Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 380 (2): Chị Em Cận Thi Kỳ

Chương trước: Chương 380 (1): Chị Em Cận Thi Kỳ



- Chuyện này là thế nào?

Tên béo lạnh lùng hỏi.

- Là như vậy, lão đại. Không phải lần trước vị Dịch quan chủ đã bái phỏng anh sao? Lúc đó vị quan chủ kia đã nhắc tới những cô gái có thuộc tính băng, tôi đứng ở bên cạnh nên nghe được. Vừa lúc Tiểu Phân kể rằng có một người bạn học có thuộc tính băng, bởi vì ở tai của người bạn đó có một vết hình bông tuyết. Mà người bạn học của Tiểu Phân chính là em gái của cô ta. Lần trước tôi nghe vị Dịch quan chủ kia nói chuyện với đại ca, không phải nói những cô gái có vết hình bông tuyết trên người, chính là cách nhận ra những cô gái có thuộc tính băng sao? Cho nên, vừa biết tin tức này, tôi liền đi bắt cô bạn của Tiểu Phân.

Tên nam tử cầm chai rượu, nịnh nọt kể lại cho tên béo.

Nhưng đáp lại chỉ là một cái tát của tên béo. Y run rẩy nói:

- Ai bảo cậu tự quyết định? Tôi đã ra lệnh cho cậu tìm những cô gái đó chưa? Cậu là lão đại hay tôi là lão đại. Mau dẫn cô gái đó tới đây. Nếu cô ta thiếu một sợi tóc, thì tôi sẽ lấy đầu cậu.

- Vâng vâng, cô ta đang bị nhốt trong một văn phòng bất động sản gần tòa nhà Huy Hoàng. Tôi lập tức đi thả ngay.

Tên này thấy lão đại tức giận, vội vàng thả cái chai rượu xuống rồi, rồi chạy như bay ra khỏi căn phòng.

- Cậu đi cùng Thủy Đàm đi.

Tên béo ra lệnh cho một bảo tiêu.

Lâm Vân thấy tên béo ra lệnh cho đàn em đi ra ngoài tòa nhà Huy Hoàng, thử phóng thần thức kiểm tra xung quanh, sắc mặt liền trầm xuống. Hắn nhìn thấy Cận Thi Kỳ bị nhốt trong một văn phòng của công ty bất động sản. Lá gan của đám người này thật không nhỏ

Đối với Cận Thi Kỳ, Lâm Vân coi cô ấy như em gái của mình vậy. Dù về sau không thấy Lâm Hinh nhắc tới Cận Thi Kỳ. Nhưng Cận Thi Kỳ và Lâm Hinh vẫn là bạn tốt. Hơn nữa cô ấy còn coi Lâm Vân như anh trai.

Không ngờ Cận Thi Kỳ lại bị bắt cóc. Trong lòng hắn đương nhiên là căm tức. Xem ra tên béo kia đã nhận ra sai lầm của y, nên mới chủ động sai đàn em đi đón Cận Thi Kỳ.

Khó trách cô gái ở phòng 806 kia lại liều lĩnh giết người như vậy. Thì ra là em gái của cô ta bị bắt đi. Phỏng chừng cô ta biết rằng mình không cứu được em gái, nên mới liều mạng. Chính xác là cô ta không có biện pháp nào cứu được Cận Thi Kỳ, vì quá tuyệt vọng nên mới lựa chọn liều mạng.

Cận Dung đứng lặng tại chỗ. Không ngờ đám người kia lại đồng ý thả em mình ra. Vì em gái, nàng đã tới cục cảnh sát rất nhiều lần, còn tìm người hỗ trợ, nhưng vẫn không có ai chịu giúp đỡ. Trong lúc tuyệt vọng, cô ta lựa chọn đồng quy vu tận. Nhưng ai ngờ lúc cuối tình hình lại có thay đổi.

Tên béo họ Bàng lau mồ hôi trên trán, thần sắc rất khẩn trương, lại đi tới xin lỗi Cận Dung.

Lần này Cận Dung không lên tiếng, mà chỉ lặng lặng chờ đợi. Trong đầu cô ta đang suy nghĩ, đây là chuyện gì vậy? Mình đã giết người, nhưng sao không thấy ai báo cảnh sát.

Không chỉ nói báo cảnh sát, mà cả nhân viên phục vụ cũng không có một ai. Cận Dung dù ngu ngốc cũng biết có người âm thầm giúp mình. Cô ta không tin tên béo kia nổi điên, người này vừa nhìn là biết rất có tinh thần.

- Chị.

Cận Thi Kỳ bị hai người nam tử đưa tới, trong lòng đã rất hoảng loạn. Cô ta bị nhốt hơn một tuần. Còn chưa biết bọn chúng muốn làm gì, thì lại nhìn thấy chị của mình là Cận Dung bị dính đầy máu tươi trên người. Không khỏi kêu lên một tiếng.

- Thi Kỳ, em không sao chứ?

Cận Dung cho rằng em gái của mình đã sớm bị bán đi rồi. Lúc này được gặp lại em gái, trong lòng rất kích động. Sau khi bố mẹ ly hôn, mẹ thì lấy chồng ở bên kia Thái Bình Dương, cha thì chết vì buồn bực. Cuối cùng chỉ còn lại hai chị em sống nương tựa vào nhau. Cho nên em gái vừa bị bắt cóc, tinh thần của cô ta gần như sụp đổ.

Cận Thi Kỳ vội vàng hỏi:

- Chị, máu trên người chị…

Thi Kỳ nhìn thấy chị mình đang cầm dao nhọn, một người thì nằm trên mặt đất, liền biết chị của mình đã giết người. Vì nhất thời kinh hãi, nên đứng lặng tại chỗ.

Tên béo họ Bàng vội vàng ra lệnh:

- Còn không mang cái xác ra ngoài.

Sau đó nhặt tấm thẻ ngân hàng lên, đưa cho Cận Dung:

- Tôi rất áy náy vì để cho hai chị em cô bị kinh hãi. Tấm thẻ này coi như là tôi đền bù. Mong hai người đừng từ chối.

Cận Dung chỉ cần em gái mình bình an là được, những thứ khác, cô ta không quan tâm:

- Ông cầm lại tấm thẻ đi, tôi không cần nó. Tôi đã giết người, ông cứ báo cảnh sát tới bắt tôi đi.

- Chị…

Cận Thi Kỳ nghe thấy chị mình chính miệng nói đã giết người, liền bị dọa tới sắc mặt trắng bệch.

- Giết người? Sao tôi không thấy nhỉ. Vừa nãy là hai đàn em của tôi đánh nhau, một người bị thương, có liên quan gì tới cô đâu. Xin cô thứ lỗi cho tôi vì đã làm phiền.

Nói tới đây, tên béo lại kia rõ ràng quỳ xuống, dùng hai tay đưa tấm thẻ cho Cận Dung.

Cận Dung và Cận Thi Kỳ ngạc nhiên nhìn tên béo. Nếu không phải khuôn mặt của y thực sự lộ vẻ sợ hãi và tôn kính, thì hai người đã tưởng y muốn chơi đùa hai người rồi.

Bàng Hải đã âm thầm chửi đám đàn em của mình vô số lần. Y biết nếu mình muốn giữ được mạng sống thì chỉ có thể cầu mong hai chị em này tha thứ. Một khi khiến cho Sát Thần kia bất mãn, thì mình sẽ biến thành hư vô, xương cốt không còn.

Con gái dù sao cũng mềm lòng hơn con trai. Nên cầu Sát Thần kia, còn không bằng cầu hai cô gái này. Một khi hai người đáp ứng tha thứ cho y, thì mạng nhỏ của y không thành vấn đề.

Thế lực của Bàng Hải ở phương bắc cũng không nhỏ, nhưng nếu so với Hắc Thủ Băng Đao, Thiểm Bang của y chỉ như kiến với voi mà thôi. Huống hồ một người có thủ đoạn thần tiên như Dịch Hổ, cũng không chịu nổi một kích của Lâm Vân. Thì thế lực của mình có là cái thá gì.

Thấy tên mập có vẻ thực lòng hối lỗi, tâm tình của hai chị em mới bình tĩnh lại.

Một khi bình tĩnh lại, Cận Dung bắt đầu suy nghĩ là ai giúp mình. Là Uông Kỳ Quân sao? Người này một mực truy cầu cô ta, chẳng lẽ là nhờ y? Không giống lắm, Uông Kỳ Quân kia là một người rất khoe mẽ, sao có thể làm một việc giúp người sau lưng như vậy được? Huống hồ Uông Kỳ Quân còn không có bản lãnh lớn như vậy.

- Là ai bảo ông tới?

Cận Dung kéo tay của em gái, rồi nhìn Băng Hải, hỏi thăm.

Cân Dụng một tay nắm em gái, một tay cầm con dao, nhìn Bàng Hải quỳ dưới mặt dất. Trông rất giống như một nữ hiệp khách trừng phạt ác bá vậy.

Bàng Hải sững sờ không biết trả lời ra làm sao. Lâm Vân còn chưa ra lệnh nói tên của hắn cho hai chị em này biết. Nếu như mình lộ ra thân phận của hắn, khéo lại khiến Lâm tiền bối không vui. Vậy thì công sức nãy giờ của y sẽ thành công dã tràng.

Vì quá khẩn trương mà mồ hôi của y rơi đầy trán.

Cận Dung nhìn thấy ngay cả trùm xã hội đen cũng phải toát mồ hôi, chứng tỏ người giúp mình kia có thực lực rất lớn. Trong lòng cô ta càng muốn biết đó là ai

Loading...

Xem tiếp: Chương 381 (1): Người Đó Là Ai?

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Trọn Đời Có Duyên

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 68


Phút Ban Đầu

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 14



Lục Thiếu Cưng Vợ Tận Trời

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 92


Ai Là Vương Phi [Nhân Ngư]

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 30