21 Thiên Phú nhìn xuống hồ, nơi mà An Nhiên vừa lao xuống, không nói được tiếng nào. Cậu nhóc hốt hoảng quay sang nhìn Nguyên. - An Nhiên biết bơi chứ? - Cái đấy sao lại hỏi anh? Em là người “ngày mong đêm nhớ” thì phải biết rõ hơn chứ? - Lúc này mà anh còn đùa được sao? - Anh chưa bao giờ đùa, người đùa là em mới phải.
22 Cơ hồ sau đó lâu lắm tôi mới mở mắt dậy, thấy mình đang nằm ngay ngắn trên giường, nhưng căn phòng trước mặt chẳng “ngay ngắn” tí nào, cứ quay mòng mòng.
23 Chẳng biết bao nhiêu thời gian trôi qua, chỉ biết khi bị đánh thức bởi tiếng gỡ cửa, chỗ khoé mắt đã khô cứng từ khi nào. Mồ hôi đầm đìa sau lưng, người nóng bừng khiến tôi chỉ muốn lao thẳng xuống hồ bơi.
24 Ngân Khánh trở về căn hộ của mình lúc đã qua ngày mới. Vẫn là sự mệt mỏi như mọi khi, nhưng hôm nay nhà hàng phải tiếp đoàn khách từ tỉnh khác đến khiến chị có phần buồn ngủ hơn mọi ngày.
25 Thiên Phú ngồi khoanh chân trên ghế bành, nhìn Nguyên làm việc chán chê lại mò đồ trên kệ, khi chẳng còn gì đi mò thì lục sách, cho đến khi tìm được cuốn sổ ghi chép của anh có kẹp tấm hình ba đứa trẻ hồi nhỏ thì nó bực bội đứng dậy.
26 Bụng đói cồn cào nên tôi đành phải mua một cái bánh kẹp trước khi bắt xe bus. Trời nắng, bánh mì dai nhách, ăn xong nửa cái thì khát khô cả cổ. Cuối cùng khi đến được địa chỉ cần tìm, trông tôi hết sức thảm thương.
27 Trên đường về tôi tự mua ình một cây kem, vừa đi vừa liếm mút giữa trời nắng chang chang. Phố xá đông đúc như thế này, cũng thật khó để bắt được một chuyến xe bus không quá đông.
28 Mấy ngày qua sức khoẻ giảm sút rõ rệt, có lẽ do tôi thiếu ngủ và tinh thần không được thoải mái. Còn vì sao thì tôi cũng chẳng mấy quan tâm, chỉ muốn cái cảm giác tức tức trong lồng ngực, thi thoảng lại nhói lên từng đợt không cần thiết này nhanh chóng qua mau.
29 - Nhớ gì? Mẹ hỏi tôi, còn tôi nhìn bà chăm chú, cố tìm chút vui vẻ trên khuôn mặt kia. Sao mẹ không tỏ ra vui mừng giống như những gì tôi tưởng tượng, sao không giống trong những bộ phim mà tôi thường xem? Khuôn mặt tôi lúc này hoàn toàn có thể dùng một câu để miêu tả: Đơ như trái bơ, mà còn là trái bơ xanh hẳn hơi.