21 "Phong, vào ăn sáng a" Cô nói vọng từ phòng bếp ra. Anh thấp thỏm nhìn quanh cái bếp. Xác định không có vật thể lạ nằm dưới sàn, anh mới yên tâm vào bếp.
22 Thời gian như con thoi, chăm chỉ cần cù hoàn thành nhiệm vụ. Không vì ai mà chạy nhanh cũng không sót ai mà chạy chậm.
Lãnh Phong tính từng chút, từng chút những ngày vắng bóng cô.
23 (Từ từ hẵng bật nhạc nhé)
Thời gian tiếp tục chạy. Nhưng khác ở chỗ là lần này nó chạy theo sự hướng dẫn của Sherry này. Aiz, tới rồi. Ghé qua xem buổi ra mắt MV đầu tiên của Azura.
24 Nguồn nhảy chương cật nhất sau
25 "Cô bé, em muốn biết câu trả lời sao?" Cô nở nụ cười tươi tắn.
"A vâng"
"Trước đây chị từng yêu một người, yêu rất nhiều luôn đó. Anh ấy cũng yêu chị.
26 Cộc cộc cộc
"Mời vào" Giọng nói khe khẽ của Azura vang lên. Dạo gần đây cô thấy cực kì không khỏe, nhưng lại không biết tại sao.
"Azura, cô vẫn ổn chứ?" Người đại diện lo lắng hỏi.
27 Trong khi đó, tại một nơi khác. . .
Cộc cộc cộc
"Chủ nhân, lão phu nhân đến"
"Tôi hiểu rồi"
Khẽ vặn mình mệt mỏi, anh bước xuống lầu. Trên ghế tràng kỉ là một mĩ phụ tao nhã cầm tách trà.
28 "Thật vinh hạnh cho lão mỗ quá. Lãnh tổng bận bịu mà vẫn có thời gian tham dự buổi tiệc của kẻ hèn này. Thật vinh dự" Âu Dương lão gia cười nịnh nọt nhìn thân ảnh mặt lạnh bước vào hội trường.
29 ". . . " Cô im lặng nhìn khuôn mặt đắc ý của hắn ngay trước mắt. Hắn cười nãy giờ muốn cứng miệng luôn nhưng lại không thấy cô nói gì. Quay người nhìn lại, nhân vật nữ chính chúng ta hiện tai đang đi ngắm hoa rồi.
30 "Em không có gì muốn nói với anh sao?" Anh vừa lái xe vừa nhìn cô. Từ lúc bước vào xe tới giờ, cô vẫn luôn im lặng như vậy.
". . . " Cô vẫn chung thủy nhìn ra ngoài cửa sổ.
31 Thiên Chi cuối cùng cũng trong tình trạng lơ tơ mơ được Lãnh Phong mang về nhà. Bước qua phòng khách, anh mới nhớ là mẹ mình hiện tại đang ở nhà. Cũng không biết bà ấy lại đi đâu.
32 "Tôi phản đối. Tôi muốn kiếm phòng khác" Chi dơ tay phản đối. Cô thật sự là không muốn ngủ chung với cái người vô sỉ kia. Cô mới không cần.
"Khụ. .
33 "E hèm. Con không cần phá. Cái cửa nó nát luôn rồi kìa" Bà trình bày sự thật.
Lúc này anh mới ngẩng đầu lên, sợ sệt đẩy cái cửa tàn tạ ra. (1" mặc niệm cho cánh cửa )
Trong nhà tắm, cô ngâm người trong bồn nước ngủ say.
34 "Lão phu nhân a. Người để chúng tôi làm là được rồi. Không khéo lại làm người đứt tay thì không phải chúng tôi chịu khổ sao? Lão phu nhân~~" Bà quản gia thiếu điều quỳ xuống nền nhà mà van xin.
35 "Hai đứa xuống ăn sáng đi nào" Lão phu nhân dưới lầu nói vọng lên, mỉm cười thân thiết nhìn hai người bước xuống.
"Mẹ, mẹ có thể không gọi tụi con bước xuống" Anh khẽ mỉm cười đầy thâm ý nhìn cô.
36 "Lão đại, phu nhân, mời đi hướng này" Một tên sai vặt cung kính cúi đầu với cô và anh, nghiêm túc dẫn hai người vào sâu trong mật thất.
. . . . . .
37 "Mẹ. . . Hay là mẹ qua nhà con đi. Lâu lắm rồi mẹ mới về, hai mẹ con mình tâm sự mỏng, mẹ ha" Cô khẽ lắc lắc tay bà làm nũng. Căn nhà kia hiện tại độ an toàn không cao, mẹ cô lại chân yếu tay mềm, chỉ sợ không cẩn thận lại bị thương.
38 "Câu trả lời. . . Không phải rất dễ đoán sao?" Khẽ nở nụ cười, cô tà tứ hỏi lại.
"Ara. . . Là người đàn ông kia sao? Thật tội nghiệp. . . "
"Bà bị điếc hay là thần kinh có vấn đề? Thật tội nghiệp.
39 Tập đoàn Galaxy
"Diễm, cậu nói cái gì?" Phong bạo nộ, giấy tờ sách vở trên bàn bị vứt hết xuống đất.
"Không tìm thấy chị dâu" Rụt rụt cái cổ, Diễm cố nói lại thêm một lần nữa.
40 "Hộc hộc. . . . Ha. . . . " Cô tựa người vào thân cây bên cạnh. Trời đang tối dần khiến cô càng cảm thấy khó chịu. Có cái gì đó đang cố vượt qua tầm kiểm soát của cô.