41 Sau một hồi nhậu nhẹt cô cảm thấy lâng lâng bay bổng. Cô gục mặt xuống bàn miệng lẩm bẩm nhưng anh có thể nghe thấy lời cô nói: _Tại sao lại đau như vậy??? _Tại sao vậy?? Anh sững người khi nghe câu nói rồi nhìn cô lòng lại đau nhói.
42 Về phần ai kia sau khi ngủ thức dậy và vệ sinh cá nhân xong liền qua phòng cô kím cô. Nhưng gõ cửa mãi cũng không nghe thấy tiếng trả lời thế là anh và con “táp” cùng mở cửa bước vào.
43 Sao lúc ở cạnh anh cô lại thấy vui vẻ và bình yên thế này. Cô nhìn ra cửa sổ lâu lâu lại quay qua nhìn trộm anh. Khoảng cách hai đứa gần nhau thế này tại sao hai con tim lại xa cách nhau thế?? Nhưng lại nghĩ đến Lệ Thy và đứa con của anh và Lệ Thy khiến lòng cô chợt nhói lên.
44 Anh ái ngại nhìn cô, còn cô thì cứ vờ như không thấy không nghe gì hết cứ ngồi im lặng lâu lâu lại gắp thức ăn bỏ vào miệng nhai một cách vô thức nhưng đầu óc thì thả đi tới tận đâu không rõ.
45 Trái tim cô bị tổn thương ghê gớm, cô chỉ muốn nhảy vào và cấu xé nát cái con nhỏ đang nũng nịu với anh ngay lập tức nhưng không. Lương tâm cô lại không cho phép cô làm điều đó.
46 Anh kéo nhẹ đầu cô ngả vào vai mình. Tay vỗ nhè nhẹ lên đầu cô. Còn cô thì cứ tựa đầu vào vai anh mà khóc cho thỏa. Nước mắt cô lăn dài xuống đôi gò má nóng thổi.
47 Sáng hôm nay anh dậy rất sớm v́ì anh có việc rất quan trọng cần phải gặp Lệ Thy. Lệ Thy ngạc nhiên khi thấy mới sáng sớm mà anh đă xuất hiện trước cửa nhà cô.
48 Anh dặn: _Em nghe bác sĩ nói rồi đó nhớ ăn uống đầy đủ và giữ ǵìn sức khỏe. Anh sẽ sắp xếp mọi chuyện ổn thỏa rồi thưa với ba đón em về nhà ở. Lệ Thy như ngập tràn trong niềm hạnh phúc.
49 Rồi quay qua nhìn cô thấy cô đang nhìn ra đường nên anh cũng đưa mắt nhìn theo. Là Lệ Thy. Cô nàng đang choàng tay một thằng con trai trông như cái thằng lần trước cô gặp ở buổi họp mặt mà anh chở cô đi.
50 Anh và cô cùng sải bước đi dạo trên con đường rợp bóng cây trông như đôi tình nhân thật sự. Cô gợi chuyện khi thấy anh cứ măi im lặng: _Anh thấy ở đây đẹp không??? _Em thích ở đây à?? _Thích lắm nhưng mà ở đây nhà mắc lắm chắc làm cả đời cũng không mua nổi!!! Anh bật cười trước câu nói của cô: _Vậy để chồng của em mua cho!! Cô ngạc nhiên nhìn anh: _Anh đùa hoài, sau khi tụi mình li dị th́ì có ma nào đến “rước” em nữa đâu!! Anh trầm ngâm suy nghĩ rồi gật gù tán thành: _Ừ, cũng phải he, em hung dữ vậy ai mà dám “rước về” chứ!! Cô trề môi: _Không dám đâu!! Cả hai dường như cởi mở với nhau hơn, cái cảm giác khó chịu trong lòng anh đă tan biến từ lúc nào không biết.
51 Hai kẻ yêu nhau đắm chìm trong niềm hạnh phúc vô bờ bến trong khi một cô gái đang ôm một nỗi hận thù chờ ngày “gửi lại”. Và một chàng trai đang đắm mình trong men rượu.
52 Không gian tĩnh lặng. . . . . . . . . . . . . . . . . Mùi hoa hồng thoang thoảng. . . . . . . . . . . . . . . Mùi cơ thể nồng nàn hòa quyện vào nhau. .
53 Sau khi ăn xong hai người tản bộ dọc đoạn đường dài rồi thăm thú chợ đêm ồn ào náo nhiệt của Đà Lạt. Cái tiết trời se lạnh này thật khiến người ta phải rùng mình.
54 Nụ hôn của anh lại bất chợt ập đến cuốn lấy đôi môi của cô khiến cô ú không nói thành lời. Cả không gian như ngập tràn hạnh phúc. Đôi vợ chồng trẻ cuốn lấy nhau như không muốn rời.
55 Ngồi trên xe cô cảm thấy lòng nhói đau đến lạ thường. Tay thấm đẫm mồ hôi lo sợ đến nỗi run lên nhè nhẹ. Là sợ. Cô đang rất sợ phải đối diện với cái sự thật trớ trêu này.
56 Về phần ai kia, sau khi quay trở về nhà thấy đồ đạc của vợ mình đâu hết trơn. Linh tính mách bảo có chuyện chẳng lành nên anh vội chạy khắp nhà tìm kím kết cục cũng chẳng thấy tăm hơi cô đâu hết.
57 Chiếc xe dừng lại trước "đồng diều". Khung cảnh sáng sớm cánh đồng đẹp tựa như một bức tranh vẻ. Vài giọt sương vẫn còn đọng trên lá. Thoang thoảng vài cơn gió thổi qua.