21 Ông cụ lấy huy chương, trên mặt nở nụ cười thỏa mãn, đây là do cháu nội của ông dùng trí tuệ mà có được, lại giúp ông vang vẻ danh dự. Ngôn Nại ngoài mặt không biểu cảm gì nhưng trong lòng gào thét, cô muốn có bàn tay vàng, cô muốn mở bàn tay vàng, cô muốn giở trò xấu.
22 Diệp Gia Thịnh bỏ một cái bánh quy vào trong miệng, bình thường hắn không thích ăn những món này, nhưng tranh giành với Ngôn Nại lại là chuyện khác. Ngôn Nại buông tay của bé mập, chứng kiến khuôn mặt tuấn tú của Diệp Gia Thịnh trong nháy mắt vặn vẹo, vừa lòng giúp bé mập sửa sang lại quần áo lúc nãy vùng vẫy mà bị nhăn lại.
23 “Em muốn đi xem ca nhạc? Muốn nghe bọn họ hát thì gọi bọn họ đến hát cho nghe là được, muốn nghe khi nào thì nghe, tại sao phải đến đó chen chúc, em bị ngốc à? Em mà đến để theo đuổi thần tượng là chuyện khó tin, phương diện này em còn kém lắm!” Ngôn Diễn ngừng cậy bút trên tay không giả vờ làm việc nữa, lông mày khẽ nhướng lên, nét phong lưu trên khuôn mặt dần tản đi.
24 "Ai vậy?" Nét mừng rỡ hiện rõ trên gương mặt Tề Cửu Đông. "Phát sinh ngoài ý muốn, chờ buổi biểu diễn kết thúc chúng ta nói sau, hiện tại người đang biểu diễn trên kia là "công chúa" kia của nhà họ Ngôn, cô ấy lấy thân phận người hâm mộ mà làm khách mời của S.
25 "Cháu cần phải biết rõ chuyện này, chúng ta không thể sử dụng ca khúc có lai lịch bất minh, đến lúc bị khởi kiện ra tòa thì đều là chuyện không tốt với tất cả mọi người.
26 Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói ôn nhu, thanh thuần như trẻ con của Ngôn Nại, đối tượng nói chuyện của cô không phải hắn, lời nói của cô không ngừng ám chỉ, hai lần nhắc tới địa phương gần trường học, 'con đường nhỏ bên phải ở bên phải trường học', 'tiệm trà sữa', 'ngõ tối',.
27 Mẹ Ngôn nghe xong cười híp mắt nói, "Tiểu Thịnh đã nói cho con biết sao? Mẹ và mợ ba của con đã thương lượng xong rồi, lễ trưởng thành của con sẽ cử hành ở nhà cậu ba con, muốn tổ chức thật lớn, chúng ta sẽ mời các quan chức, quân nhân, thương gia ba giới danh giá này tới tham gia.
28 Trước kia cô được mọi người bao bọc, không biết được thế giới bên ngoài thế nào, cô vui vẻ và hưởng thụ yên bình bọn họ cho cô, con người cuối cùng rồi sẽ lớn lên, luôn phải rời đi tổ ấm để tiếp xúc với bên ngoài.
29 Sáng sớm Ngôn Nại liền bị mẹ Ngôn mang đến nhà họ Diệp, một ngày qua rất nhanh, cô lại suy nghĩ quá nhiều, sau khi lên xe của Clarence, không bao lâu liền ngủ mất rồi.
30 Trong khoảng thời gian này Ngôn Nại có học đàn ghi - ta, thanh điệu đàn ghi - ta tốt hay xấu cô có thể phân biệt được, thiếu niên này khiến cô rất vừa ý, một người thật lòng yêu thích âm nhạc thì nhân phẩm hẳn sẽ không kém, y có tiềm lực, Ngôn Nại muốn tìm kiếm người mới, cô đã quyết định muốn đưa thiếu niên chơi đàn ở quán bar này vào Ngôn thị.
31 Người đại diện họ Mã bị Ngôn Nại nhìn chăm chú như thế nên thân mình không tự chủ được cứng ngắc không thể nhúc nhích đứng đó, sau khi nghe cô nói xong, đáy lòng gã nảy sinh tức giận, gã lạnh lùng cười một tiếng.
32 Vốn Ngôn Nại muốn chờ sau khi Ngụy Hiểu Thiên học xong khóa học thêm của công ty, sẽ đem y ra mắt Long Thành, khiến cho khí chất minh tinh của Ngụy Hiểu Thiên xuất hiện trước mặt hắn, nghĩ Long Thành có thể suy nghĩ chấp nhận làm người đại diện cho y.
33 Cô không bài xích việc Dung Quý Hàn hôn, nghĩ đến thời điểm cô mới bị nhà họ Ngôn đuổi ra ngoài, cô nghèo túng, hai bàn tay trắng, là hắn đã ra tay giúp cô, cho cô hy vọng vào cuộc đời và cơ hội để cô có thể trả thù nhà họ Ngôn.
34 Nguyên chủ trước kia làm rất nhiều chuyện xấu xa cũng giống như Ngôn Diễn bây giờ, hút thuốc, uống rượu, đi bar nhưng so sánh thì bây giờ đã tốt hơn rất nhiều, mặc dù cô có chơi qua một chút, nhưng không có chơi rồi gây ra chuyện lớn gì, không khiến người ta chú ý đến cô, điều này cũng do anh trai cô thường xuyên gây ra chuyện phong lưu, báo chí thường theo dõi hắn rất sát.
35 Ở trong công ty, Ngôn Nại có quan hệ tốt nhất với S. nirvanaqi, không có việc gì cô cũng đi tìm S. nirvanaqi, có lúc giáo viên muốn giao bài luyện tập cho cô cũng mang đến chỗ đó.
36 "Các cậu muốn xem khi nào? Tớ cũng xem cùng các cậu. " Từ Hiền cười ha ha một tiếng. "Buổi chiềungày thứ ba, ngày thứ bảy sau khi tan học chúng ta có thể cùng nhau xem.
37 Ngôn Nại lắc đầu, "Ba mẹ tôi chắc chắn sẽ không đồng ý cho Thẩm Hoan Tình vào cửa lần nữa, anh trai tôi anh ấy cũng đã buông tay rồi. Cô yên tâm đi chuyện của các người, tôi sẽ không can thiệp vào.
38 Về đến nhà, Ngôn Nại nhìn Ngôn Diễn bằng ánh mắt khác thường rồi tự giam mình trong phòng, cô không từ bỏ trong nháy mắt tìm ra cách, cô mở đèn trên bàn lên, sau đó mở bản thảo ra chuẩn bị quay một bộ phim mỗi một khó khăn, nhìn xem một chút có thực hiện được ý tưởng của cô không.
39 Ngôn Diễn rất vui mừng vì anh có được quyển kịch bản này, đạo diễn đều phải có kịch bản tốt. Anh nắm thật chặt quyển kịch bản trong tay như đang cầm bảo bối, anh thấy ước mơ của mình đã trở lại, anh muốn thành công.
40 "Cô muốn tôi từ chối đóng phim , đi đóng phim khác?" Đôi mắt hẹp dài của Tào Hoành không có giễu cợt, hắn nhẹ giọng hỏi. "Anh Tào Hoành, hi vọng anh sẽ đóng một vai trong bộ phim này, em vô cùng thích anh đóng phim.