21 Edit by: Đình Ân
Trước kia nếu có nữ sinh tới gần Nam Cung Ngự, Tô Lạc Y liền sẽ tức giận.
Mà hiện tại, trong mắt cô chắc cũng chỉ có Lâm Sơ Tuyết.
22 Edit by: Đình Ân
Trước tiên, đọc hết chương nếu các nàng vẫn chưa hiểu lắm thì đọc kĩ đoạn cuối mà Ân đã chú thích nha
#đình
---------------
Tô Lạc Y trầm mặc một lúc, sau đó hỏi ngược lại: “Nếu tớ nói ra, cậu sẽ đồng ý sao?”
Lâm Sơ Tuyết tính cách mạnh mẽ, chắc chắn tám phần sẽ không đồng ý.
23 Edit by Đình Ân
----------
Tô Lạc Y mở mắt, phát hiện mình đang nằm trong một căn phòng cổ hương cổ sắc*, đồ đạc được trang hoàng tinh tế, chứng tỏ đây là gia đình rất có địa vị.
24 Sau khi trọng sinh, Thẩm Sơ Tĩnh mang trong mình bàn tay vàng, từng bước bắt đầu đấu tranh, bất quá nàng lại trọng sinh vào thời điểm đã gả cho hoàng đế mấy ngày trước đây, cuối cùng vẫn là không chạy thoát kết cục phải trở thành Hoàng Hậu.
25 Thời điểm Tô Lạc Y tỉnh lại thù sắc trời đã tối đen. Nàng xoa xoa đôi mắt, gọi nha hoàn tiến vào.
Nha hoàn tên là Tú Nhi, diện mạo trông hiền lành, thoạt nhìn cũng chỉ mới mười ba, mười bốn tuổi.
26 Ngu ngốc trao đi hết thảy, nhận lại chỉ là một ly rượu độc.
Thẩm Sơ Tĩnh, ngươi thật khờ! Không, là ngu! Ngu hết thuốc chữa!
- ------
Đầu óc choáng váng nặng nề, Thẩm Sơ Tĩnh chậm rãi mở mắt.
27 Tô Lạc Y nhìn tư liệu thế giới này, đối với thế giới giả thiết vẫn là hiểu nhiều hơn một chút.
Chỉ là trong nguyên tác, Sở Vương này cũng không lập được đại công lớn lao nào, cả ngày sinh hoạt tiêu sái, chính là một Tiêu Dao Vương gia rảnh rỗi điển hình.
28 Tô Lạc Y nhìn tư liệu thế giới này, đối với thế giới giả thiết vẫn là hiểu nhiều hơn một chút.
Chỉ là trong nguyên tác, Sở Vương này cũng không lập được đại công lớn lao nào, cả ngày sinh hoạt tiêu sái, chính là một Tiêu Dao Vương gia rảnh rỗi điển hình.
29 Hệ thống nói: “Hắn vừa đi, thị vệ trong phủ liền kiểm tra qua của cải một lượt, thế nhưng không bị mất thứ gì. ”
Nghe hệ thống nói rành mạch như vậy, Tô Lạc Y mới nhớ ra phụ thân của nguyên chủ chính là một tướng quân uy vũ.
30 Trầm mặc một lúc, Hiên Viên Diệp cười ra tiếng, "Ngươi nha, viết chữ "Ái" sao lại sai? Ngươi "yêu" như thế nào lại không có trái tim? Chẳng lẽ ai "yêu" cũng đều không cần trái sao?"
Tô Lạc Y rầu rĩ, nghĩ nghĩ rồi nói: "Là yêu, nhưng lòng mang thiên hạ.
31 Tô Lạc Y: “Hệ thống, Hiên Viên Diệp có thể là kẻ biến thái. ”
Bên thân lúc nào cũng mang theo kẹo, còn bắt cóc nàng ép buộc nàng chép sách.
Hệ thống: “Vậy chăng”
Tô Lạc Y thê lương nói: “Hệ thống, thế giới này mỗi người đều thật đáng sợ.
32 Tô Lạc Y chớp mắt, “Ta đáng yêu như vậy, tình địch nhất định không nỡ mà giết chết ta ~”
Hệ thống: “Nói chuyện thật hay!”
Tô Lạc Y: “. . . ”
Hệ thống: “Buổi tối thật sự đi ra ngoài?”
Tô Lạc Y nói: “Tình địch thật vất vả mời ta đi ra ngoài chơi, ta đương nhiên muốn đi!”
Dùng xong bữa tối, Tô Lạc Y tách khỏi Tú nhi, trộm đi vào viện Thẩm Sơ Tĩnh.
33 Hiên Viên Diệp nói muốn mang Tô Lạc Y đi xem xiếc ảo thuật, hai người đúng là đi xem xiếc ảo thuật.
Tô Lạc Y một bên tỏ bộ dáng ngạc nhiên, một bên cùng hệ thống nói chuyện phiếm, “Tình huống phía tình địch như thế nào rồi?”
Hệ thống: “Tình địch đang rất tốt đẹp.
34 Hệ thống nói: “Tình địch muốn từ hôn, hoàng đế không đồng ý. ”
Tô Lạc Y nhìn Thẩm Sơ Tĩnh làm bộ bình tĩnh sửa sang lại quần áo, suy đoán nói: “Sau đó liền đánh nhau rồi?”
Hệ thống nói: “Hai người có chút hiểu lầm, hoàng đế cảm thấy tôn nghiêm nam nhân bị khiêu khích.
35 Tô Lạc Y dùng tay so sánh độ cao, không dám tin tưởng: “Mười tám tuổi?”
Hệ thống nói: “Dựa theo tư liệu thì đúng làmười tám tuổi. ”
Tô Lạc Y trầm mặc trong chốc lát, nói: “Mặc kệ nó, tình địch còn đang không công lược được, không quan tâm đến hắn.
36 Hiên Viên Diệp bước vào, thấy Tô Lạc Y đã tỉnh, hắn hơi mỉm cười, “Sao không ngủ thêm chút nữa?”
Tô Lạc Y không trả lời, ngược lại nghi hoặc hỏi: “Ngươi chỉ có một bộ y phục này thôi sao?”
Vì sao mỗi lần nhìn thấy, hắn đều mặc bộ y phục trắng như đưa đám thế này?
Nụ cười trên mặt Hiên Viên Diệp có hơi cứng đờ, “Y Y không thích ca ca mặc y phục trắng sao?”
Tô Lạc Y thầm nghĩ: Ha, ta không thích ngươi nên việc ngươi mặc cái gì cũng không liên quan tới ta!
Biến thái lớn lên nhìn đẹp trai thì không phải biến thái chắc?
Nhưng Tô Lạc Y đâu dám nói như vậy, nàng chớp chớp mắt to: “Không có nha, ca ca mặc gì cũng đẹp.
37 Thẩm Sơ Tĩnh ngắt lời nói: “Không đâu, phụ thân mẫu thân chắc chắn sẽ bình an hỉ nhạc, sống lâu trăm tuổi. ”
Thẩm phu nhân nhợt nhạt cười, “Mẫu thân chỉ muốn các con bình bình an an, còn sống lâu trăm tuổi gì đó đều không quan trọng.
38 Tuy đang cùng hệ thống tranh cãi, ánh mắt Tô Lạc Y vẫn cẩn thận không ngắm loạn xạ.
Kịch bản cung đấu mà, nhìn ngó này nọ đều không có kết cục tốt!
Tại Sách Phong* đài, lễ quan ở trên cao miệng đang niệm cái gì đó, hình như muốn hiến tế tổ tiên.
39 Hiên Viên Diệp nghĩ mà sợ, bàn tay có chút run rẩy xoa xoa khuôn mặt Tô Lạc Y.
Tô Lạc Y lần này ngủ một mạch cho tới tận buổi tối.
Khi tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của nàng chính là hỏi hệ thống: “Ta còn sống sao?”
Hệ thống lãnh đạm trả lời: “Là Hiên Viên Diệp cứu kí chủ”
Tô Lạc Y nghi hoặc: “Là cái tên biến thái kia sao?”
Hệ thống: “Đúng vậy”
Tô Lạc Y thở phào nhẹ nhõm, thấy bản thân hiện tại đang nằm trên một chiếc giường lớn, căn phòng trang hoàng lại có chút quen thuộc, nàng hiếu kỳ hỏi: “Nơi này rất quen mắt nha, hình như ta đã tới đây một lần rồi nhỉ?”
Hệ thống bất đắc dĩ, “Đây là Sở Vương phủ.
40 Hệ thống: “Ngươi không muốn biết ai là người hãm hại tình địch?”
Tô Lạc Y nhớ tới chính mình trước kia xem rất nhiều phim cung đấu, nói: “Loại chuyện này, biết đến càng ít sống càng dài lâu.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Khoa Huyễn, Dị Giới
Số chương: 165