21 Dắt xe vào trường, -Ô hôm nay đổi xe rồi này! Đi xe đạp vẫn khỏe hơn chiếc xe máy kia nhể? Hê hê! – Minh ngứa mồm nữa rồi- Chắc ẻm ngộ ra rồi mày ạ, mừng cho ẻm! – Dương thêm mắm muối.
22 Hắn thức giấc khi trưa đứng bóng, bụng đói cồn cào, hắn lười dậy vì trưa nhà hắn chẳng có ai cả, chẳng ai nấu ăn, hắn lười phải ra quán mua thức ăn, hắn nằm dài chán chường.
23 ☆★ Chap 23: Bia đỡ đạnĐi học. Dường như có sự sắp xếp rồi, chẳng có ai kỉ luật gì cả, cũng chẳng ai hỏi thăm lí do vắng học của hắn và nó, giống như chuyện hôm qua không có gì.
24 ☆★ Đi học. Dường như có sự sắp xếp rồi, chẳng có ai kỉ luật gì cả, cũng chẳng ai hỏi thăm lí do vắng học của hắn và nó, giống như chuyện hôm qua không có gì.
25 Lúc đến bãi đất thì tên kia đã ở đó rồi (nàng đi xe đạp nên vậy , khổ thân) hắn ta còn gọi thêm nhiều người đến nữa, nếu lúc nãy có 1 tên mang nạng chân thì bây giờ có thêm mấy người nữa, hẳn là tất cả mấy tên hôm đó, giờ xúm lại hết để tính sổ đây mà.
26 Tối, nó đi tập võ chưa về, ở nhà có người đi ra đi vào hóng hớt đợi nó về. Đến khi thấy nó về thì như thấy mẹ đi chợ về, nhảy cái ào ra mặt hớn hở:-Về rồi hả?- Ừ, có gì à?- Cái này của cô.
27 Gần một tuần trôi qua, hắn cứ tò mò với nó, cứ thấy nó được rãnh rỗi là lại đi đâu đó, rồi đem về cái gì đó, rồi nhốt mãi trong phòng làm cái gì hắn không rõ, chỉ là khuya hắn ngủ cũng nghe phòng nó vọng sang tiếng máy móc gì đó kêu ù ù.
28 Ngay tối hôm sau, hắn cầm cái hộp, sang phòng em gái. - Anh hai có chuyện gì ạ? – Hoàng Vy đang đắp mặt nạ, chỉ chừa ra 2 con mắt nhìn hắn với cái miệng đang hoạt động.
29 Chiều chủ nhật, café Bùm rộn ràng. Hắn uể oải bị em gái lôi đến nơi này dự tiệc, nhìn cửa quán quen thuộc nay ồn ào nhộn nhịp, hắn không kìm được cau mày, hắn thích sự thanh trầm có chút ương bướng không hòa theo thói xô bồ vội vã cuộc đời hơn, bữa tiệc làm quán mất đi cái mà hắn ấn tượng nhất của quán rồi.