101 Edit: banhocminh99
Beta: Twinsyl
“Thi Thi. . . ” Tiểu Nhu khẩn trương cầm tay Tô Thi Thi, không biết đây là tình huống gì.
Tô Thi Thi nhìn cô lắc đầu: “Cô về công ty trước đi.
102 Edit: Hải Yến
Beta: Twinsyl
“Lá trà nhiều như thế. . . Có thể uống?” Hỗ Quân Nhạc mặt đầy xoắn xít nhìn ngón tay thon dài của Tô Thi Thi, mạnh mẽ nuốt nước bọt.
103 Trong nhà mang phong cách cổ kính, ánh mặt trời chiếu vào, còn có chút nóng bỏng.
Nhưng Tô Thi Thi trong lòng lại cảm giác có vô tận ớn lạnh.
Tay chân cô lạnh lẽo, trong lòng bàn tay đều là mồ hôi lạnh.
104 “Rầm rập rầm rập rầm rập - - “
Đều nhịp tiếng bước chân đầy rẫy ở trong hành lang.
Thời điểm Tô Thi Thi bọn họ đến, 50 vệ sĩ kia đã đứng ở cửa nhà họ Hà, đem bốn phía bao vây đến con ruồi bay còn không lọt, chỉ chừa ra một lối cho Tô Thi Thi và Bùi Dịch hai người đi vào.
105 “Tô Thi Thi, cô cảm thấy được cô còn có lựa chọn đường sống khác sao? Hiện tại cô chỉ có một con đường có thể đi, đó chính là chuyển ra khỏi trang viên Đoàn gia, đi càng xa càng tốt cho tôi, đừng để chúng tôi nhìn thấy, từ nay nước sông không phạm nước giếng.
106 Edit: Hải Yến
Beta: Ryeo
“Đây không phải sự thật!”
Đoàn Ngọc Lộ nghiêng ngả lảo đảo chạy đến bên cạnh Hà Chí Tường: “Anh nói cho tôi biết cái video clip này tại sao bị đưa lên trên mạng? Nếu như bị người nhà tôi biết, bọn họ nhất định sẽ đánh chết tôi!”
“Tôi làm sao biết được?” Hà Chí Tường cũng lờ mờ, nghĩ nghĩ, ánh mắt lợi hại bắn về phía Bùi Dịch một phen: “Là do anh làm?”
Bùi Dịch môi mỏng khẽ mở, phun ra bốn chữ: “Có qua có lại.
107 Edit: Hải Yến
Beta: Ryeo
“Nhà cửa chung quanh tôi đều đã ra mua lại hết. Từ giờ trở đi, tại đây 24 giờ 1 ngày liên tục thi công không ngừng. ”
Bùi Dịch nhìn sắc mặt càng ngày càng trắng mẹ con Hà gia, nhàn nhạt nói.
108 Bên trong biệt thự trang viên Đoàn gia, Bùi Dịch đem Tô Thi Thi cùng bà nội đưa đến bên trong, ăn xong cơm chiều liền viện cớ đi thư phòng.
Trong phòng khách chỉ còn lại có Tô Thi Thi cùng Phương Ngọc Hoa hai người.
109 “Sinh con?”
Tô Thi Thi trên mặt thẹn thùng khoảnh khắc thành khẩn trương.
Cô từ đầu liền không nghĩ tới vấn đề này!
Bùi Dịch thân thể cứng đờ, sắc mặt nhất thời trầm tiếp xuống: “Tô Thi Thi, em có phải hay không vẫn một mực uống thuốc?”
“Tôi.
110 Cái gì kêu trộm gà không được còn mất nắm gạo?
Tô Thi Thi là nhìn thấu rồi.
Cô thề sau này giẫm đạp người khác nhất định sử dụng dụng cụ, tuyệt đối không thể vật lộn!
Đau chết cô rồi!
Tô Thi Thi quệt nước mắtnước mũi ngồi ở trên ghế sofa, chân đặt trên đùi, không biết là vì tức giận mà khóc, hay vẫn lại là vì đau mà khóc.
111 Xảy ra tai nạn xe cộ rồi!
Có người xúm lại quá lai xem tình huống, có người do dự mà muốn hay không gọi điện thoại báo nguy.
“Tô Thi Thi!” Hà Chí Tường từ trong cơn chấn kinh phản ứng kịp, nhìn thấy thực ra là Tô Thi Thi đụng phải của hắn xa, tức giận đến lập tức không ngất đi ︰ “Ngươi điên rồi!”
“Tô Thi Thi ngươi này kẻ tiện nhân, ngươi va chạm chúng ta xa làm cái gì?”
Đoàn Ngọc Lộ cũng phản ứng quá lai, tay cầm bao liền muốn đánh.
112 “Xem ra Thi Thi nhà chúng ta lại tạo kỳ tích rồi. ”
Tần Phong nhìn đến đây, bất đắc dĩ lắc đầu, nhưng trong mắt đều là vui sướng khi người gặp họa.
Vừa rồi Hà Chí Tường trước khi rời đi nói mấy lời kia, anh nghe được rõ ràng.
113 “Là chị của tôi sai tôi làm! Thẻ ra vào cổng cũng là chị tôi đưa cho tôi! Chẳng liên quan tới tôi, tôi là bị người lợi dụng thôi!”
Đoàn Ngọc Lộ trên tóc vẫn còn đang nhỏ nước, trên mặt đồ trang điểm đều đã trôi đi hết, nhìn qua đáng sợ lại thương cảm.
114 Cửa “Cạch. . . ” Một tiếng mở ra, Tô Thi Thi trừng mắt nhìn người đàn ông tỏa ra khí thế đầy vẻ hào quang phát sáng lấp lánh
“Anh anh anh, anh sao lại ở trong này?”
Tô Thi Thi không biết là vì vẫn còn tức giận, hay vẫn lại là vì bị dọa sợ rồi, liền đến việc nói đều nói không hoàn chỉnh.
115 “A!”
Đoàn Ngọc Lộ một tiếng thét chói tai, sắc mặt trắng bệch ngã ngồi dưới đất.
Chiếc xe kia liền dừng lại cách cô ta không tới 30 centimeter, thiếu chút nữa liền tông vào cô ta rồi.
116 Người đến người đi trong đại sảnh bệnh viện, tựa hồ trong phút chốc mất đi thanh âm.
Đoàn Ngọc Lộ quay đầu đầu nhìn cha mẹ của chính mình liếc mắt một cái, lập tức đuổi theo sát Lý An vào thang máy.
117 “Bùi Dịch, anh mang tôi rời khỏi nơi này đi. Chỉ cần tôi đi rồi, bà ngoại tôi sẽ tỉnh lại. Tôi biết bà còn không có tha thứ tôi, bà một mực vì chuyện của mẹ tôi nên vẫn còn trách tôi.
118 Sân thượng bệnh viện, ánh nắng mặt trời cực nóng hòa cùng làn gió nhẹ từ từ. Rõ ràng cực kỳ nóng, lúc này lại lạnh kẽo như mùa đông khắc nghiệt.
Đoàn Kế Hùng nhìn đứa con riêng trước mặt, sắc mặt không chút thay đổi, trong lòng từng đợt ớn lạnh.
119 “Anh hẳn không là muốn đánh bom Đoàn thị đi?” Tô Thi Thi giống như thấy quái vật một dạng nhìn Bùi Dịch.
Cô tuy cũng rất hận Đoàn gia, hận không thể làm cho Đoàn thị đóng cửa, nhưng làm như thế này là trái pháp luật không phải sao?
Mà còn Đoàn thị bên trong có nhiều công nhân như vậy, nếu lỡ quậy đến chết người, tội kia còn nặng hơn.
120 Bên trong phòng bệnh an tĩnh, chỉ có âm thanh rất nhỏ của tiếng hô hấp.
Đoàn Kế Hùng nằm ở trên giường bệnh, sắc mặt tái nhợt, chậm rãi mở mắt ra.
“Lão gia, ông cuối cùng cũng đã tĩnh lại!”
Đoàn Hòa dự nhìn thấy Đoàn Kế Hùng mở mắt, kích động chạy tới.