21 Không, anh tuyệt đối không tốt. Âm thầm ở trong lòng than nhẹ một tiếng, anh đặt xuống một nụ hôn trên trán cô, nhẹ giọng nói: "Ngủ đi. ""Ừ. . . . . .
22 Lâm Khả Uy nhìn chằm chằm chiếc hộp cộng hưởng trên bàn, vẻ mặt có chút hoảng hốt. Nghe thấy tiếng nhạc du dương này, cô lo lắng cắn ngón tay. Cái hộp cộng hưởng rất đẹp, rất cổ điển, nói thật nó không có gì không đúng, trên thực tế cô vẫn luôn thích hộp cộng hưởng tạo hình cổ xưa.
23 Anh đi đến phòng bếp, cô cực kì ão não đi theo sau anh, chỉ muốn lập tức đụng vào tường, để cho cái đầu đang hỗn loạn bị đụng tỉnh táo một chút. Bạch Vân và cô sai lầm rồi, hai người đều cho rằng nếu như không có cách nào kiểm chứng được tâm ý của A Lỗi, cô có thể cùng với anh như trước, trở lại quan hệ trước đây.
24 Hài lòng khoanh hai tay, anh nhìn bức tranh trên tường do tự tay Uy Uy ghép, khóe miệng mỉm cười. Anh cơ hồ có thể tưởng tượng cảnh hai người bước trên thảm đỏ, từ đó có một cuộc sống hạnh phúc vui vẻ, sau đó sinh thật nhiều con gái xinh đẹp như cô.
25 Đời này cô sẽ không thể yêu ai khác giống như yêu anh nữa, mặc dù anh không đẹp trai, lại phiền toái, nhưng không ai giống như anh hiểu rõ cô, giống như cô hiểu anh.
26 “Mình…mình chỉ là…chỉ là đột nhiên…” Roland nắm chặt giấy lau, ngập ngừng nói.
“Đột nhiên sợ, đúng không?” Khóe môi Nông Nông giương nhẹ, giúp cô nói tiếp.
27 Người đàn ông lịch sự cười với mọi người, bình chân như vại nói: “Vị này mới đúng. ”
“Cái gì? Tôi mới không phải, anh đừng nói lung tung!” A Phương giật mình khiển trách.
28 “Anh ở đây tức giận cái gì?” Nhìn mặt anh âm trầm, cuối cùng Uy Uy cũng không nhịn được nhỏ giọng hỏi.
Người đàn ông này từ hôn lễ lúc nãy đến nơi bàn ăn này, không những chân mày xoắn lại mà mặt còn thối đen giống như người khác thiếu nợ mấy chục triệu.
29 Nói giỡn?
Hình Lỗi ngẩng ra, nhanh chóng xoay đầu lại.
“Em cảm thấy anh đang nói giỡn?” Anh nhíu mày, không thể tin trừng cô.
“Không phải sao?” Uy Uy hít hít mũi, tức giận trừng lại.