101 "Ngươi nói cái gì?" Sắc mặt Lạp Mạc Nhĩ khó coi nhìn tài liệu trong tay, những kẻ đó lại bắt đầu rục rịch rồi? Chẳng lẽ phong ấn lúc trước đã lỏng ra?"Đức Cố Trại Bác Lãng biến mất, ở đó không có bất cứ hành động khả nghi nào, hơn nữa trong căn phòng cũng không có dấu vết gì.
102 " Tiểu muội, đối thủ của muội là ai?" Bảo địch vừa thấy Phỉ lệ từ phía trên rút thăm đi xuống liền cấp tốc đi tới, hoàn toàn không để ý đến Phỉ Khắc Tư ánh mắt tràn ngập sát khí, chỉ là đến ngụ trên người tiểu muội thì nhu hòa hẳn, mấy tên tiểu tử thối trong Vũ Kỹ học viện lại dám nhờ bản thiếu gia như hắn đưa thư tình, cũng không xem bộ dạng bọn họ như thế nào đòi xứng đôi với tiểu công chúa của gia tộc Đức Cổ Lạp sao?" Huynh thử nói xem?" Phỉ Lệ buồn bực rung rung bả vai thon gầy của mình, vẻ mặt kìm nén, dáng điệu khuất phục, đôi môi nhỏ đỏ mọng không cam lòng nói ra.
103 “ Đối thủ của ngươi là ta, Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp. ”Phỉ lệ vừa bước lên võ đài, đã không thua kém đứng trước mặt Khiết Tây Tạp. Một bên là đại tiểu thư của gia tộc ẩn sĩ, một bên là tôn nữ của viện trưởng học viện Vũ kỹ , tất cả mọi người tò mò thưởng thức một màn đẹp mắt.
104 "Không phải tâm pháp Vân Diệp của Khiết Tây Tạp đã đạt đến tầng thứ ba rồi chứ! Thật không hổ là thiên tài!" Khuếch Nhĩ Phúc cao hứng nhìn Khiết Tây Tạp đang điên cuồng đánh trên vũ đài, tán thưởng nói.
105 "Có vài người vĩnh viễn không thể nào vượt qua sao? Phỉ Lệ thật sự lợi hại như vậy sao? Ta thật sự rất tò mò. " Hai mắt của Y Lạp Hạ Nhĩ nóng rực nhìn chằm chằm bản báo cáo trên tay, không phải Khiết Tây Tạp liều lĩnh, mà là quá mức tự tin.
106 " Tiểu muội thật là lợi hại nha!" Bảo Địch hưng phấn kéo Phỉ Lệ, bắt đầu xông lên ôm lấy Phỉ Lệ, Phỉ Khắc Tư bên cạnh bước nhanh tới đem Phỉ Lệ nhẹ nhàng ôm vào trong ngực.
107 Những cơn gió buổi sáng sớm khẽ chạm vào mặt, Phỉ Lệ ưu nhã ôm vòng eo, thừa dịp Lợi Nhã vẫn chưa tỉnh lại, Phỉ Lệ nhẹ nhàng đi ra ngoài phòng, nàng đã nằm nửa ngày rồi, cả thân thể đã cứng lại hết rồi, nhưng Lợi Nhã lại ngoảnh mặt làm ngơ, trừ ngồi ở trên giường, mọi cử động khác đều không được.
108 "Nói cho chúng ta biết hết tất cả. " Phỉ Lệ lười biếng dựa vào ghế, lấy ngón tay quấn quấy mấy sợi tóc rơi lung tung. "Chúng ta là thợ săn công hội nhất viên, thợ săn thiểm điện thuộc về đoàn thợ săn công hội cấp E, chúng ta nhận nhiệm vụ này ở thợ săn công hội.
109 " Phỉ Lệ, ngươi không sao chứ?" Lạp Mạc Nhĩ vừa thấy Phỉ Lệ liền nhanh chóng đi tới, các lão sư khác bên cạnh thì đều mang bộ dáng kinh ngạc, viện trưởng Lạp Mạc Nhĩ từ lúc nào mà quan tâm đến một người như vậy? Phải biết Lạp Mạc Nhĩ rất ghét nữ nhân, kể cả sư muội của hắn lúc trước đều là mang bộ dáng lạnh như băng, từ lúc nào mà trở nên chủ động quan tâm như vậy.
110 "Ta có thể sao?" Phú Lực Lai không dám tin nhìn Phỉ Lệ, lúc trước khi nghe Phỉ Lệ mời, hắn cho là Phỉ Lệ chẳng qua là nói đùa, không nghĩ tới sẽ lại lần nữa nhận được lời mời.
111 Thân thể La Toa vừa chạy đi thì lập tức bắt đầu biến đổi, bỗng chốc từ hình dáng của một cô bé mười mấy tuổi trở thành hình dáng cao lớn hơn hai mươi tuổi, mà dáng người bằng phẳng cũng thay đổi thành có lồi có lõm, khuôn mặt nhỏ nhắn nhiều tàn hương nháy mắt thay đổi mịm màng trắng trẻo, từ khuôn mặt bình thường nhanh chóng biến thành xinh đẹp, thân thể thành thục tản ra hơi thở mê người.
112 Ma Ti đã đi được ba ngày, Lạp Mạc Nhĩ và những Lão sư khác cũng nhanh chóng truyền tin tức ma pháp Tử Linh đã xuất hiện đến các thế lực lớn trên đại lục, dù sao việc xuất hiện ma pháp Tử Linh là chuyện quá mức nghiêm trọng, vì vậy không thể không nghiêm túc xử lý.
113 Sau khi Phỉ Lệ đến Đồ Thư Quán hai lần , lập tức bị bọn Tử La ngăn cản. "Đã xảy ra chuyện gì?" Phỉ Lệ buồn bực nhìn nhóm người Tử La, quan hệ của bọn họ từ khi nào thì tốt như vậy, lại còn đứng chung một chỗ với nhau, mình đúng là quá coi thường bọn họ rồi.
114 "Này! Có nghe nói gì không, top 10 học sinh mới năm nay chỉ có hai người báo danh tranh đoạt cuộc so tài Thất Lạc Lâm. " Đồng học giáp hướng về phía những học sinh bên cạnh khác nói, trong lời nói toát ra vài tia thất vọng.
115 "Ta làm sao? Chẳng lẽ ta nói không đúng sao?" Đan Ni khinh thường trả lời, thân phận của những người bên cạnh mình đều cao hơn nàng, cũng chỉ có cái loại ngu ngốc mới thật sự cho là gia tộc Ni Cổ Lạp Tư rất giỏi.
116 Rạng sáng ngày thứ hai, đoàn người Phỉ Lệ đi tới địa điểm tập hợp, từng gian phòng và sân nhỏ trong Học Viện Ma Pháp Phi Long đã chật kín, Nhân Sư đứng ở trong phòng, những Nhân Sư này đều đã được thuần phục hoặc là được nuôi lớn từ nhỏ, có thể sử dụng con vật khổng lồ này là phương tiện chuyên chở, trên đại lục trừ mấy đế quốc lớn ra, ngay cả một tiểu công quốc cũng không có.
117 "Bây giờ ta sẽ giải thích một số tình hình liên quan đến cuộc thi Thất Lạc Lâm Tranh lần này, đầu tiên chúng ta sẽ nghỉ ngơi trên người Tiểu Khắc ba ngày, sau đó sẽ đến hoang đảo Thất Lạc Lâm.
118 "Trước mặt chính là Thất Lạc Lâm. " Thanh âm A Ma Lạp vừa rơi xuống, đám người Phỉ Lệ kinh ngạc nhìn kiến trúc quái dị trước mặt, trên lôi đài to lớn hiện ra trước mắt với rất nhiều ma pháp trận quỷ dị, bốn phía được bao quanh bởi sáu trụ cột thẳng đứng, cột đá phía trên cũng hiện đầy ma pháp trận, ở chính giữa có một rãnh nhỏ hình tròn không biết dùng để làm gì.
119 "Hoan nghênh mọi người đã tới Thất Lạc Lâm, ta là người trông coi Thất Lạc Lâm, các ngươi có thể gọi ta là Thác Bỉ đại nhân. " Ma pháp trận thoáng hiện lên một chùm sáng, tất cả mọi người trong nháy mắt liền từ trên lôi đài biến mất, ngay sau đó là một âm thanh lanh lảnh của nam nhân vang lên bên tai mọi người, tầm mắt của mọi người không tự chủ được bắt đầu tìm kiếm nơi phát ra âm thanh.
120 " Tên của ta là Phỉ Lệ Pháp Đức Cổ Lạp, kịp phản ứng sao? Phản ứng kịp lời nói, chúng ta sẽ động thủ. " Phỉ Lệ nhanh chóng lấy ra ma pháp trượng trong giới chỉ, vốn là nàng cũng không tính sử dụng ma pháp trượng, nhưng hiện tại nàng tính toán tốc chiến tốc thắng, mây mù từ từ biến mất, thời gian tranh tài cũng nhanh đến.