41 “Nàng biết không? Mỗi lần nghe nàng kêu ta Hãn thì ta cảm thấy đều có thể vì nàng mà làm bất cứ việc gì…. ”“Hãn……” Băng kiều mỵ hướng về phía hắn cười.
42 “Phải vậy không? Thái phi có thể chắc chắn được rằng hoàng thượng tin lời ngay lập tức lời nói của Mao Đại Đồng? Đừng quên, lời nói của hắn không hề có căn cứ, ai biết được có người nào đó sai kiến hắn thì sao?” Băng mặt ngoài cười nói, thái độ bình tĩnh, nhưng mà không kém phần khí thế so với Hoa thái phi, cũng đồng thời ám chỉ nếu đúng như là Mao Đại Đồng nói, thì nhất định bản thân nàng cũng nên cố giấu lo sợ vì đối với nàng mà nói như thể bản thân đang ngồi trên một đống lửa, chỉ cần co gió thổi mạnh là bùng lên thiêu đốt chính bản thân mình.
43 Hoa viên Cẩn vương phủ, màu vàng của ánh dương bao trùm khắp khu vườn làm nhuộm đi màu xanh của lá, màu xanh tươi của lá và màu vàng tạo nên cho bất kỳ ai khi đứng trong khu vườn này cũng cảm thấy sự hoa lệ.
44 Vụ việc thuốc độc “mười ngày mất hồn” kết thúc bằng cái chết của Tĩnh phi, thái độ của Tào Hãn lại cường ngạnh làm cho Hoa Thái phi rất tức giận, nhưng mà bà cũng không có chứng cứ để chứng minh lời nói của Mao Đại Đồng là sự thực, cũng không dám đến trước mặt Tào Hãn mà đòi hỏi điều tra, nên đành an phận ở trong tẩm cung.
45 Đảo mắt đến Lễ hội Vu thuỷ, Vu Thuỷ chính là lễ hội trọng yếu của Đại Cảnh quốc, dựa theo phong tục, nhà nhà đều phải quét dọn nhà cửa thật sạch sẽ, mang nước vào nhà rửa để rửa sạch đi mọi điều không may mắn trong một năm, để mong đổi lấy sự an tâm trong lòng.
46 Trong điện giờ đang diễn trò ảo thuật thăng bằng, một hàng ghế dài được xếp chồng lên nhau một cách khéo léo, trên cùng là một cô gái đứng trên một cái ghế, dưới đó là một cái bàn có một cô gái khác đang giữ cái bàn đó thăng bằng bằng đầu của mình, dáng người các cô gái này đều rất eo thon, mảnh dẻo để duy trì cân bằng cho tất cả những cái ghế đó…Băng đang mải suy nghĩ xem làm cách nào để các nàng có thể xuống dưới đất được thì đột nhiên phát hiện tay cô gái kia lay động như thể không giữ nổi thăng bằng trên chiếc ghế cao đó, nhưng mà ngay sau đó cô vịn chặt vào ghế và cả chồng ghế bàn cùng xoay dần về phía chủ toạ buổi tiệc, mọi người thì ầm ầm vỗ tay khen ngợi khả năng giữ thăng bằng của cô gái.
47 Lúc này thống lĩnh thị vệ Hồ Quyết tiến vào bẩm báo lúc thị vệ đi tuần tra thì phát hiện thấy một người bị điểm huyệt ngủ nằm tại nhà thông nước, đến nơi mới phát hiện nàng ta là Linh Nhi đi theo hầu hoàng hậu nương nương liền tức tốc đưa nàng ta về và đích thân hắn đi kiểm tra thi thể kia một lần nữa, phát hiện sau lớp mặt nạ hoá trang thành Linh Nhi là một ông lão.
48 Cho dù bản thân bừng bừng nóng như có ngàn ngọn lửa thiêu nhưng sâu thẳm trong tim Băng lại cảm thấy lạnh đến thấu xương, mọi người luôn nói, bình tĩnh nhất là thuỷ, bình thản nhất là thuỷ, nhưng sự thật là cô ta yêu Diễm, mà tâm của Thuỷ ra sao nay thì chắc Diễm cũng đã biết, chỉ có một mình nàng không biết, sống trong sự dối trá ngu ngốc, coi kẻ thù là bạn.
49 “Nương nương, người đã hôn mê ba ngày, nô tỳ biết người nhất định có nhiều điều muốn nói, chờ nô tỳ thay thuốc cho người đã, với lại nương nương ăn một ít cháo được không?Băng chỉ phải gật đầu đáp ứng, nàng còn tưởng rằng chính mình chỉ mới có ngủ một đêm thế nhưng đã ba ngày rồi kia ah.
50 Qua một câu cầu hình vòm, đi dọc theo bờ hồ không lâu thì liền đến Thanh phong cư nơi mà Mộc Viễn Trạch ở lại, nhớ tới đêm qua đợi mãi mà không nghe thấy tiếng đàn thì Băng liền quyết định vào đây xem, nếu có thể thuận tiện thì hỏi luôn hắn vì sao lại đàn như thế, không chừng bọn họ lại có cùng tiếng nói chung.
51 Nhoáng một cái tháng tám đã gần kề, buổi chiều thay vào cái nóng oi bức của mùa hè là sự hiu hiu lạnh, lúc này cũng là lúc Băng biết sắp sửa phải hồi cung, tuy lòng lưu luyến không rời nhưng mà chỉ có thể chấp nhận.
52 Không khí cuối thu đã tràn ngập khắp hoàng cung, Băng ngồi ngây cả ngày trời nhìn ngắm đám mây nhưng mà lòng thì lại nghĩ chuyện khác. Nàng độc sủng thánh ân, mang gánh nặng sinh người kế vị cho Đại Cảnh, điều này mà nói trong hậu cung với bao nhiêu là mĩ nhân quả thực là rất vinh quang.
53 Tào Hãn không đi kiệu về cung nữa mà chậm rãi đi bộ hướng về Thanh Dương cung, gió lạnh ban đêm quất vào mặt kiến cho tức giận trong lòng hắn đã thuyên giảm được phần nào.
54 “Ngươi có lẽ không biết, Hoàng Thượng đối với ngươi sớm không tín nhiệm như trước nữa, ngươi biết ai làm ngươi thành ra thế không?”“Là ngươi, là ngươi khuyến khích Hoa thái phi dùng tuyết liên hãm hại bổn vương, nhưng mà ngươi làm thế được gì, ngươi không sợ chính mình dẫn sói vào nha, gậy ông đập lưng ông sao?Ngươi ở trước mặt Hoàng huynh nói tốt cho bà điên đó, nhưng mà bà ta có cảm kích ngươi không? Ngươi và bà ta hợp sức hãm hại bổn vương nhưng mà bổn vương còn bình yên vô sự, ngươi lại thiếu chút nữa bị bà ta hại chết lúc ở sơn trang nghỉ hè, ngươi hình như là mất nhiều hơn được.
55 Buổi chiều mùa thu, ánh mặt trời không chiếu xuống không quá gắt, sen ở trong hồ Tâm Liên đã đi vào thời kỳ úa tàn, để lại trong đó là làn nước trong xanh có thể nhìn rõ được đàn cá trong hồ.
56 Hậu cung vẫn như cũ duy trì vẻ bên ngoài sóng yên bể lặng, Hoàng Thượng có chỉ, người ở các cung khác không cần bái kiến hoàng hậu, nhưng mà các cung khác đó cứ đưa đến mọi lễ vật vào Thanh Dương cung, Cẩm Hồng cẩn thận mỗi một vật phẩm đều tự mình kiểm tra sau đó mới dâng lên cho Băng xem qua.
57 “Tiểu Viện chủ tử, người bệnh nặng mới khỏi, lại đứng đây chờ hơn một đêm, cũng may nương nương đã bình an sinh long phượng, người nên yên tâm hồi cung nghỉ ngơi một chút đi!” Lộ Tam trên mặt vui mừng khuyên An Tiểu Viện hồi cung.
58 Cẩn Vương càng nói thì càng thấy hắn là kẻ quái dị, con người hắn đầy những mâu thuẫn không lý giải được, bên ngoài thì có vẻ hắn chẳng hề quan tâm đến sự sống chết của nàng, nhưng mà vẫn đưa nàng đi tìm Mộc Viễn Trạch, cũng chính là Diễm của kiếp trước, muốn Diễm cứu mạng sống của nàng…Hắn từng nói qua, để cho NHược Nghiên uống “ tâm hoàn” là muốn bảo vệ mạng sống của nàng, nó quả thực đã áp chế được bệnh tim cho nàng…Nhưng mà hắn thật sự tốt như vậy sao? Trong thư phòng đêm trung thu với hắn nàng có thể thấy rõ hắn là kẻ háo sắc, kinh thường ngôi vị hoàng đế, nếu nói vì háo sắc mà làm nhiều chuyện như vậy thì nhất định không phải, thân phận như hắn khó gì mà không tìm được người đẹp hơn nàng….
59 “Ngươi nói bọn họ theo đường thuỷ đến Nguyệt quốc?” Tào Hãn khó tin khi nghe cấp báo của Thương kiệt về lộ trình của Triệt và Băng. Chẳng nhẽ Mộc Viễn Trạch đang ở Nguyệt Quốc?“Vâng, thuộc hạ chính mắt thấy bọn họ lên thuyền.
60 Hắn lúc đó thống khoái vô cùng, nhưng cũng là việc kiến hắn sau này hối hận vạn phần. Hắn như một mãnh hồ vồ mồi, cường bạo đem nàng về cung, mặc cho nàng kháng cự giãy dụa, hắn cũng không quan tâm.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 35