Chương trước: Chương 144
1. Chương 1:tam Công Chúa Bị Đày Xuống Trần Gian.
2. Chương 2:thiên Thiên Đi Học.
3. Chương 3
4. Chương 4
5. Chương 5
6. Chương 6:thiên Thiên Kình Mặt Nhân Vật Thứ 39 Của Lớp 11a9
7. Chương 7
8. Chương 8
9. Chương 9
10. Chương 10
11. Chương 11
12. Chương 12
13. Chương 13
14. Chương 14
15. Chương 15
16. Chương 16:chúng Mày Dám Gây Sự À
17. Chương 17
18. Chương 18
19. Chương 19
20. Chương 20
21. Chương 21
22. Chương 22
23. Chương 23
24. Chương 24:
25. Chương 25:
26. Chương 26:
27. Chương 27:
28. Chương 28:
29. Chương 29:
30. Chương 30:
31. Chương 31:
32. Chương 32:
33. Chương 33:
34. Chương 34:
35. Chương 35:
36. Chương 36:
37. Chương 37:
38. Chương 38:
39. Chương 39:
40. Chương 40:
41. Chương 41:
42. Chương 42:
43. Chương 43:
44. Chương 44:
45. Chương 45:
46. Chương 46:
47. Chương Chap 47:
48. Chương Chap 48:
49. Chương Chap 49:
50. Chương Chap 50:
51. Chương 51: Thiên Phong Nổi Giận_bão Tới Rồi.
52. Chương 52
53. Chương 53: Tam Thiên Quy Tụ_chào Đón Gvcn Mới.
54. Chương 54
55. Chương 55
56. Chương 56
57. Chương 57
58. Chương 58:cậu Điên Đủ Chưa.
59. Chương 59
60. Chương 60
61. Chương 61
62. Chương 62
63. Chương 63
64. Chương 64
65. Chương 65
66. Chương 66
67. Chương 67
68. Chương 68
69. Chương 69
70. Chương 70
71. Chương 71
72. Chương 72
73. Chương 73
74. Chương 74
75. Chương 75
76. Chương 76
77. Chương 77
78. Chương 78
79. Chương 79
80. Chương 80
81. Chương 81
82. Chương 82
83. Chương 83
84. Chương 84
85. Chương 85
86. Chương 86
87. Chương 87
88. Chương 88
89. Chương 89
90. Chương 90
91. Chương 91
92. Chương 92
93. Chương 93
94. Chương 94
95. Chương 95
96. Chương 96
97. Chương 97
98. Chương 98
99. Chương 99
100. Chương 100
101. Chương 101
102. Chương 102
103. Chương 103
104. Chương 104
105. Chương 105
106. Chương 106
107. Chương 107
109. Chương 108
110. Chương 110
111. Chương 111
112. Chương 112
113. Chương 113
114. Chương 114
115. Chương 115
116. Chương 116
117. Chương 117
118. Chương 118
119. Chương 119
120. Chương 120
121. Chương 121
122. Chương 122
123. Chương 123
124. Chương 124
125. Chương 125
126. Chương 126
127. Chương 127
128. Chương 128
129. Chương 129
130. Chương 130
131. Chương 131
132. Chương 132
133. Chương 133
134. Chương 134
135. Chương 135
136. Chương 136
137. Chương 137
138. Chương 138
139. Chương 139
140. Chương 140
141. Chương 141
142. Chương 142
143. Chương 143
144. Chương 144
145. Chương 145
146. Chương 146
147. Chương 147
148. Chương 148
149. Chương 149
150. Chương 150
151. Chương 151
152. Chương 152
153. Chương 153 *biệt Thự Nhà Họ Lâm*
154. Chương 154
155. Chương 155
156. Chương 156
157. Chương 157
158. Chương 158
159. Chương 159
160. Chương 160
161. Chương 161
162. Chương 162
163. Chương 163
164. Chương 164
165. Chương 165
166. Chương 166
167. Chương 167
168. Chương 168
169. Chương 169: Kẻ Giết Người Là Tôi!
170. Chương 170
171. Chương 171
172. Chương 172
173. Chương 173
174. Chương 174
175. Chương 175
176. Chương 176
177. Chương 177
-Phong Vân,ngươi có cần mừng rỡ tới vậy không?Chút nữa là đụng ngã Thiên nhi rồi.
Nhỏ chống lạnh trừng mắt nhìn bạch hổ.Thấy con vật to lớn kia khẽ xụ mặt xuống thì liền bật cười thành tiếng.Ôi!anh chàng này đáng yêu quá đi!
-Không nhớ ta sao?Thật uổng công ta ngày nào cũng nhớ tới các ngươi.
Nhỏ vờ giận dỗi,ngay lập tức ba anh chàng thú cưng liền nhào tới chỗ nhỏ động tác đầy âu yếm.
Cảnh vật xung quanh bỗng trở lên ấm áp biết bao.Hai nàng tiên cùng ba con thú cưng vui vẻ chơi đùa,nàn gió đầu đông se lạnh khẽ thổi qua như cũng muốn nhập hội.Khoé mắt con chó bỗng rơi lệ,đầu tiên là hối hận về tội lỗi mình đã gây ra sau đó là cảm thấy thương cha nhớ mẹ,tủi thân thay cho bản thân.
Ánh sáng màu trắng bỗng bao phủ lấy toàn thân con chó,loé lên trong phút chốc rồi biến mất.Trên sân cỏ bỗng hiện ra dáng người của một cô gái đang gục mặt xuống đất khóc nức nở.
Một lát sau cô gái khẽ ngẩng mặt lên thì giật mình bởi bản thân nhỏ đang bị song Thiên và ba con thú vây quanh,nhìn chằm chằm.
-Tôi thật sự xin lỗi!
Lời này vừa thốt ra khỏi miệng thì nhỏ liền hoảng hốt dừng lại.Nhỏ trở lại thành người rồi sao?
-Tâm chị hướng thiện thì pháp thuật sẽ được phá giải thôi!Nhớ,muốn làm người thì đừng bao giờ biến mình trở thành súc sinh.
Thiên Hà hướng nhỏ mỉm cười.Khuôn mặt cô thì bỗng ngẩn ra.Chuyện gì đang diễn ra vậy?Sao nhỏ chị hai này lại ở đây khóc lóc thảm thương thế?Cô cần lời giải thích cho chuyện này.
-Tạ ơn hai tiên nữ.Tôi nhất định ghi nhớ lời hai người dạy bảo.
-Đứng lên đi!
Cô tuy chưa hiểu chuyện gì nhưng không thể để cho người ta cứ nửa quỳ nửa nằm thế được.Chuyện trước kia sớm đã bị cô đá ra khỏi đầu luôn rồi.
Nhỏ chị hai khẽ ngây người,sau đó liền nở nụ cười yếu ớt.Đặt bàn tay của mình vào bàn tay trắng nõn xinh xắn đang ở trước mặt nhỏ kia rồi từ từ đứng dậy.
Con bạch hổ khẽ xì xì hai tiếng.Mất đồ để chơi cùng rồi.Ôi!buồn bực ghê.
Sau khi dùng pháp thuật đưa nhỏ chị hai về nhà,cô rất nhanh chóng kéo Thiên Hà ngồi xuống tra hỏi đủ điều.
Nhỏ cũng rất phối hợp kể rõ mọi chuyện cho cô nghe.
Ôi đại huynh yêu dấu của muội!
Xem tiếp: Chương 146