21 Về đến nhà, ma ma quản gia chạy lại hỏi: “Phu nhân, xin hỏi vị Tú Hà cô nương phải an trí thế nào?”Ta nghĩ ngợi, “Tìm một viện nhỏ xa nhất hẻo lánh nhất, cung cấp cho nàng cẩm y ngọc thực đầy đủ.
22 Lúc Cố Hoài Viễn đưa nàng tiến cung, ta cho rằng nàng cũng cùng một dạng với những mỹ nhân dân gian mà người khác hiến cho ta, là một đoá cúc dại. Hơn ở chỗ là có cảm giác tươi mới, ước chừng được sủng vài tháng, rồi không cảm thấy vị gì nữa, sau đó bị bỏ rơi ở trong cung, già đi hoặc chết đi.
23 Sau khi đại phu nói ta đã mang thai, ban đầu là kinh ngạc vui mừng, sau đó là càng nghĩ càng sợ. Tính lại thời gian thì trên đường hồi kinh ta đã mang thai rồi, cả đường xóc nảy như thế, cộng thêm vừa hồi kinh tinh thần mấy ngày đều mỏi mệt, đứa bé này vẫn hoàn hảo khoẻ mạnh ở lại trong bụng ta, đúng là được ông trời phù hộ rồi.
24 Lúc trước khi biết rõ thân phận Tú Hà ta còn có chút nghi vấn, nếu là hậu nhân của ân nhân, thì cũng sẽ không để nàng ta làm hành động đáng xấu hổ để làm thiếp.
25 Trương Lai từ chỗ Tú Hà về, sắc mặt không tốt lắm. “Sao thế?”“Hài tử nhỏ như gà con vậy, ngay cả khóc cũng không có sức, như thể không lớn được vậy. ”Có lẽ là bị bệnh gì rồi, “Đưa đại phu đến xem sao, dù sao chúng ta cũng không thạo y thuật.
26 hớp mắt bảy tám năm đã trôi qua. Đối với cả nhà chúng ta thì thời gian trôi qua thật bình lặng. Toàn bộ mạng lưới tình báo đã mở rộng ra, quyền lợi của ta tuy lớn, nhưng chưa bao giờ làm việc thiên tư.