21
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Có một số việc không thể tiếp tục kéo dài được nữa, bằng không cái bụng càng lúc càng lớn thì muốn che cũng không che được.
22
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Lúc King nộp một bản kế hoạch có thể nói là hoàn mỹ lên cho CEO khu Trung Hoa, thì sắc mặt của CEO rất đặc sắc, nhưng cuối cùng không hề che giấu sự hoài nghi mà nhìn King.
23
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Một đường thông suốt, sau hơn mười mấy tiếng bay, King lần thứ hai đặt chân xuống đất Mỹ.
24
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
“Hi, anh đẹp trai, có muốn tới đây không?” Người thanh niên bên cạnh cười hì hì chào hỏi King.
25
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Hai ngày đầy khẩn trương kích thích cứ thế mà qua, trong lúc Jason còn bớt chút thời gian để mua cho hai đứa em trai của mình hai bóp tiền khá xa xỉ, hai bộ mỹ phẩm dưỡng da.
26
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Cuộc đối thoại chẳng có chút dinh dưỡng nào của hai người họ rất nhanh kết thúc, bởi vì King chẳng muốn tiếp tục mở miệng nên cứ thế im lặng chà móng tay.
27
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
King liếc mắt: “… Đứa nào từng nói nó xưng thứ hai không thằng nào đứng nhất?”
Shane vùi đầu gõ điên cuồng: “… Đứa nào từng nói cả đời nó không tìm bạn đời không sinh con?”
Jason: “…”
“Xong xong, tới tới rồi!” Shane phát điên hô to.
28
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Ngày thứ 5 tại Mỹ, mặc kệ là chuyện chính sự hay là chuyện cá nhân, vị CEO cùng các đồng nghiệp đều đã giải quyết tới cực kỳ hài lòng, đều lục tục tới sân bay, chờ tập hợp rồi về nước.
29
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trên máy bay, Jason lần thứ hai nằm sấp giả bộ ngủ để tiến hành báo cáo quân lệnh, đảm bảo lần sau sẽ không tiếp nhận công việc có tính chất nguy hiểm cao như vậy nữa, kết quả chỉ đổi lấy được một câu của King: “Ai lo cho anh.
30
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Jason quả thực là … Thụ sủng nhược kinh, nhìn bộ dạng King bình tĩnh nhẹ nhàng mà nói ra mấy chữ “Muốn làm” (về một ý tứ nào đó thì nói vậy cũng không có gì là xấu), cái thứ ở giữa chân của hắn bắt đầu chậm rãi ‘nạp điện’ mà đứng lên.
31
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Trong quán cà phê ở tầng dưới cùng của khách sạn Charlie X Heaton, trong không khí phiên đãng, âm nhạc vừa trang nhã lại không mất đi sự sôi động, dựa theo tiếng thì thầm trò chuyện của những người chung quanh, bầu không khí dễ dàng thích ý.
32
Editor: Mai_kari
Beta: Kaori0kawa
Một tuần sau, cậu bạn nhỏ Shane phải đi rồi, kỳ thực bản thân King cũng có chút không nỡ (dựng phu nên dễ cảm xúc dâng trào), nhưng thế giới này vốn dĩ rất nhỏ, muốn gặp thì lúc nào cũng có thể mua vé máy bay được cả.
33
Lúc ăn trưa, Jack cũng điên cuồng chạy tới, vừa vào cửa đã thét to: “Cha!Ba! Anh dâu, anh hai! Con nhớ mọi người chết đi được. ”
Philip liền nở ra một nụ cười thật to, tiến lên ôm đứa con thứ hai của mình: “Jack! Cha cũng nhớ con chết mất!”
Jack cùng Philip nhiệt tình ôm thật lâu mới chịu buông tay ra, sau đó Jack chạy tới chỗ ba mình: “Ba thì sao?”
Ba của anh đánh một cái vào lưng rồi chỉ vào bồn nước: “Rửa tay ăn cơm.
34
Thế là, chuyện cứ thế được quyết định.
Chuyện nên thế nào thì thế này thôi, nhưng khi cầm trên tay quyển sổ hồng, King vẫn cảm thấy có chút không thật.