Chương trước: Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ
1. Chương 1
2. Chương 2: Hôn Lễ Hạnh Phúc
3. Chương 3: Mẹ Kế Ôn Ngữ
4. Chương 4: Chị, Cứu Em!
5. Chương 5: Có Chuyện Gì?
6. Chương 6: Hình Khiêu Dâm
7. Chương 7: Không Chỉ Có Hình. . . . . .
8. Chương 8: Ghê Tởm
9. Chương 9: Cút Ra Ngoài!
10. Chương 10: Thay Đổi Quần Áo
11. Chương 11: Gian Phu Dâm Phụ
12. Chương 12: Buồn Cười!
13. Chương 13: Tài Sản Đều Là Của Chúng Ta!
14. Chương 14: Hai Bàn Tay Trắng
15. Chương 15: Là Lỗi Của Cô
16. Chương 16: Quyết Tuyệt
17. Chương 17: Quán Bar Ngân Dực
18. Chương 18: Lời Mời Mập Mờ
19. Chương 19: Đáp Lại
20. Chương 20: Cô Có Thể Làm Được
21. Chương 21: Hấp Dẫn
22. Chương 22: Phản Kích
23. Chương 23: Sur¬prise
24. Chương 24: Điện Thoại
25. Chương 25: Tốt Nhất Cô Cho Tôi Một Lời Giải Thích!
26. Chương 26: Năm Năm Sau
27. Chương 27: Mục Thần
28. Chương 28: Đều Là Người Xấu
29. Chương 29: Mẹ Do Con Bảo Vệ!
30. Chương 30: Về Nhà
31. Chương 31: Chưa Có Bạn Gái Đi Cùng
32. Chương 32: Triển Thị
33. Chương 33: Là Em Sao?
34. Chương 34: Kịch Hay
35. Chương 35: Giương Cung Bạt Kiếm
36. Chương 36: Hết Sức Căng Thẳng
37. Chương 37: Vu Oan
38. Chương 38: Thịnh Thế Liên Hoa
39. Chương 39: Cảm Ơn Đã Phối Hợp
40. Chương 40: Thuỵ Mỹ Nhân
41. Chương 41: Chạy Trối Chết
42. Chương 42: Xin Từ Biệt
43. Chương 43: Không Làm Người Ngoài
44. Chương 44: Tôi Thật Nghiêm Túc
45. Chương 45: Không Có Tương Lai
46. Chương 46: Tiểu Bạch Phát Uy
47. Chương 47: Tiểu Bạch Tức Giận
48. Chương 48: Bách Bảo Trả Thù
49. Chương 49: Perfect!
50. Chương 50: Đổi Khẩu Vị
51. Chương 51: Hẹn Ước
52. Chương 52: Đừng Đóng Kịch
53. Chương 53: Vạch Mặt
54. Chương 54: Đi Thăm Hỏi Hoàng Tử!
55. Chương 55: Cảm Động Lây
56. Chương 56: Cô Làm Xong Rồi Sao?
57. Chương 57: Ánh Sáng
58. Chương 58: Lần Đầu Thăm Hỏi
59. Chương 59: Gặp Nhau
60. Chương 60: Chết Máy
61. Chương 61: Thiếu Nợ
62. Chương 62: Chinh Phục
63. Chương 63: Con Sẽ Lớn Lên Rất Nhanh
64. Chương 64: Không Nên Nhìn Con Như Vậy!
65. Chương 65: Nếu Hắn Xuất Hiện Con Liền Phế Đi Hắn
66. Chương 66: Dâng Trào
67. Chương 67: Đau Lòng
68. Chương 68: Chờ Đầu Hàng Đi
69. Chương 69: Chỉ Số Thông Minh Thấp
70. Chương 70: Không Chịu Nổi Tổng Giám Đốc!!
71. Chương 71: Bạn Cũ
72. Chương 72: Giới Thiệu Trai Đẹp
73. Chương 73: Vứt Bỏ Ân Oán Lúc Trước?
74. Chương 74: Hắc Hoá
75. Chương 75: Nuôi Nhốt
76. Chương 76: Đầu Nhỏ Đừng Nghĩ Nhiều
77. Chương 77: Chương 77
77. Chương 77: Một Nhà Ba Người
78. Chương 78: Chương 78
78. Chương 78: Anh Chèn Ép Bọn Họ?
79. Chương 79: Chương 79
79. Chương 79: Tuyên Chiến
80. Chương 80: Chương 80
80. Chương 80: Không Thể Không Trở Về
81. Chương 81: Chương 81
81. Chương 81: Tiểu Bạch, Con Làm Cái Gì?
82. Chương 82: Chương 82
82. Chương 82: Đều Lỗi Tại Mẹ
83. Chương 83: Chương 83
83. Chương 83: Lá Gan Lớn Quá Phải Không?
84. Chương 84: Chương 84
84. Chương 84: Qủa Nhiên Di Truyền Sẽ Không Nói Dối
85. Chương 85: Chương 85
85. Chương 85: Xuống Tay Với Cô
86. Chương 86: Kẻ Thù Của Kẻ Thù
87. Chương 87: Chương 87
87. Chương 87: Dục Tốc Bất Đạt
88. Chương 88: Cô Ấy Đến Là Tốt.
89. Chương 89: Chương 89
89. Chương 89: Số Bốn
90. Chương 90: Chương 90
90. Chương 90: Sắp Xếp Thỏa Đáng
91. Chương 91: Chương 91
91. Chương 91: Tạo Thế
92. Chương 92: Chương 92
92. Chương 92: Tin Tức Chấn Động
93. Chương 93: Chương 93
93. Chương 93: Ghét Bỏ Ông Già Như Tôi
94. Chương 94: Chương 94
94. Chương 94: Giống Như Bị Chồng Bắt Gian
95. Chương 95: Chương 95
95. Chương 95: Mượn Thế
96. Chương 96: Chương 96
96. Chương 96: Phá Vỡ Ảo Tưởng
97. Chương 97: Chương 97
97. Chương 97: Không Phải Trộm Không Có Tội
98. Chương 98: Chương 98
98. Chương 98: Kẻ Thù Khóc Thì Em Nên Cười
99. Chương 99: Chương 99
99. Chương 99: Ôn Tổng Vẫn Tự Lo Cho Mình Đi
100. Chương 100: Chương 100
100. Chương 100: Loại Cảm Giác Này Không Tệ
101. Chương 101: Chương 101
101. Chương 101: Diễn Lại Trò Cũ
102. Chương 102: Chương 102
102. Chương 102: Mèo Vờn Chuột
103. Chương 103: Chương 103
103. Chương 103: Hoa Anh Thảo
104. Chương 104: Chương 104
104. Chương 104: Ngày Tận Thế
105. Chương 105: Chương 105
105. Chương 105: Có Người Ở Trong Xe?
106. Chương 106: Chương 106
106. Chương 106: Sói Tính
107. Chương 107: Chương 107
107. Chương 107: Mẹ Nuôi Chú Ấy Đi! (phần 1)
108. Chương 108: Chương 108
108. Chương 108: Chương 107: Mẹ Nuôi Chú Ấy Đi! (phần Cuối)
109. Chương 109: Chương 109
109. Chương 109: 108: Cha Con Là Ai
110. Chương 110: Chương 110
110. Chương 110: 109: Thuyết Khách
111. Chương 111: Chương 111
111. Chương 111: Ở Góc Tường Nghe Trộm
112. Chương 113: Chương 112
112. Chương 112: Chương 111: Mời
113. Chương 114: Chương 113
113. Chương 113: Chương 112: Đánh Vào Tâm Hồn
114. Chương 114: Chương 113: Vẽ Xong
115. Chương 116: Chương 114
115. Chương 115: Chương 113.2
116. Chương 117: Chương 115.1
116. Chương 116: Anh Điều Tra Tôi!
117. Chương 117: Chương 115.1: Hấp Dẫn
118. Chương 119: Chương 116
118. Chương 118: Chương 115.2
119. Chương 120: Chương 117.1
119. Chương 119: Chương 116: Nhượng Bộ Lẫn Nhau
120. Chương 120: Chương 117.1: Good News
121. Chương 122: Chương 118
121. Chương 121: Chương 117.2
122. Chương 123: Chương 119
122. Chương 122: Chương 118: Từ Lúc Đầu Tôi Thừa Nhận Yêu Em
123. Chương 124: Chương 120
123. Chương 123: Chương 119: Dao Quang
124. Chương 125: Chương 121
124. Chương 124: Chương 120: Đơn Thuần
125. Chương 125: Chương 121: Bày Cọc Ngầm
126. Chương 127: Chương 122
126. Chương 126: Chương 121.2
127. Chương 128: Chương 123
127. Chương 127: Chương 122: Buổi Họp Báo Tin Tức
128. Chương 128: Chương 123: Quảng Cáo
129. Chương 130: Chương 124
129. Chương 129: Chương 123.2
130. Chương 131: Chương 125
130. Chương 130: Chương 124: Kết Hợp Hoàn Mỹ
131. Chương 132: Chương 125.2
131. Chương 131: Kết Hợp Hoàn Mỹ (tiếp Theo)
132. Chương 133: Chương 126
132. Chương 132: Chương 125: Bằng Chứng Không Thể Chối Cãi
133. Chương 134: Chương 127
133. Chương 133: Bằng Chứng Không Thể Chối Cãi (tt)
134. Chương 135: Chương 128
134. Chương 134: Chương 126: Giành Người Phụ Nữ Của Anh Chết Chắc Rồi!
135. Chương 137: Chương 128.2
135. Chương 135: Chương 127: Thần Tượng Giả Thuyết
136. Chương 138: Chương 129
136. Chương 136: Văn Kiện Luật Sư
137. Chương 137: Văn Kiện Luật Sư (tiếp Theo)
138. Chương 140: Chương 130
138. Chương 138: Chương 129: Hạnh Phúc
139. Chương 141: Chương 131
139. Chương 139: Chương 129.2
140. Chương 142: Chương 132
140. Chương 140: Chương 130: Trà Xanh
141. Chương 143: Chương 133
141. Chương 141: Chương 131: Thiên Tài Cổ Quái
142. Chương 144: Chương 133.2
142. Chương 142: Chương 132: Nơi Công Tác
143. Chương 145: Chương 134
143. Chương 143: Chương 133: Áp Lực Rất Lớn. . .
144. Chương 146: Chương 134.2
144. Chương 144: Áp Lực Rất Lớn. . .(tiếp Theo)
145. Chương 147: Chương 135
145. Chương 145: Chương 134: Nguy Cơ Tứ Phía
146. Chương 149: Chương 136
146. Chương 146: Nguy Cơ Tứ Phía (tiếp Theo)
147. Chương 150: Chương 137
147. Chương 147: Chương 135: Đồng Loại
148. Chương 151: Chương 138
148. Chương 148: Chương 135.2
149. Chương 149: Chương 136: Địch Ý
150. Chương 153: Chương 139
150. Chương 150: Chương 137: Đúng Người Tương Bồi
151. Chương 154: Chương 140
151. Chương 151: Chương 138: Đều Dựa Vào Bản Lĩnh
152. Chương 152: Chương 138.2
153. Chương 153: Chương 139: Con Nghe Lời Mẹ. . . .
154. Chương 157: Chương 141
154. Chương 154: Chương 140: J Có Chuyện Muốn Nhắn!
155. Chương 158: Chương 142
155. Chương 155: Chương 140.2
156. Chương 159: Chương 143
156. Chương 156: Chương 140.3
157. Chương 160: Chương 144
157. Chương 157: Chương 141: Chuẩn Bị Xong
158. Chương 161: Chương 145
158. Chương 158: 142: Ngày Mai Đến
159. Chương 162: Chương 146
159. Chương 159: Em Làm Thế Nào Hiểu Rõ Tôi
160. Chương 163: Chương 147
160. Chương 160: Em Làm Thế Nào Hiểu Rõ Tôi (2)
161. Chương 164: Chương 147
161. Chương 161: Ở Chung
162. Chương 165: Chương 148
162. Chương 162: Mất Hồn
163. Chương 166: Chương 149
163. Chương 163: Nhìn Tôi
164. Chương 167: Chương 150
164. Chương 164: Tình Yêu Của Anh
165. Chương 168: Chương 151
165. Chương 165: Nỗi Sợ Lớn Nhất
166. Chương 169: Chương 152
166. Chương 166: Một Trận Bão Táp
167. Chương 170: Chương 153
167. Chương 167: Điều Này Đại Biểu Cái Gì!
168. Chương 171: Chương 154
168. Chương 168: Điện Thoại Đã Tắt Máy
169. Chương 172: Chương 155
169. Chương 169: Gen Của Triển Thiếu Khuynh
170. Chương 173: Chương 156
170. Chương 170: Thiệp Mời
171. Chương 174: Chương 157
171. Chương 171: Hạ Gục Trong Nháy Mắt
172. Chương 175: Chương 158
172. Chương 172: Ngốc Nghếch Đáng Yêu
173. Chương 176: Chương 159
173. Chương 173: Lạnh Lẽo Như Trời Đông Giá Rét
174. Chương 177: Chương 160
174. Chương 174: Cô Sợ Nước.
175. Chương 178: Chương 161
175. Chương 175: Sóng Lớn Nổi Dậy
176. Chương 179: Chương 162
176. Chương 176: Anh Đi Ra Ngoài!
177. Chương 180: Chương 163
177. Chương 177: Phát Hiện Kinh Người
178. Chương 181: Chương 164
178. Chương 178: Kinh Hãi
179. Chương 182: Chương 165
179. Chương 179: Số Phận
180. Chương 183: Chương 166
180. Chương 180: Gặp Nhau
181. Chương 184: Chương 167
181. Chương 181: Em Không Có Lời Gì Muốn Nói Với Anh Sao
182. Chương 185: Chương 168
182. Chương 182: Nó Là Con Trai Của Anh
183. Chương 186: Chương 169
183. Chương 183: Anh Có Thể Sờ Con
184. Chương 187: Chương 170
184. Chương 184: Kéo Dài Đến Cuối Sinh Mệnh
185. Chương 188: Chương 171
185. Chương 185: Chú Muốn Tranh Mẹ Với Con Sao?
186. Chương 189: Chương 172
186. Chương 186: Không Phải Là Con Không Cẩn Thận
187. Chương 187: Thấy Rõ Ai Là Hắc Thủ Phía Sau Màn
188. Chương 188: Không Thể Không Chết
189. Chương 189: Chúng Ta Cùng Nhau
190. Chương 190: Chương 173
190. Chương 190: Di Truyền Dòng Họ
191. Chương 191: Chương 174
191. Chương 191: Luật Sư Ân
192. Chương 192: Chương 174
192. Chương 192: Chương 175
192. Chương 192: Không Xong
193. Chương 193: Chương 176
194. Chương 194: Chương 177
194. Chương 194: Chuyện Khó
195. Chương 195: Chương 178
195. Chương 195: Không Được Hồ Đồ!
196. Chương 196: Chương 179
196. Chương 196: Cha 【 Kim Bài Càng Có Lợi 】
197. Chương 197: Chương 180
197. Chương 197: Cám Ơn Em
198. Chương 198: Chương 181
198. Chương 198: Bị Té Hỏng Đầu? !
199. Chương 199: Chương 182
200. Chương 200: Chương 183
"Đừng khóc, em đừng khóc. . . . . ." Đỗ Yến Thừa lấy tay lau nước mắt cho cô, tay chân luống cuống không biết an ủi ra sao, "Liên Hoa ngoài mặt là như vậy, nhưng cô ấy rất thương người, anh và cô ấy có tình cảm lâu như vậy, cô ấy nhất định sẽ tha thứ cho chúng ta! Anh đi tìm cô ấy, cử hành hôn lễ xong, chúng ta mới bàn bạc đến chuyện này. . . . . ."
Đỗ Yến Thừa nhìn Ôn Như Cảnh trong ngực mình, đây là cô em gái hắn yêu thương nhất, thế nhưng trời xui đất khiến sao hắn lại đoạt đi lần đầu tiên của cô!
Hắn không biết tình cảm trong lòng mình là gì, chuyện xảy ra trước mắt ngoài khả năng dự đoán của hắn, nhưng hắn biết, nếu như hắn vạch trần chuyện này ra, gia tộc nhất định sẽ không tha thứ hắn, gia tộc đã nhận định Liên Hoa là con dâu, hắn nhất định phải làm theo kế hoạch là cử hành hôn lễ với Liên Hoa.
Nhưng trong lòng hắn vẫn có cảm giác hư vinh, hắn và Liên Hoa là tình cảm thuần khiết, đêm qua hắn và Ôn Như Cảnh thân mật như cá gặp nước, đó là lần đầu tiên của hắn. Nghĩ đến những hình ảnh ngày hôm qua, làm cho hắn miệng đắng lưỡi khô, da thịt Ôn Như Cảnh trắng nõn mịn màng, dáng người có lồi có lõm, đặc biệt là âm thanh mê người của cô đều đi vào lòng hắn.
Trong khoảng thời gian ngắn, hắn hoàn toàn quên mất người hắn yêu là Liên Hoa, quên mất cô ấy mới là người vô tội nhất.
"Đỗ đại ca. . . . . . Tính mạng của em đều nằm ở trong tay anh rồi, anh nhất định phải cứu em, với cá tính của chị em, chị ấy nhất định sẽ thay thứ cho anh, nhưng chị ấy sẽ hận em đến chết mất. . . . . ." Ôn Như Cảnh đem mặt mình vùi sâu vào trong ngực Đỗ Yến Thừa, níu lấy vạt áo của hắn khẩn cầu.
"Anh nhất định sẽ không để cho bất luận kẻ nào tổn thương đến em, em nhất định sẽ không có chuyện gì hết. . . . . ." Ánh mắt của Đỗ Yến Thừa đang mê mang dần dần trở nên kiên định, ôm Ôn Như Cảnh vào lòng, hắn cam đoan.
Khóe miệng Liên Hoa nở một nụ cười châm chọc, cho tới hôm nay, cô mới biết được là cô đã nhìn lầm Ôn Như Cảnh!
Nhìn Ôn Như Cảnh giả bộ đáng thương, bộ dáng cực kì thuần thục, nhìn cô ấy giá họa cho cô đây giống như là thật, qua lời nói của cô ấy, người chị như cô đây là người độc ác nhất, mọi ánh mắt thương cảm, đồng tình sẽ tập trung lên người cô ấy.
Nghe lén xong, Liên Hoa cảm thấy không cần phải nói chuyện với Đỗ Yến Thừa nữa. Ý nghĩ của hắn cũng chính là ý nghĩa của Đỗ gia, bọn họ muốn cô làm con dâu của họ đó tất cả đều vì quyền thừa kế của cô ở Liên thị, tuyệt đối sẽ không cho cô thay đổi hôn lễ. Hôm nay cô cô độc như một chiếc bóng, không cha, không mẹ, không có anh chị em là chổ dựa, nếu như trưởng bối của Đỗ gia ra uy hiếp cô, cô sẽ không có đường nào trốn thoát. . . . . .
Buồn cười, Liên Hoa cô là người dễ dàng bị khi dễ như vậy sao!
Cô có tài, có sắc đẹp, có bạn bè, có Liên thị là chỗ dựa, nếu như không phải cha cô trước khi cha giao cô cho Đỗ Yến Thừa, làm sao cô mới có hai mươi mốt tuổi đã chịu lập gia đình! Tính cách của Đỗ Yến Thừa rất mềm yếu, làm sao có thể xứng đôi với cô!
Mủi chân nhẹ nhàng di chuyển, Liên Hoa lặng yên không tiếng động đi ra khỏi hành lang.
Xem tiếp: Chương 13: Tài Sản Đều Là Của Chúng Ta!