21 Cạch. . . . Cách cửa bar bật mở, một cô gái cá tính mặc quần sort, áo phông trắng vẽ những cánh hoa đang rơi bước vào. - Haiz giờ tìm Thảo Anh với Thùy Dương ở đâu trời? - Nó than thở khi bước vào bar - Em có phải là Bảo Ngọc ko? - Grace bước đến hỏi nó- Đúng ạ! Nhưng anh là.
22 Gửi cho anh những nỗi nhớ trên đường đi hôm nào Gửi cho anh những ngày tháng đã từng bình yênGửi cho anh những hạnh phúc những niềm tin anh đã quên Khi đôi ta xa chẳng được bao lâu Còn đâu cánh hoa phượng thắm rơi vào tay em cườiCòn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưaChỉ còn góc sân nào lặng yên.
23 - Good morning teacher - Cả lớp đứng lên đồng thanh nói- Good morning class, thank you sit down please! - Cô Trang bước vào nhẹ nhàng nói - Hôm nay là chúng ta sẽ kiểm tra chất lượng nha, các em lấy giấy ra kiểm tra.
24 *Giới thiệu nhân vật:Lâm Thái MInh : Chiều cao 1m78, mắt đeo kiếng đôi mắt màu xám tro là người mang hai dòng máu Nhật - Việt. Là lớp trưởng lớp 11A1, học cực giỏi là người luôn đi theo những quy định của nhà trường được thầy cô rất mực yêu quý, là một hotboy đứng hàng thứ 5 của trường.
25 - Hả? * quay qua hắn, rồi lại quay qua cả lớp* Trời - Nó ngạc nhiên- Cái gì mà cứ hả vậy trời ko zậy? Hay là. . . - Hắn mờ ám nói- Hay là gì ? - Nó cau mày nói- Hay là được ngồi cạnh tôi nên vui quá mà hóa.
26 Mình thật sự rất cảm ơn sự theo dõi tận tình của quý bà con trong th/g qua. Nhưng trường mình đã bắt đầu đợt kiểm tra rồi nên ko thể post truyện thường xuyên được nên mình sẽ đưa lịch ấy bạn ghé theo dõi chương mới nha.
27 Sáng hôm sau, Reng. . . . . . . . reng. . . . . . rengNghe tiếng chuông báo thức, nó vươn vai định bước vào nhà vs để vscn thì Gửi cho anh những nỗi nhớ trên đường đi hôm nào Gửi cho anh những ngày tháng đã từng bình yênGửi cho anh những hạnh phúc những niềm tin anh đã quên Khi đôi ta xa chẳng được bao lâu Còn đâu cánh hoa phượng thắm rơi vào tay em cườiCòn đâu những trang vở trắng ghi đầy lời yêu thương Còn đâu ánh mắt nồng ấm vẫn chờ em trên đường như xưaChỉ còn góc sân nào lặng yên.
28 - Cậu quên là mình học buổi sáng à? Làm sao mà đi làm thêm được? - Thùy Dương chống càm nói- À tớ. . . . . . . . tớ. . . . quên nữa anh Nhân chắc em ko làm cho anh được rồi huhu - Nó buồn bã nói- Chuyện đó em đừng lo, hôm nay chủ nhật anh mới mở sáng chiều thôi chứ mấy ngày thường thì anh mở buổi tối và buổi sáng.
29 Nó nằm ngủ một lúc ( khoảng 1 tiếng -_-) thì tỉnh dậy, lấy tay dụi mắt nhìn xung quanh để tìm Thái Minh nhưng vô vọng" Chắc cậu ấy về rồi, nhưng lỡ cậu ấy còn ở đây thì sao? Nhưng dù gì mình cũng đã sắp xong hết sách rồi nếu ko đi mau thì e là mình sẽ trễ giờ đi làm mất, thôi thì.
30 - Con về rồi - Nó uể oải bước vào nhà, cố gắng bước nhanh hết mức có thể để khỏi bị mọi người chất vấn. - Bảo Ngọc, con về rồi, để ta bảo với vú Trương làm cho con ít đồ ăn nha.
31 - Này làm gì mà mặt nhìn gian quá vậy. Cùng lắm thì tui đền cho - Nó chun mũi nói- Vậy thì đền đi? Nhưng tôi nói nhất là đó là dòng sản phẩm chưa có mặt trên thị trường, trên mặt được cách gắn một viên kim cương nhỏ ở góc cuối điện thoại, phía sau lưng được mạ bạch kim.
32 - Cái tên đáng ghét, hách dịch còn rùa đáng chết - Nó vừa đi vừa rủa thầm hắn. Nó cố bước nhanh hướng đến phòng nhạc như lời đã hứa với Quốc Phong nhưng mới bước trên hành lang thì nó đã gặp Quốc Phong đang bước từ từ đến sắc mặt lo lắng- Bảo Ngọc em đi đâu mà anh tìm em ko thấy vậy? - Quốc Phong bước đến bên nó- À, em.
33 Cơn mưa ngang qua, cơn. . . cơn mưa ngang quaCơn mưa ngang qua, cơn. . . cơn mưa ngang quaCơn mưa ngang qua, cơn. . . cơn mưa ngang qua(Ngang qua. . .
34 - Alo. Alo. Xin chú ý: cuối giờ học mời bạn Huỳnh Bảo Ngọc lớp 11A1, lên phòng hội hs có việc gấp- Bảo Ngọc - Thùy Dương khẽ huých va nó - gọi cậu đó- Hả? Ừm - Nó chỉ nói qua loa vậy thôi chứ bây giờ nó đâu còn tâm trí đâu mà nghe những cái thông báo lặt vặt như vậy nữa.
35 Biệt thự Violet- Tiếp đó thế nào? - Thảo Anh hào hứng- Hắn ko tin là tớ nói thật, hắn một mực nói người sáng nay cúp điện thoại của hắn là tớ. Nên tớ đưa điện thoại cho hắn để hắn kiểm tra và rồi sao đó như thế nào cậu cũng biết rồi đó - Nó ôm con gấu bông tươi cười nói- Haha chắc lúc đó vui lắm.
36 Kỳ thi sắp đến rồi, mình e là ko thể ra thêm chap mới được nữa. Thứ nhất nếu mình ra thêm chương mới thì sẽ ko hay hoặc sẽ vướng thêm nhiều lỗi. Thứ hai trong tuần này mình bận phải học rất nhiều nên mình viết thông báo này để thông báo mình sẽ ngưng viết truyện trong thời gian là TỪ NGÀY 18/4 đến NGÀY 10/5.
37 Nó chợt nghe phía sau vườn trường có 2 giọng nói một giọng của nam và một giọng của nữ. Sự tò mò hiếu kì nổi lên, nó rón rén bước đến nghe lén. Vườn trường rất rộng có thể nói là đi rất có thể bị lạc, nơi đây được trồng rất nhiều giống hoa từ các nước, có loại được lai tạo nên nơi đây lúc nào cũng ngạt ngào hương thơm của nhiều thứ hoa.
38 5 phút sau……. 5 tên ko biết sống chết đã nằm la liệt trên mặt đất. Nó thì đắc chí lắm nở một nụ cười đắc thắng quay sang Trọng Kỳ- Xem ra nhiều lúc anh cũng được việc quá chứ- Haiz!!! Anh còn làm được nhiều chuyện lắm đó tại em ko biết đó thôi – Trọng Kỳ cười nóiNó khẽ rùng mình vì cái nụ cười của Trọng Kỳ, chợt Trọng Kỳ chạy nhanh đến ôm nó….
39 LỜI NGỎ:Lâu rồi ko gặp mọi người ko bít có ai còn nhớ mình ko nữa. Mình vừa mới d”du lịch” phòng thi xong nên trong thời gian qua có chậm trễ trong việc ra chap mới mong mọi người tha tội ình nha ^_^.
40 Bảo Ngọc đạp xe chạy từ từ về nhà, nay có quá nhiều chuyện khiến nó phải dở khóc dở cười. Từ việc cái con rùa Hoàng Quân bị nó chơi một vố đau điếng đến việc nó bị phục kích rồi Trọng Kỳ cứu nó nên phải bị thương, Tất cả như cuốn phim quay chậm ngay trong đầu nó.