161 "Xú nữ nhân, ta bảo ngươi buông tay có nghe hay không. " Phí La ngước khuôn mặt u ám lên, âm trầm nhìn chằm chằm Mạc Ny Tạp vẫn còn sờ soạng trên người mình, nữ nhân đáng chết này, thật sự muốn khiêu khích đến ranh giới cuối cùng của nàng như vậy sao? Lại bôi toàn bộ nước miếng đều lau trên mặt nàng, thật là một nữ nhân không không biết lý lẽ.
162 "Lời này của ngươi là có ý gì?" Phí La bất mãn trừng Mạc Ny Tạp, hiển nhiên không thể nghe lọt tai lời nói đả kích người như vậy của nàng ta. . . , nàng đến đây chính là muốn rèn luyện, mà Mạc Ny Tạp lại dám nói không được, đây không phải là đả kích sự hăng hái của nàng sao?"Ý của ta là: Với thực lực cao cấp ma pháp sư của ngươi, căn bản không thể có khả năng tiến vào đấu thú trường, trừ khi.
163 Từ sau khi gặp Mạc Ny Tạp ở tây phố một ngày, Mai Lạc cẩn thận ẩn vào một góc, khẩn trương nhìn chăm chú vào nhất cử nhất động của Phí La, hắn cảm giác mình càng ngày càng không hiểu rõ Phí La.
164 "Lợi Nhã, nghỉ ngơi một chút trước đã, nhiệm vụ hôm nay đã hoàn thành rồi. " Một nam tử trung niên, đau lòng nhìn Lợi Nhã, hắn chính là vị lão sư đã khảo thí lúc trước, cũng là viện trưởng của học viện thích khách Đa Nhĩ Phu.
165 Hóa ra đây chính là đấu trường. Phí La nghiêm túc nhìn kiến trúc nghiêm trang trước mắt, toàn bộ đều được lát bởi Lưu Ly Thạch màu đen, hơn nữa bên trên còn có ma pháp trận khổng lồ bao phủ.
166 "Nghe nói không? Những kẻ đến đấu trường đều là người mới đó. " Ở một góc đại sảnh trống có hai người đang đứng, một người thành thục, tao nhã, cả người đếu phát ra hơi thở của Quý tộc, khuôn mặt tuấn mỹ làm cho người ta không thể bỏ qua vẻ đẹp ấy.
167 "Không cần, vất vả lắm bổn đại gia mới trốn ra khỏi nhà được, ai cũng không thèm gặp, khó khăn lắm mới chạm mặt ngươi. " La Đốn nũng nịu dựa vào người của Kiều Trị, mặc kệ thế nào hắn cũng không chịu buông ra.
168 "Ngươi là ai?" La Đốn phòng bị nhìn Phí La, người của bộ tộc Phượng Hoàng luôn luôn nhạy bén với hơi thở lạ, mà lúc này La Đốn rõ ràng đã nhận ra hơi thở của Phí La mạnh hơn tự mình, đó là một loại hơi thở của sự nguy hiểm.
169 "Dựa vào cái gì mà ta phải nói cho ngươi biết chứ!" Phí La lười nhác nói, nhìn khuôn mặt của Kiều Trị căm tức đến nỗi vặn veọ, Phí La hết sức cao hứng, ai bảo ngươi tính kế ta.
170 "Ngoan, nhìn vào mắt ta. " Giọng nói của Phí La trong nháy mắt đã trở về như trước, dịu dàng và quyến rũ, nhẹ nhàng vang lên bên tai Kiều Trị. Theo sau giọng nói mềm mại của Phí La, động tác của Kiều Trị bắt đầu trở nên chậm chạp, ánh mắt cũng trở nên đờ đẫn, mọi người chung quanh nhìn đến đây đều bị thủ đoạn của Phí La hù sợ.
171 "Chuyện gì đang xảy ra?" Lạp Mạc Nhĩ không dám tin nhìn sơn thôn trống rỗng trước mắt này, cách đây không lâu nơi này còn là một nơi có cảnh tượng náo nhiệt, mặc dù không giống một tiểu trấn phồn hoa bình thường, nhưng thôn dân ở đây đều rất thuần phác và nhiệt tình khiến không ít người trong thành trấn xung quanh đều biết đến ở phía nam đế quốc có sơn thôn Đốn Tư, bởi vì sơn thôn Đốn Tư cực kỳ nổi danh chưng cất rượu ở cả Khải Kỳ đế quốc.
172 "Chủ nhân. " Đột nhiên ở chung quanh sơn thôn Đốn Tư, thanh âm lục soát của Ba Phỉ Lạc truyền tới, hiển nhiên là nhìn thấy cái gì đó không thể tin nổi, cho nên giọng nói tựa hồ có chút khiếp sợ, âm cuối đề cao hơn hẳn.
173 "Nhưng. . . . . . " Mộc Luân còn muốn nói gì đó, nhưng lại bị Lạp Mạc Nhĩ quả quyết cự tuyệt, dù sao đây chính là chuyện đe dọa đến cả đại lục Phi Long, vì thế hắn không có nhiều thời gian suy tính việc khác, hơn nữa hắn vẫn chưa yên tâm đến Phỉ Lệ đang một mình ở bên ngoài, hắn không có thể không lo lắng cho nàng! Mình phải giữ nàng ở bên người mới có thể yên tâm.
174 "Là sao? Ngươi cho rằng chúng ta nên đi qua cái thông đạo kia ư. " Lạp Mạc Nhĩ khẩn trường nhìn mãnh thú ở bên trên, một loại trực giác nói cho hắn biết, nó sẽ có ích sau này với hắn.
175 "Chủ nhân mau tới đây xem. " Mộc Luân đột nhiên lớn tiếng kêu lên. Chỉ thấy ở bên trái đại sảnh nhô ra một tảng đá lớn, từ phía trên Mộc Luân đã nhận ra một tia hơi thở ma pháp, hơn nữa còn là hơi thở Tử Linh mà hắn ghét nhất, vì thế Mộc Luân liền ấn xuống, lập tức tảng đá lõm xuống, một cái cửa đá xuất hiện trước mắt Mộc Luân, hắn lấy tay thử đẩy.
176 Beta: Makjyoko. "Mộc Luân và Ba Phỉ Lạc ở lại, mọi người còn lại đều trở về hết đi. " Lạp Mạc Nhĩ trầm mặc một lúc lâu rồi nói, nếu tất cả ở lại đây cũng rất phiền toái, huống hồ bây giờ cũng không phải thời điểm hỗn loạn, cho nên không cần thiết tất cả mọi người đều ở bên cạnh hắn.
177 "Mai Đức Lạc nói không sai, người có thể đi vào Giác Đấu Trường, sau lưng nhất định có thế lực cường đại, nếu không một tiểu hài tử kia khẳng định đi Giác Đấu Trường được sao, đừng quên điều kiện đầu tiên để có thể tiến vào Giác Đấu Trường chính là phải có thư mời và lệnh bài, nếu không căn bản là không vào được.
178 Beta: Makjyoko. "Mai Lạc, ngươi đi về trước đi, ta còn có chút việc phải làm. " Phí La và Mai Lạc từ trong đấu trường đi ra, lúc vừa đi ngang qua ngã tư đường, một cỗ sát khí từ góc tường úp tới, sở dĩ Phí La nhạy cảm với sát khí như vậy đều là do huyết mạch của gia tộc Đức Cổ Lạp, đối với hơi thở giết chóc bọn họ đều có năng lực cảm ứng mãnh liệt.
179 Lại một lần nữa bước vào tây phố nhưng cũng không ngỡ ngàng và tò mò như lần đầu tiên, bây giờ chỉ còn lại sự coi thường với tây phố sa đọa mà thôi, đúng vậy, thói quen coi thường, thực lực chính là điều cần thiết nhất ở tây phố, cho nên cuộc sống nửa tháng ở Giác Đấu Trường đã hoàn toàn lý giải quy tắc của nơi này, sẽ không vì những nữ nhân yếu đuối hay trẻ em mà thương tâm mềm lòng, có lẽ đây là một loại trưởng thành theo cách khác.
180 Beta: Makjyoko. Nghe xong Phí La kể, Mạc Ny Tạp nhíu mày thật sâu. Hiển nhiên là đang suy nghĩ xem rốt cuộc chủ mưu phía sau lưng là ai? Thời gian Phí La đến Giác Đấu Trường cũng chưa lâu, chẳng lẽ là kết thù ở vòng đấu loại của Sâm Lâm, nhưng cũng rất có thể là người của gia tộc Mạt Tiết sai sử.
Thể loại: Huyền Huyễn, Dị Giới, Xuyên Không, Ngôn Tình
Số chương: 50