21 Mưa gió luôn luôn đến rất bất ngờ. Bầu trời đang rất quang đãng, chỉ thấy hơi oi nồng một chút, hoàn toàn không nghĩ đến là sẽ có mưa to. Ở nhà buồn chán xem lại mớ giấy tờ.
22 Không khí sáng sớm lúc nào cũng tuyệt vời hơn hẳn. Hít đầy ngực không khí tươi mới buổi sớm, tâm tình cũng rất sảng khoái. Gõ cửa, tôi gọi: “Học trưởng, xuống nhà ăn điểm tâm thôi.
23 Không có chuyện gì làm, kẻ rảnh rỗi nào đấy thư thái ngồi bên ngoài uống trà, còn vui vẻ trò chuyện cùng học trưởng. Trong nhà bếp. Tiếng thái rau đặc biệt vang dội hơn mọi khi.
24 Sau vài ngày, tôi cuối cùng cũng hiểu vì sao mọi chuyện lại có thể trôi qua êm đẹp không chút sóng gió như vậy. Hôm nay, học trưởng hẹn tôi đến Hoàn Nguyệt uống café.
25 Vừa về đến nhà Lẫm Lẫm đã vứt tôi lên ghế sofa. Tôi vùng đứng dậy thì đụng ngay một nụ hôn vũ bão từ trên trời giáng xuống. Tôi trợn tròn hai mắt. Vẫn hôn ư? Bao nhiêu sĩ diện đều bị nó làm mất sạch cả rồi.
26 Bên ngoài mặt trời chói chang rực rỡ, quả là một ngày cực kì phù hợp cho việc ngủ nướng. Tôi không khỏi ngáp dài một tiếng. “Lâm Khi… Lâm Khi?” Một bàn tay huơ loạn lên trước mặt tôi, còn phát ra thứ âm thanh chói tai khó chịu.
27 Có người từng nói, chờ đợi là việc mệt mỏi nhất. Nghĩ lại, những lời này quả là chính xác. Chuông cửa reo, tôi vội vàng chạy ra mở cửa. Hóa ra là người của khách sạn chuyển hàng đến.
28 Trong lúc mơ mơ màng màng… “Nóng…” Toàn thân dường như có lửa đốt. “Như vậy vẫn nóng sao?” Hình như là tiếng của Lẫm Lẫm… “Ưm…” Tôi làm sao vậy? “Thấy sao?” Là ai? “A!” “Thả lỏng đi…” … … Giật mình tỉnh giấc.
29 Gần đây bầu không khí trở nên vô cùng khó xử. Tôi không biết đêm hôm ấy đã xảy ra chuyện gì, nhưng chắc chắn đã có điều gì xảy ra giữa hai chúng tôi. Tôi không muốn nhắc đến, Lẫm Lẫm cũng không đề cập, cả hai đều nhất mực lảng tránh vấn đề này.
30 Ánh nắng buổi sáng chói chang đến nhức mắt. Tôi cứ mãi đi qua đi lại trong phòng khách… Dường như sau chiến tranh lạnh, tôi có làm gì cũng không ai thèm quan tâm nữa.
31 Khi buồn bã phần nào nguôi ngoai, tâm trạng cũng vừa bình thường trở lại, là lúc tế bào hiếu kì bắt đầu trỗi dậy. A, như thể biết được bọn họ đang nói gì trong ấy vậy.
32 Nắng sớm rọi vào mi mắt… Tia sáng ấm áp khiến tôi không khỏi tỉnh giấc, ý thức nhất thời vẫn còn mơ hồ. Nhìn tấm chăn mỏng trên người, trí nhớ mới từ từ trở lại.
33 [ Tại: Đây là đoạn chưa kể vào tối hôm sinh nhật của Lẫm Lẫm. Sau khi Lâm Khi uống say, Lẫm Lẫm dìu anh về phòng, và. . . ] Lẫm Lẫm bất đắc dĩ dìu cái kẻ uống say đến bất tỉnh kia về phòng ngủ.
34 [ Tại: Tựa chỉ là tựa, không liên quan đến nội dung. Ngoại truyện II kể về cuộc sống của Lâm Khi và Lẫm Lẫm sau khi cả hai chính thức tỏ tình. . . ] Hôm nay vận số không đến nỗi nào! Vốn chỉ định dạo một vòng cho đỡ buồn chán, tình cờ lại phát hiện được nhóm Đào Đào đang làm việc riêng, trực tiếp bắt ngay tại trận, tịch thu được sáu chiến lợi phẩm, phía sau là tiếng khóc thét ai oán.
35 Tôi vươn tay ra, từ ngực của Lẫm Lẫm chậm rãi trượt xuống, trượt xuống… Tôi nuốt nước bọt. Việc này quá kích thích. Tuy rằng không phải là chưa từng sờ qua, nhưng đấy là chuyện lúc nhỏ ~ Đột nhiên cảm thấy một ánh nhìn nóng rực đang hướng thẳng vào tôi.