41 Chiếc xe màu đen đang men theo đường núi, mảnh gương trên kính chắn gió thỉnh thoảng xoay chuyển theo những phương hướng khác nhau, nhưng trước sau đều chỉ về hướng Tây.
42 Mắt Giao Long giả híp lại, cảnh giác nhìn Đổng Khê. Trần Bách Xuyên cũng ngơ ngác: “Đổng Khê, em đang làm gì vậy?”
Đổng Khê nói với Giao Long giả: “Ngươi lấy được hồn của Bách Xuyên, cộng thêm của chính mình là có thể khởi động được Tứ hồn trận, thêm phiến lông vũ kia để áp chế pháp lực của Tất Phương, ngươi có thể giết chết được Tất Phương rồi giết Hứa Tâm An.
43 Mọi người nhìn thấy dưới chiếc bình là một chiếc lồng rất lớn, trong đó có một người đang bị nhốt, dựa vào lồng sắt nhắm mắt ngủ say.
“Cha. ” Hứa Tâm An gọi to, Long Tử Vy kéo cô lại, chỉ sợ cô xúc động chạy đến đó.
44 Hứa Tâm An còn chưa kịp nhìn thấy chân thân của Tất Phương trông như thế nào, xúc tu đã tới trước mặt, cô theo bản năng phản ứng, xoay người nhảy về phía sau, linh vũ ở trên tay phải biến thành kiếm, cô xoay người vung kiếm lên.
45 Hứa Tâm An cố gắng chạy thật nhanh, nhưng mới chạy được vài bước, hai chiếc xúc tu đã bay tới, trói chặt hai chân cô.
Hứa Tâm An như chó gặm bùn*, trực tiếp ngã xuống đất, "Bốp" một tiếng, ngã vô cùng quyết đoán.
46 Tần Hướng Vũ dùng đao Huyết Phù phá khóa lồng sắt, cứu Hứa Đức An ra, mọi người nhanh chóng đưa Hứa Đức An lui về khoảng an toàn phía sau. Phương Thư Lượng, Hoàng Thiên Hạo, Long Tử Vy lại chạy tới tấn công Chúc Dung, trợ giúp Tất Phương.
47 Theo tiếng gầm lên đầy giận dữ của Hứa Tâm An, đàn rắn đang tấn công mọi người bất ngờ đổi hướng, lao tới cắn vào mấy chiếc xúc tu của Chúc Dung.
Mọi người ngơ ngẩn, Chúc Dung kinh hãi.
48 Chúc Dung trừng mắt nhìn ánh nến, Hứa Tâm An thì trừng mắt nhìn nó: "Cám ơn ngươi, nếu không được ngươi chỉ dẫn, ta sẽ không biết rằng hóa ra Nến Hồn chính là ta, ta chính là Nến Hồn.