61 Edit: HHN
Beta: Vu Vu
“Xà Văn đồ đằng?”Nghê Diệp Tâm hơi kinh ngạc, lập tức đi tới gian phòng của Phùng tam thúc.
Thi thể Phùng tam thúc đã được dời đi, có vẻ như ngỗ tác đã nghiệm thi xong, mấy bộ khoái muốn đem thi thể về nha môn, nên mới di chuyển thi thể.
62 Edit & beta: Trường Ca
Nghê Diệp Tâm lập tức giơ hai tay đầu hàng, nói: “Mộ Dung đại hiệp, lại đây, chúng ta ngồi xuống, từ từ nói chuyện. ”
Ánh mắt Mộ Dung Trường Tình lạnh lùng nhìn hắn, chậm rãi ngồi xuống.
63 Edit & beta: Trường Ca
Nghê Diệp Tâm mới nói nửa câu, đã cảm thấy mình nói thật vô nghĩa, còn không bằng không nói. Sắc mặt Mộ Dung đại hiệp đen sì, chắc là nhớ tới chuyện Nghê Diệp Tâm làm bẩn y phục của y.
64 Edit & beta: Vu Vu
Trì Long ngồi trong phòng nghe thấy tiếng náo loạn, nói: “Hình như Nghê đại nhân đang gọi chúng ta?”
Nghê Diệp Tâm vừa thấy sắc mặt của Mộ Dung Trường Tình, là biết mình xong đời rồi, nhanh chóng xin cứu binh, gân cổ gọi Trì Long và Triệu Duẫn.
65 Edit & beta: Trường Ca
Nghê đại nhân thật sự không muốn đi, hắn còn chưa ăn xong bát cháo tình yêu mà Mộ Dung đại hiệp cố ý gọi cho hắn, trong bát còn sót lại hơn phân nửa.
66 Nghê Diệp Tâm nói tiếp: “Khối ngọc bội kia chắc chắn không bị mất vào đêm qua. ”
Trì Long gãi sau gáy, nói: “Nghê đại nhân, sao ngài biết vậy. ”
Nghê Diệp Tâm chỉ đôi mắt của mình, nói: “Ta thấy a, hôm qua sau khi xảy ra án mạng, cả đám người tụ lại trong viện của Đại phu nhân, lúc ấy ngọc bội của Phùng Thiên đã bị mất rồi.
67 Edit & Beta: Trường Ca
“Rầm ——!”
Nghê Diệp Tâm suýt chút nữa bị cửa phòng đánh dập mũi, vội lùi về sau một bước.
Mộ Dung Trường Tình trở tay đóng cửa phòng thật mạnh, âm thanh kia thật sự là đinh tai nhức óc.
68 Edit & beta: Trường Ca
Nghê Diệp Tâm sững sờ, Trì Long cùng Triệu Duẫn đứng bên cũng sững sờ.
Trì Long là người không để chuyện gì trong lòng, nhanh mồm nhanh miệng, lập tức nói rằng: “Vương gia, chuyện này… Hiện tại Phùng gia có hai người chết, lẽ nào chúng ta cứ đi như vậy?”
Triệu Duẫn vội âm thầm kéo Trì Long một cái, Trì Long mới miễn cưỡng ngậm miệng.
69 Edit: HHN
Beta: TC
Mộ Dung Trường Tình ở bên cạnh, còn có Trì Long cùng Triệu Duẫn, tất cả nghe xong đều giật mình, trên mặt đầy vẻ không tin tưởng.
70 Edit: HHN
Beta: TC
Nghê Diệp Tâm nghe vậy, lập tức nghĩ đến bức chân dung trong phòng Phùng Cố.
Nữ nhân kia không chỉ xinh đẹp, hơn nữa còn rất giàu có, giống như người trong truyền thuyết thủy thần kia, đột nhiên đến nơi này.
71 Edit & Beta: Trường Ca
Rất nhanh, vào lúc Đại phu nhân đang tìm cách giết người, có người phát hiện một hòm gỗ lớn ở trong hồ, thứ bên trong hòm gỗ lớn không phải là tế phẩm gì, mà là một cổ thây khô.
72 Edit & Beta: Trường Ca
Nghê Diệp Tâm khoát tay áo, rướn cổ nhìn thêm mấy lần, nói: “Ngươi đừng kéo ta nữa, ta không thấy gì hết. ”
Mặt Mộ Dung Trường Tình đen hơn đáy nồi, nói: “Nhìn cái gì? Không phải lần trước ngươi đã lại gần nhìn rồi sao?”
Lúc này Nghê Diệp Tâm mới phản ứng lại, suýt nữa cười thành tiếng, nhưng sắc mặt thay đổi hai lần, vội vuốt ve bàn tay mà Mộ Dung Trường Tình đang túm lấy mình, rồi lập tức lùi về sau.
73 Edit: Trường Ca
*Giá = giá họa; Thương = chết yểu, chết non.
Nghê Diệp Tâm thấy Mộ Dung Trường Tình cười trên nỗi đau của người khác, ai oán nhìn y một cái, nghĩ thầm sao Mộ Dung đại hiệp lại lòng dạ hẹp hòi như vậy, chỉ có câu nói đó, vậy mà còn nhớ kỹ!
Kính vương gia ở trong phòng nghe Phùng Thiên nói vậy, tựa hồ cao hứng hơn không ít, nói: “Y lại mang họ Mộ Dung, việc này thật là trùng hợp, thật là trùng hợp…”
Phùng Thiên và Phùng Cố không biết Kính vương gia đang nói cái gì, Phùng Cố cũng không quan tâm đến những người khác, hắn nói rằng: “Ta muốn biết, tại sao năm ấy có người nói mẫu thân ta là khâm phạm triều đình, còn nói nàng là dư nghiệt tạo phản, vậy rốt cuộc là sao?”
Nhắc đến điều này niềm vui sướng của Kính vương đều mất sạch, thở dài rồi nói: “Đó là người rắp tâm nói xằng, không ngờ được lại có người tin.
74 Edit & Beta: Trường Ca (Đào Hoa Cư)
Mộ Dung Trường Tình theo bản năng vươn tay lau cổ, vẻ mặt đen thùi như muốn đập Nghê Diệp Tâm một cái chết tươi.
75 Có lẽ là quá mệt nhọc, Nghê Diệp Tâm hoàn toàn không có tỉnh lại, dù bánh bao đặt ở trên trán, ngược lại thoải mái hừ một tiếng, ngủ càng say.
Mộ Dung Trường Tình thực đau đầu, đứng tại chỗ nhìn trong chốc lát, liền đi ra cửa.
76 Mộ Dung Trường Tình là người tự cao lại ngạo kiều số một, đột nhiên trở nên thích cười, lại còn ôn nhu săn sóc. Đây quả thực là người không chỉ ngoại hình đẹp tính cách cũng tốt, không có gì để chê.
77 Sắc mặt Mộ Dung Trường Tình đã cháy đen thành than, Nghê Diệp Tâm nhìn thấy tức khắc rụt cổ, đầy chính nghĩa nói:
“Bọn họ. . . hình như. . . lại hiểu lầm.
78 Mộ Dung Trường Tình nhàn nhạt nói:
"Đi rửa mặt. "
"À, à. . !"
Nghê Diệp Tâm gật đầu, sau đó đóng cửa lại trở vào rửa mặt.
Trì Long cùng Triệu Doãn sáng sớm đã đến đây tìm bọn họ nói về vụ án.
79 Mọi người vừa nghe Âm hôn đều nhíu mày.
"Hây, chính xác như thế. Nhưng nơi này, âm hôn vẫn có, một chút cũng không xem như xa lạ. "
Trời cao Hoàng đế xa, cũng không có người quản, Âm hôn vẫn là liên tiếp phát sinh.
80 Tôn thư sinh không xem như vai rộng cao to, nhưng cao hơn nha hoàn một cái đầu, cũng chắc nịch hơn.
Nha hoàn bị Tôn thư sinh uy hiếp, biết mình đánh không lại, mà chạy không có người để gọi giúp đỡ.
Thể loại: Tiểu Thuyết, Trinh thám
Số chương: 10