41 Editor: Trần Thu Lệ“Không có, anh cảm thấy việc mình bị thương cũng không đóng góp lớn cho xã hội và quốc gia bằng việc kết hôn với em. ” Lý Thanh Lưu nói vô cùng nghiêm túc, Lộ Phi Nhi tức giận duỗi chân ra muốn đá, chỉ tiếc cô đã quên bản thân mình đang mặc chiếc váy cưới thật dài, Lý Thanh Lưu nhanh chóng ôm lấy cô, vừa đỡ lại vừa nói:“Ôi chao! Làm anh sợ muốn chết, may mắn là anh phản ứng nhanh, hai khối thịt này đã xẹp lép rồi, nếu còn ngã như vậy nữa thì phải làm sao?”Lộ Phi Nhi không biết phải nói sao cho được.
42 Editor: Trần Thu LệLúc sáng sớm, Lộ Phi Nhi dậy hơi muộn, trong nhà có xe, nhưng Lộ Phi Nhi lại không muốn bởi vì kết hôn mà thay đổi thói quen sinh hoạt của mình, cô vẫn thích bản thân mình đi làm bình thường.
43 Editor: Trần Thu LệLại đón taxi từ hiện trường trở về, trong cục lập tức tổ chức cuộc họp phân tích vụ án. Thời gian từ lúc báo án đến giờ đã hơn hai tiếng, có thể thấy được cục cảnh sát rất xem trọng.
44 Editor: Trần Thu LệChờ Lộ Phi Nhi về đế nhà đã là buổi tối ngày hôm sau, cũng may đã ăn xong ở đơn vị, trở về nhà bắt đầu dọn dẹp phòng bếp. Mấy ngày mới về, nhiều thứ đã bị hỏng, ngay cả nấm mốc cũng xuất hiện.
45 Editor: Trần Thu LệThật ra trong lòng Lộ Phi Nhi vẫn còn đang buồn chán một chuyện, chính là gia đình nhà cá của anh, đúng vậy, vô cùng không may, thế nhưng lại có một con cá nho nhỏ còn sống sót, điều này làm Lộ Phi Nhi làm sao có thể chịu được đả kích như vậy chứ? Nhưng mà, nếu vớt ra lại vậy thì phải vọt thẳng vào bồn cầu sao? Dường như quá không có nhân đạo rồi.
46 Editor: Trần Thu LệTrở về lại trong cục, bọn họ lại ngựa không dừng vó* tìm đến Bạch Mai, ở chỗ cô ấy cũng đang làm việc rất suông sẻ, “Nếu như góc độ của vết dao dốc đứng, điều này đã chứng tỏ khoảng cách giữa kẻ đột kích và nạn nhân rất gần.
47 “Em nói xem, có chuyện gì đây?” Ngón tay Lý Thanh Lưu chỉ vào bể cá, hoặc là nói đang chỉ vào con rùa kia. “Đó là em tìm một người bạn cho con cá kia mà!” Lộ Phi Nhi cứng đầu trả lời, tất cả phụ nữ đều như thế này, cương quyết không thừa nhận sai lầm của bản thân.
48 “Dừng lại! Nói như vậy mấy người còn lại đó cũng chạy luôn?” Lộ Phi Nhi thấy bàn đó ‘Rõ ràng phục hồi lại như cũ’, kỹ thuật cả Bạch Mai không tệ, vừa nhìn thế nào cũng có một người giống như vậy chứ?“Sự thật là tàn khốc!” Bạch Mai gom hết tất cả đổ tội cho hiện thực.
49 Editor: Trần Thu LệPhương Mẫn và Bạch Mai là hai người bạn tốt nhất của Lộ Phi nhi, đều đã biết vợ chồng bọn họ cãi nhau rồi. Ý kiến của Phương Mẫn là, đàn ông thì không thể nuông chiều được, nhất định phải giáo huấn bọn một chút, nhưng ý kiến của Bạch Mai lại nói là, ai cũng đều đã từng có quá khứ, đó là chuyện không có cách nào thay đổi, cô ấy nói Lộ Phi Nhi đang cố tình gây sự.
50 Tăng Chí đi rồi, thật sự anh cũng không nói gì thêm, Lộ Phi Nhi suy nghĩ một chút, cảm thấy không đúng, có lẽ Tăng Chí này chỉ là đến thăm dò mình. Trở lại phòng làm việc, quả nhiên thấy Bạch Mai và Phương Mẫn đều đang chờ ở đó, xem ra các cô ấy muốn tra khảo cô rồi.
51 Về tới cục đã rất trễ, nhưng cả hai người Bạch Mai và Phương Mẫn đều vẫn chưa đi. Bọn họ đang đợi Lộ Phi Nhi trở về báo cáo tình hình đấy! Lộ Phi Nhi nói hết với bọn họ, còn có cảm giác của bản thân.
52 “Em xem, đã để lại dấu đỏ rồi này. ” Lý Thanh Lưu chỉ vào bả vai bị thương nói. “Đáng đời!”“Cái này còn mất mặt hơn khi em dùng móng tay cào, em có biết không hả?” Lý Thanh Lưu bất đắc dĩ nói.
53 “Em xem, đã để lại dấu đỏ rồi này. ” Lý Thanh Lưu chỉ vào bả vai bị thương nói. “Đáng đời!”“Cái này còn mất mặt hơn khi em dùng móng tay cào, em có biết không hả?” Lý Thanh Lưu bất đắc dĩ nói.
54 Bãi huấn luyện bắn súng, mấy người Lộ Phi Nhi đứng thành một hàng, hai tay nắm súng ngắn, trên súng còn treo một khối gạch. Lộ Phi Nhi thật sự có chút không kiên trì nổi nữa rồi.
55 Chờ đến ngày hôm sau, khi Lộ Phi Nhi đi làm trở lại, hai người Phương Mẫn và Bạch Mai đều đã tò mò muốn chết rồi. “Như thế nào? Đã gặp Lý Thanh Lưu chưa?” Phương Mẫn mở to hai mắt nhìn, tò mò hỏi.
56 Có lẽ là bởi vì Lý Thanh Lưu trở về bên cạnh mình, nên Lộ Phi Nhi cũng có chỗ dựa vào, cô bồi mẹ, chỉ hi vọng bà đừng quá lo lắng, ngược lại khiến bản thân mình ngã bệnh.
57 Xúc động là ma quỷ, thật sự là ma quỷ, chờ đến khi Lộ Phi Nhi và Bạch Mai đi ra từ cửa hàng chụp ảnh, cũng cảm giác được điểm này, lúc này mới cũng mới bắt đầu suy nghĩ lại, có phải đã có chút suy tính không chu đáo? Cô và Bạch Mai vô cùng vui vẻ trốn việc đi chụp ảnh, thợ chụp ảnh là bạn thời trung học của Bạch Mai, cô ấy là một người rất hay nói, khi cô ấy nhìn thấy Lộ Phi Nhi lqd hơi do dự, liền lập tức tiến hành dẫn dụ, nói ví dụ như, tác phẩm chụp ảnh của cô là nghệ thuật, mặc dù có để trống một số bộ phận, nhưng tuyệt đối sẽ không làm cho người ta có suy nghĩ bẩn thỉu, nhất định là một tác phẩm nghệ thuật, chỉ làm cho người ta hưởng thụ xinh đẹp.