên Ca Tuệ không ngừng bận rộn mà đáp lời, chỉ ước càng nhiều người đi càng tốt, ghét đơn độc ở chung với chú.
44 Ngày Nguyên đán, một nhóm bảy người từ thành phố W bay thẳng đến Hải Nam Tam Á, dọc theo đường đi quay đầu lại quả thực đến chỗ nào cũng 100% chọc cho từng trận thét chói tai và kêu lên, đội hình có thể so với minh tinh.
45 Đảo Ngô Chi Châu, khắp nơi là một mảnh xanh thẳm nhìn không đến tận cùng, trời nước chạm nhau, hòa làm một thể.
Nhưng trong nước trong xanh, nhộn nhạo lòng người sinh ra kiều diễm, từng đợt sóng theo gió biển thổi tới, không rơi vào.
46 Trời ạ! Không cần cười mê người như vậy, người ta xấu hổ chứ sao. . .
Thiên Ca Tuệ chỉ có cảm giác nhịp tim mình như sấm, thật nhanh, thật nhanh. .
47 Úy Nam Thừa vừa nghĩ chân đã bước vào cửa phòng, Cốc Châu Dần đang ngồi trên giường chat webcam, nên dựa vào trên ghế sa lon nhắm mắt dưỡng thần, trong lòng cũng đang suy nghĩ có muốn đi hồ bơi không?
“Nam Nam, cậu và Tuệ Tuệ không ra ngoài hẹn hò, núp ở trong phòng làm gì?” Cốc Châu Dần vừa trò chuyện vui vẻ vừa nói với Úy Nam Thừa.
48 Hồ bơi bên này, một dạy nghiêm túc, một học nghiêm túc, không khí rất hòa hợp.
“Trước thử lơ lửng trong nước, không cần phải sợ, anh ở đây với em. ” Hứa Du rất kiên nhẫn dạy không biết bao nhiêu lần, giọng nói dịu dàng càng thêm an ủi lòng người.
49 “Chị Hứa, chị dạy cho em đi. ” Thiên Ca Tuệ vừa nhìn thấy Hứa Nhiêu lập tức giống như nhìn thấy cứu tinh.
Nhưng lời Úy Nam Thừa hoàn toàn triệt để xóa bỏ suy nghĩ của cô, “Bà xã, ngoại trừ anh ra, không ai có thể dạy em.
50 Tội cưỡng gian?
Khóe miệng Úy Nam Thừa co quắp mạnh mấy cái, tay phải không chủ tạo thành quả đấm, nhìn nụ cười hả hê trên mặt cô nhóc thúi, hận không thể một quyền vung tới!
Úy Nam Thừa, mày làm sao đây? Sao lại tức giận cùng một cô nhóc đến vậy? Đáng sao?
Trong đầu đột nhiên nhảy ra vài dấu chấm hỏi khiến Úy Nam Thừa rơi vào trầm tư, ngẩng đầu lên nhìn Thiên Ca Tuệ đang cười đến vui vẻ, chỉ cảm thấy dưới sự soi sáng của ánh mặt trời, nụ cười kia rạng rỡ chói mắt đáng chết.