Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Công Tử Điên Khùng Chương 194 (1): Tập Đoàn Vân Môn

Chương trước: Chương 193: Sững Sờ



- A, Lâm đại ca, em tới đây được một tiếng rồi, nhưng bảo vệ nhất quyết không cho em vào.

Mỹ Na lúc này mới kịp phản ứng, vội vàng trả lời.

- Không sao, em đi cùng anh.

Lâm Vân gật đầu nói với Mỹ Na, rồi xoay người đi tới trước người bảo vệ.

- Xin hỏi ngài là ai? Muốn tìm người nào trong này?

Bảo vệ thấy Lâm Vân ăn mặc toàn độ đắt tiền, nên không dám chậm trễ.

- Lý Thanh, Diệp Điền, Mông Văn, ai cũng được. Tôi tên là Lâm Vân.

Lâm Vân nói xong, liền quay đầu tiếp tục nói chuyện với Mỹ Na. Bảo vệ nghe vậy sững sờ. Một giờ trước thì cô gai kia nói là muốn tìm Lâm Vân, chủ tịch của công ty. Môt lúc sau thì lại có một người tự xưng là Lâm Vân tới công ty. Sao lại có sự trùng hợp như vậy? Khẳng định là tới đàm phán công việc, muốn đặt Dưỡng Nhan Hoàn đây. Nhưng cần gì phải dùng phương pháp này để đi vào. Nếu không phải người này ăn mặc toàn đồ xịn, lại thấy khí chất của hắn không kém thì đã đuổi đi ra ngoài rồi.

- Cái này…

Bảo vệ còn đang suy nghĩ nên nói cái gì để đùn đẩy thì Lâm Vân đã cắt đứt.

- Lập tức gọi điện thoại cho Mông Văn.

Khẩu khí của Lâm Vân đã biến thành nghiêm khắc. Đã nói tên người muốn gặp rồi, người bảo vệ này còn dây dưa như vậy. Lâm Vân liền cảm thấy có chút khó chịu với thái độ của nhân viên bảo vệ ở đây. Đoán chừng là có quá nhiều người bái phỏng mới sinh ra thái độ kiêu căng như vậy.

Bảo vệ thấy ngữ khí của Lâm Vân bắt đầu nghiêm khắc, liền không dám thắc mắc nữa, tranh thủ thời gian gọi điện thoại cho thư ký.

- Có một vị tiên sinh tên là Lâm Vân, muốn gặp tổng giám đốc Mông Văn.

Sau khi để điện thoại xuống, người bảo vệ này mới nhớ ra, vì sao mình phải nghe lời của hắn? Tuy nhiên xem ra hắn không để ý tới mình, mà tiếp tục nói cái gì dó với cô gái kia.

Tuy cảm thấy không thoải mái, nhưng cũng không nói thêm gì. Trong lòng liền quyết định, không gọi điện thoại hộ người này nữa.

- Lâm đại ca.

- Chủ tich…

Lâm Vân quay đầu lại, trông thấy Lý Thanh và Diệp Điềm đều đi xuống, liền cười nói:

- Hai người vẫn khỏe chứ, các cậu làm rất tốt, tôi đã nghe nói qua rồi. Mông Văn đâu?

- Lâm…

Lâm Vân vừa hỏi hết câu thì đã thấy Mông Văn chạy tới. Chỉ là trông thấy mặt nàng hơi đỏ, không biết là muốn gọi Lâm gì. Tuy nhiên nàng không còn che mặt nữa. Lâm Vân gật đầu, xem ra cô nàng này đã dần dần quên đi được thù hận.

- Đây là em gái của vợ tôi, Mỹ Na.

Lâm Vân chỉ vào Mỹ Na, giới thiệu cho ba người.

- A…

Ba người đều sững sờ, nhất thời không kịp phản ứng. Lâm Vân mới đi ra ngoài nửa năm mà đã kết hôn rồi sao? Hơn nữa bộ dáng hiện tại của hắn thật là khác lúc trước, càng thêm hấp dẫn, càng thêm đẹp trai.

- Chúng ta đi lên rồi nói sau.

Lâm Vân thấy mấy người vẫn đang sững sờ, đành phải nhắc nhở.

Bảo vệ nhìn bóng lưng của Lâm Vân biến mất sau bậc thang, sau lưng đã đổ mồ hôi lạnh. Không nghĩ tới đích thân ba vị tổng giám đốc của tập đoàn lại đi xuống đón tiếp người tên Lâm Vân này. Vậy chả phải đã chứng tỏ hắn là chủ tịch tập đoàn Vân Môn sao? Mình thật là hồ đồ. Nguy hiểm thật, cũng may mình gọi cuộc điện thoại kia. Nếu không thì đã cuốn gói rời đi rồi.

Mỹ Na thật không ngờ tập đoàn này đúng là do Lâm Vân mở. Trong lòng kinh hãi vô cùng. Tuy biết Lâm Vân có thể không lừa gạt mình, nhưng khi sự việc bày ra rõ mồn một, cô ta lại có chút không tin.

- Chủ tịch…

Mông Văn thấy Lâm Vân đã ngồi xuống, liền mở miệng gọi. Nàng không nghĩ tới khi Lâm Vân đi ra ngoài một chuyến, lúc trở về đã kết hôn rồi. Không biết vì sao hắn không dẫn theo vợ tới? Chẳng lẽ lần trước hắn cự tuyệt mình là vì vợ của hắn? Nghĩ tới đây, khuôn mặt của Mông Văn có chút đỏ. Mà không ngờ anh chàng Lâm Vân hôm nay lại đẹp trai như vậy.

- Từ nay về sau vẫn gọi tôi là Lâm Vân là được. Goi là chủ tịch nghe không quen tai lắm.

Lâm Vân khoát tay nói.

- Tôi lại thích người khác gọi tôi là chủ tịch, nhưng người khác không gọi thì cũng đành chịu. Tuy nhiên, chủ tịch Lâm à, sao hôm nay trông anh đẹp trai vậy? Đến cả tôi cũng nhin không được tim đập thình thịch. Hì hì, lão bà của anh chắc phải là một mỹ nhân rồi? Cô ấy có yêu anh không?

Diệp Điềm làm cái mặt quỷ rồi nói.

Diệp Điềm đã nghe được Mông Văn giải thích lúc Lâm Vân rời đi, mới biết là hôm đó những tiếng mình nghe không như tưởng tượng của mình. Tuy nhiên vẫn có chút nửa tin nửa ngờ. Nhưng hôm nay thấy Lâm Vân nói là đã có vợ, mà biểu lộ của chị Văn chỉ là bình thường, nên mới tin hoàn toàn.

Nghe Diệp Điềm nói vậy, Mông Văn cẩn thận chú ý nét mặt của Lâm Vân, xem hắn trả lời như thế nào.

- Trong mắt của tôi, không ai xinh đẹp hơn nàng. Cả thế giới này cũng không có ai yêu tôi hơn nàng…

Nói tới đây, Lâm Vân lại nghĩ tới Vũ Tích. Đành lắc đầu, nói sang chuyện khác.

- Không nói những chuyện này, tình hình hiện tại của công ty như thế nào?

- Đại ca, sản phẩm của chúng ta đều là cung không đủ cầu. Chúng ta không cần phải chào bán hay quảng cáo, cũng có liên tiếp các đơn đặt hàng gửi tới. Về sau chị Văn quyết định tự sản xuất và bán sản phẩm, thì những người kia mới không tới làm phiền.

Lý Thanh nghe Lâm Vân hỏi thăm tình hình của công ty, vội vàng trả lời.

- Ừ, tốt.

Việc tiêu thu Dưỡng Nhan Hoàn chạy như vậy là nằm trong dự kiến của hắn. Hắn còn muốn tiếp tục bán những sản phẩm mới, để tập đoàn Vân Môn trở thành tập đoàn buôn bán lớn nhất thế giới.

- Mỹ Na, em thích làm trong ngành gì?

Lâm Vân nhìn Mỹ Na ngồi bên cạnh hỏi. Đối với Mỹ Na, Lâm Vân có một loại cảm giác thân tình. Lúc Vũ Tích một mực cô đơn, đều là Mỹ Na nói chuyện với nàng. Nói Mỹ Na là em gái của Vũ Tích, cũng không nói quá. Còn việc Vũ Đình lấy trộm giấy ly hôn của Vũ Tích, hắn đối với nàng ấy rất là thất vọng.

- Em, em vốn là làm ở phòng nhân sự. Kỳ thực em cũng không biết em nên làm cái gì. Lúc trước em là làm trong công ty điện tử, còn về y dược thì em chẳng biết gì cả.

Mỹ Na thấy Lâm Vân hỏi nàng, liền có chút lo lắng nói.

- Không sao, tập đoàn của chúng ta về sau còn liên quan tới rát nhiều ngành, em không cần phải lo lắng.

Lâm Vân thấy Mỹ Na như vậy, liền an ủi.

- Em học ngành gì, Mỹ Na?

Mông Văn đột nhiên hỏi.

- Em học ngành kế toán. Nhưng đã lâu rồi em không còn dùng những kiến thức đó nữa, phỏng chừng đã quên gần hết…

Mỹ Na ngượng ngùng nói.

- Không có vấn đề gì, chị thấy em vẫn nên đi làm ở phòng kế toán. Công ty của chúng ta dù sao mới chỉ thành lập, mà em còn là em gái của chủ tịch, em làm ở đó là tốt nhất. Em có thể dùng danh nghĩa của công ty, cầm tiền lương để huấn luyên một tháng. Chị nghĩ là em sẽ làm được.

Mông Văn nói xong nhìn Lâm Vân.

Mỹ Na cũng nhìn Lâm Vân, nói thật, đề nghị của Mông Văn khiến cô ta rất tâm động.

- Được rồi, quyết định như vậy đi. Mỹ Na tạm thời quản lý phòng kế toán của tập đoàn Vân Môn vậy.

Lâm Vân cười nói.

Loading...

Xem tiếp: Chương 194 (2): Tập Đoàn Vân Môn

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Thiếu Phụ Đam Mê

Thể loại: Tiểu Thuyết

Số chương: 32


Nhật Ký Hoàng Tử

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 140


Công Chúa Thuần Thú Sư

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 30