41 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tần Lạc nhìn cái túi giấy dai căng phồng rồi lại nhìn thằng nhỏ đang nháy đôi mắt to trước mặt, sửng sốt một chút, nhẹ giọng thầm thì hỏi: “Cho… chị hả?”
Cô gái này là một trong nhóm nhân viên hoạt động bên ngoài của đội Quy Linh, dáng người cao gầy, tóc buộc đuôi ngựa, lúc rút súng ra trông lão luyện cool ngầu cực kì, cả người nồng đậm mùi vị mỹ nữ Jack Squad [29], thế mà khi nói chuyện với người khác lại luôn không có sức, giọng nhỏ tiếng mềm, giao tiếp với người lạ khó khăn đến cùng cực.
42
Ngày hôm sau, Tô Khinh một đường cẩn thận đổi ba lần trang phục dạo khắp xung quanh khu vực tổng bộ, trong lòng yên lặng khắc họa bản đồ.
Trước khi làm chuyện gì cũng phải tính toán đường lui đã trở thành thói quen của y trong mấy năm nay.
43 Tô Khinh lái xe vào tổng bộ đội Quy Linh, trà trộn thành công được hai tiếng đồng hồ, ông anh tài xế bị đánh ngất lột sạch mới vượt qua được muôn trùng gian nan mà liên hệ được với tổng bộ.
44
Hồ Bất Quy ngồi không nhúc nhích, nói khẽ với Hùng tướng quân: “Bước đầu tiên là gây cháy. ”
Hùng tướng quân lặng yên cười rộ lên: “Thiết bị thì đổi mới hết lần này đến lần khác mà thủ đoạn thì vẫn xưa như Trái Đất, quanh đi quẩn lại dùng mãi mấy mánh khóe của ông cha, chẳng có tí sáng tạo nào.
45
Hùng tướng quân lại lấy một điếu thuốc khác, cách hai vệ binh nhìn tên ria mép: “Giáo sư Trịnh nhà các cậu thân thể còn khỏe mạnh chứ?”
Khi ông nói những lời này khẩu khí thản nhiên cứ như đang nói chuyện gia đình, thế mà chẳng hiểu sao tên ria mép kia lại tỏ vẻ vô cùng phẫn nộ, như thể Hùng tướng quân vừa rồi không phải hàn huyên mà là đang nhiệt tình thăm hỏi tên tuổi mẹ gã vậy.
46
Hồ Bất Quy chậm rãi ngẩng đầu lên, bốn mắt nhìn nhau, Tô Khinh đổ mồ hôi lạnh ròng ròng, nghĩ bụng thánh thảo nê mã lại chạy qua rồi sao? Sao tôn đại phật này lại ở đây thế hả?
Đột nhập tổng bộ nhà người ta thì chớ lại còn bị tóm tại trận, trong suốt ba năm sống đời giả danh lừa bịp y chưa từng gặp tình huống này bao giờ.
47 Cuộc đời mỗi người đều như một dòng sông, thượng du giống như những hạt nước tích tụ từ sông băng trên núi tuyết, từ từ đọng lại thành một con suối nhỏ mang theo hơi thở non cao, lướt qua khe núi, róc rách qua những bình nguyên, khi nhanh khi chậm, khi chảy khi ngừng, cuốn theo đất cát và bụi đường, xuống tới trung du đã trở nên đục ngầu phẫn nộ, loại phẫn nộ ấy bị mài mòn trên con đường chảy xuôi đằng đẵng, chảy qua thành thị, con sông bị cái ồn ào náo động ép vào khuôn khổ, vừa êm đềm vừa kín đáo mà thẳm sâu.
48 Buổi sáng Tô Khinh dậy sớm hơn người bình thường rất nhiều, tinh mơ mờ tối đã bò ra khỏi giường. Y không đi ra ngoài, thấy tinh thần dồi dào thì ghé qua mắt mèo ngó ra bên ngoài một cái, sau đó kinh sợ phát hiện ngoài cửa có một sinh vật không xác định đang ngồi lù lù ra đó, cúi đầu, chẳng biết là ngủ hay là tỉnh, bên cạnh bừa bãi một đống thuốc lá bị mổ toang bụng trông chẳng khác nào cái hố chôn tập thể.
49 Khi Hồ Bất Quy làm xong thủ tục cần thiết cho Tô Khinh, định dẫn y đi tham quan tổng bộ thì phát hiện ra người ta rất là quen đường___ Có khi còn quen hơn cả đội trưởng hàng thật giá thật của đội Quy Linh anh đây.
50 Hồ Bất Quy đưa theo ba nhân viên hoạt động bên ngoài bao gồm cả Tô Khinh đi tới hiện trường. Bản thân anh là kẻ tài cao gan lớn, dưới lực kéo của anh, mấy đội viên còn lại của đội Quy Linh cũng tương đối lắm máu liều.