41 Hàng năm ở thành Thẩm Hương, từ quan phủ địa phương đến những thân sĩ có gia cảnh đều sẽ đến bên bờ sông xem đại hội pháo hoa, việc này vốn là một việc lớn mỗi năm trong thành.
42 Kim Ánh Nhi không biết bản thân ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy bên người có mùi hương mát lạnh trên người Nam Cung Khiếu Thiên, vì vậy nàng tỉnh dậy.
"Thiên.
43 Ba tháng trôi qua, Kim Ánh Nhi cứ như vậy mà biến mất.
Hoàng hôn buông xuống, Nam Cung Khiếu Thiên đứng trong phòng của Kim Ánh Nhi, mở gói đồ màu xanh lục của nàng ra.
44 Hàng năm ở thành Thẩm Hương, từ quan phủ địa phương đến những thân sĩ có gia cảnh đều sẽ đến bên bờ sông xem đại hội pháo hoa, việc này vốn là một việc lớn mỗi năm trong thành.
45 Bước chân của Kim Ánh Nhi lảo đảo, nhóm tỳ nữ liền tiến lên phía trước đỡ lấy nàng.
Nàng nhìn gương mặt lạnh lùng cự tuyệt người khác của hắn, liền cất bước đuổi theo.
46 Ba tháng trôi qua, Kim Ánh Nhi cứ như vậy mà biến mất.
Hoàng hôn buông xuống, Nam Cung Khiếu Thiên đứng trong phòng của Kim Ánh Nhi, mở gói đồ màu xanh lục của nàng ra.
47 Nửa năm sau.
Tại Bạch Ngọc lâu nằm trên con đường đông đúc nhất kinh thành, một lão nhân tóc hoa râm ngồi bên cửa sổ nhìn cảnh sắc dưới đường, bên cạnh là một người mặc bạch y, tóc búi cao kiểu nam tử, khuôn mặt lại nhỏ nhắn như nữ nhân đang ngồi uống trà.
48 Bước chân của Kim Ánh Nhi lảo đảo, nhóm tỳ nữ liền tiến lên phía trước đỡ lấy nàng.
Nàng nhìn gương mặt lạnh lùng cự tuyệt người khác của hắn, liền cất bước đuổi theo.
49 Nửa năm sau.
Tại Bạch Ngọc lâu nằm trên con đường đông đúc nhất kinh thành, một lão nhân tóc hoa râm ngồi bên cửa sổ nhìn cảnh sắc dưới đường, bên cạnh là một người mặc bạch y, tóc búi cao kiểu nam tử, khuôn mặt lại nhỏ nhắn như nữ nhân đang ngồi uống trà.