301 Edit: thuyduyen0311
Beta: HuongCyndi
“Tô Thi Thi, chúng ta tìm ngày lành tháng tốt, đi đăng ký kết hôn đi. ” Bùi Dịch ném ra một trái bom nặng ký, ngay sau đó lại ném tiếp ra một trái bom cay.
302 Edit: Hàn Hàn
Beta: HuongCyndi & Ryeo
Ánh nắng mặt trời buổi sáng xuyên vào phòng làm việc của phó tổng, buổi trưa là thời gian nghỉ ngơi, Ôn Ngọc và Tô Thi Thi đang tán gẫu ở bên này.
303 Edit: Tuyết Nhi
Beta: Hương Cyndi
Trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty Tiệp Khắc trên tầng hai mươi, lúc này không khí có chút ngưng đọng.
304 Edit: Phụng
Beta: HuongCyndi
“Yên tâm đi, cậu còn chưa ra tay thì chưa tới lượt tôi đâu. ” Hồi lâu, trong phòng làm việc của tổng giám đốc công ty xây dựng Tiệp Khắc truyền đến một giọng nói lạnh lùng.
305 Edit: MoonPii9999
Beta: HuongCyndi
“Số mười. ”
Tô Thi Thi lẩm bẩm đọc lại con số này, thoắt cái trong mắt thoáng qua một tia lãnh ý, hơi giương mắt, không hẹn mà gặp ánh mắt của Khúc Hồng Mai.
306 Edit: Lyhna
Beta: Hương Cyndi
Không khí trong phòng họp an tĩnh hai giây, ngay sau đó bộc phát ra một trận bàn tán xì xào, tất cả mọi người ngạc nhiên nhìn chằm chằm màn hình chiếu.
307 Edit: Tuyết Nhi
Cả tòa cao ốc công ty xây dựng Minh Đỉnh giống như bị tập kích, tất cả công nhân viên cùng khách hàng ôm đầu xông tới cửa bỏ trốn, cục diện hỗn loạn đến cực điểm.
308 Edit: MoonPii9999
Beta: Ryeo
“Chị hôm nay sao trở về sớm như vậy? Trốn việc sao?” Đoàn Tĩnh Đồng đang theo thầy dạy kèm tại nhà kết thúc buổi học, muốn trộm ăn điểm tâm, liền thấy Tô Thi Thi trở về.
309 Edit: MoonPii9999
Beta: Ryeo
Trong phòng khách lớn như tế, có gió lạnh phòng ngoài mà thổi qua, làm cho người ta không khỏi dâng lên một tầng lạnh lẽo.
310 Khoảnh khắc nghìn cân treo sợi tóc, Tô Thi Thi đột nhiên xoay người một cái, cường bạo tránh được Tiểu Vịnh bổ nhào qua.
Cô còn chưa đứng vững lại, chỉ thấy trước mắt một cái bóng màu vàng chớp lóe, sau đó Đại Cẩu Tử nhào lên phịch một tiếng, bổ nhào vào rơi xuống trên người Tiểu Vịnh.
311 “Tuyên bố thân phận của Đồng Đồng?”
“Thi Dịch” trong thư phòng, Tô Thi Thi vừa lúc nghe được quản gia đưa thiệp mời Đoàn gia đến, biểu tình có chút vi diệu.
312 “Tô Thi Thi, đến đây. ”
Ngay tại lúc Tô Thi Thi muốn chạy trốn, phía trước truyền đến giọng nói nhàn nhạt của Bùi Dịch.
Tô Thi Thi bước chân lập tức ngừng lại, quay đầu trợn mắt nhìn anh, đành phải kéo chặt lại áo choàng, hướng về phía anh đi qua.
313 “Ông nội quên rồi sao?” Tô Thi Thi cười tít mắt nhìn Đoàn Kế Hùng.
Đoàn Kế Hùng trong mắt tức giận cùng hận ý, cô nhìn sâu vào trong đáy mắt của ông ta, trong lòng cười lạnh: “Lão hồ ly, muốn để cho tồi cùng ông diễn trò, như thế thì tôi đây trước phải cho ông tức đến thổ huyết luôn!”
Đoàn Kế Hùng ngầm cắn răng, nhưng trên mặt lại vẫn như cũ duy trì vẻ mặt hiền lành, nghe vậy đối với Tô Thi Thi cười gật gật đầu: “Ông nội đương nhiên nhớ rõ.
314 “Các vị, tôi có chút việc tìm Tô tiểu thư. ” Hỗ Minh Phỉ đi tới trước mặt Tô Thi Thi, liền đối với mấy người đàn ông đang vây quanh ở bên cạnh cô nói
“Không quấy rầy, các vị cứ từ từ nói chuyện.
315 Đoàn gia nơi ở hậu viện có một tòa hai tầng lâu nhỏ, bình thường là dùng để làm phòng nghỉ ngơi cho khách.
Bùi Dịch tìm kiếm bóng dángTô Thi Thi đến nơi này, chỉ là ngay tại lúc anh đang muốn vào đi, sau lưng truyền đến một giọng nói gọi anh lại.
316 Trên giường lớn màu đen kia, chăn đệm hỗn độn, một đôi nam nữ quấn chặt lấy nhau đang nằm ở trong đó, bên cạnh những cánh hoa hồng trang trí ban đầu đã vương vãi khắp phòng, hòa cùng không khí có mùi hương thoang thoảng kích thích dục hỏa, làm cho người ta nhiệt huyết sôi trào.
317 “Bùi Dịch, Tô Thi Thi, tôi muốn giết các người!” Trong ngăn tủ nhỏ hẹp, Hỗ Minh Phỉ bị trói lại tay chân quỳ ở bên trong.
Thân thể của cô ta co quắp, không biết là vì tức giận hay vẫn lại là đau đớn, cả người đều đã run nhè nhẹ.
318 Trạm Dẫn Lan. . .
Ba chữ kia không riêng gì Bùi Dịch cấm kỵ, mà ngay cả Nhậm Tiếu Vi cũng là điều cấm kỵ.
Nhậm Tiếu Vi lạnh lùng nhìn Đoàn Kế Hùng, trên mặt không hề có chút dịu dàng thường ngày.
319 Ngày hôm đó lúc giờ nghỉ ngơi, trong văn của Tô Thi Thi phòng công ty Sunshine, Ôn Ngọc đang cùng Tô Thi Thi tám chuyện.
Nghe được một chút tin tức khi đó, Tô Thi Thi chấn kinh đến tột đỉnh.
320 Trong căn phòng riêng được bao trọn là một vẻ mờ tối, ngọn đèn lờ mờ.
Tô Thi Thi nheo mắt lại, tầm mắt sau khi thích ứng ngẩng đầu vừa thấy, khi nhìn thấy phía trước ngồi trên sofa một đám người khi đó, mày rất nhanh nhăn lại.