21 Tâm tư Cảnh Vĩnh Phúc đã phủ bụi dầy theo năm tháng, khoảnh khắc ấy chợt thấy chấn động. Nàng ngồi trở lại bên trong xe, thanh âm đã qua mà dư âm vẫn còn quanh quẩn.
22 Cảnh Vĩnh Phúc im lặng, Hỉ vương tính toán quả nhiên sâu sắc: thất thủ mười ba quận lấy lại một quận, bại chiến hắn là đốc quân, thắng dịch hắn là chủ soái, không chỉ thừa cơ mở rộng quân đội của mình, càng lấy được quân tâm, dân tâm nước Cảnh.
23 Kinh thành đến chiến trường phía Bắc có 2 đường đi. Một đường qua Trung Sơn, đây là đường lớn, bên đường có dịch quán cùng đốn quán. Dịch quán được bố trí theo quy cách: hai dịch quán có khoảng cách vừa vặn một ngày hành trình, có thể cung cấp chỗ ăn chổ nghỉ tươm tất.
24 Ngày Cảnh Vĩnh Phúc "học nghiệp" đại thành, cũng là lúc đoàn quân đến Thường Lâm do Trương Kỳ Thụy tướng quân đóng quân giữ thành. Lão tướng quân tự mình ra đón, nhìn thấy Thủy Tỷ, một chút vẻ mặt khác lạ cũng không có.
25 Cảnh Vĩnh Phúc không dừng lại ở Khoảnh Lan Thành mà đi thẳng tới quận Thiên Thủy. Ngoài ý muốn của nàng, Cảnh Thân Uẩn đã ở đó. Trong lúc không có người ngoài, Trương Kỳ Thụy nói với Cảnh Vĩnh Phúc:"Hỉ vương đứng cũng không xong nhưng lại đi theo mạt tướng cùng đánh vào Thiên Thủy.
26 Sáng sớm hôm sau, Cảnh Thân Uẩn được bốn gã tùy tùng khiêng kiệu đến. Cảnh Vĩnh Phúc không chắc ý đồ của hắn, liền mang theo đám người Ngô Tiên Tử ra tiếp hắn.
27 Hắn đi rồi Cảnh Vĩnh Phúc nhỏ giọng dặn dò Tiểu Thúy vài câu, nàng ta kéo A Căn đi chuẩn bị. Ngô Tiên Tử cùng Mục Vô Danh đều nghe thấy, một người trừng mắt một người cúi đầu.
28 Thật lâu sau Trương Kỳ Thụy mới thở dài nói:”Dân chúng biên cảnh đã sớm bị chiến tranh với Khế Liệt Tát dọa sợ. Nhưng nước Cảnh ta cũng có những nam nhi tâm huyết!"Cảnh Vĩnh Phúc lại nghĩ đến Cảnh Thân Uẩn.
29 Lúc này, lại truyền đến cấp báo từ kinh thành:Dự đế triệu Cảnh Vĩnh Phúc hồi kinh. Ngay lúc mấu chốt, Cảnh Thân Mậu lại muốn Cảnh Vĩnh Phúc trở về, chắc chắn có ẩn tình.
30 Cảnh Dự đế năm đông mạt thứ ba, Trương Kỳ Thụy đại thắng quân Khế Liệt Tát, thu phục mười ba quận phía Bắc nước Cảnh, được phong làm Trấn Quốc tướng quân.
31 Tiểu Thúy lại chuyển hướng câu chuyện,”Không biết Mục đại ca hiện tại ra sao,Hai người này cũng thật là, tuy nói bị thương, nhưng chẳng lẽ sợ ở trong cung ta trị không hết cho hắn sao?Nhất định là muốn đi tìm Địch vương.
32 Lý Phỉ đang ngồi trên chiếc ghế dài bằng gỗ trầm, lười biếng lé mắt nhìn trời. Cảnh Vĩnh Phúc bước tới, những người xung quanh lại đã trốn đi đâu hết.
33 Bốn ngày sau Cảnh Vĩnh Phúc trở lại Vĩnh Phúc cung, bộ dáng đi lại có chút quái dị. Nhờ Tiểu Thúy nâng đỡ, nàng gian nan khép hai chân lại mà đi, nửa người dưới giống như hóa thạch.
34 Gió xuân đầu mùa thổi lạnh tận xương,Cảnh Vĩnh Phúc chỉ hy vọng có thể rúc vào vòng tay ấm áp của Nhược phu nhân. Dự đế đem "Huệ Phúc" công chúa táng sau hoàng lăng.
35 Vào Địch vương phủ không bao lâu, Cảnh Vĩnh Phúc chợt hiểu ra nàng nên như thế nào đối mặt hắn. Lý Phỉ cầm tay nàng đi vào. Cơ hồ tất cả thị vệ và hạ nhân đều chờ trước đại viện.
36 Nhược phu nhân nhẹ nhàng hỏi:"Làm sao vậy?"Cảnh Vĩnh Phúc cúi đầu nói:"Không có gì, chỉ mệt mỏi thôi. "Nhược phu không nói gì, yên lặng ôm Cảnh Vĩnh Phúc đến khi màn đêm buông xuống.
37 Nhưng Lý Phỉ còn chưa kịp mang Cảnh Vĩnh Phúc đi, Lý Dịch đã xuống chỉ vây khốn hắn. Hắn phong Lý Phỉ làm Thái Úy, chức quan quân sự quan trọng nhất Tiếp quốc, cũng là kêu Lý Phỉ trông coi kinh thành.
38 Sau khi được Tiếp vương Lý Dịch chúc phúc, vợ chồng Địch vương rời khỏi kinh thành, đi về phía Bắc. Mọi chuyện đã được Lý Phỉ giải thích. Lý Dịch không phải hôn quân, hắn là vị quân vương lý trí.