21 Liên Tích nhìn thấy ba người kia đang cao hứng bừng bừng nói chuyện cùng với nhau còn Liễu Nham thì vẻ mặt buồn ngủ, trong nội tâm rất là nghi ngờ. Liễu gia là gia đình giàu có, nhìn lời nói cử chỉ của Liễu Nham có lẽ là nàng được giáo dục rất tốt, nhưng nàng lại đối với cầm kỳ thư họa, thi từ ca phú hoàn toàn không có hứng thú, càng lúc nàng càng giống như sắp mê mang đến nơi.
22 Liên Tích nhíu mày nhìn khối ngọc bội kia, chủ nhân của nó rốt cuộc là ai? Mặc dù hắn đã tới Đông Dương quốc này gần hai năm nhưng hắn vẫn không có manh mối gì, cũng may là cuối cùng hắn cũng đã tìm lại được tín vật này.
23 Liễu Nham nằm ở trên giường nghỉ ngơi hai ngày, rốt cuộc nguyên khí của nàng cũng đã khôi phục lại, trừ cánh tay phải bị thương không thể hoạt động được như cũ ra, thân thể của nàng đã không còn gì đáng ngại nữa.
24 (Đôi lời: Từ chương sau Quân Lưu Niên đã hiểu rõ tình cảm của mình vs Liễu Nham mình sẽ để hai người họ xưng hô thân mật nhé! )Quân Lưu Niên không cảm thấy nghi ngờ gì cả, bỗng nhiên hắn nhớ tới mục đích mà mình tới đây.
25 Quân Lưu Niên có chút tức giận: "Chẳng nhẽ đại phu là nàng mời tới cho ta hay sao?"Liễu Nham rõ ràng cảm nhận được cảm xúc biến hóa của hắn, đều nói lòng nữ nhân như mò kim dưới đáy biển, giờ ở cái thế giới này, có phải lại biến thành lòng nam nhi như mò kim dưới đáy biển rồi hay không? Lòng dạ của Quân Lưu Niên thật sự là rất khó đoán.
26 Liễu Nham âm thầm suy nghĩ, nơi này liệu có người môi giới nhà đất hoặc tương tự như vậy không đây? Nếu không có, dựa vào đôi chân này, sợ rằng nàng có đi gãy chân cũng không tìm được chỗ ở lý tưởng.
27 Liễu Nham thấy nam tử kia chạy đến chỗ mình, liền đau đầu, thấy người này mặc y phục đẹp đẽ quý giá, khí thế cao ngạo, nàng biết mình lại chọc phải phiền toái lớn, cho nên nàng cố ý dùng giọng điệu lạnh lùng nói, "Thực xin lỗi, Tiểu thư, chúng ta không có nhiều thời gian, bọn ta thật sự không rảnh đưa ngươi về.
28 Quân Lưu Niên nhìn thấy quế hoa cao trong tay Liễu Nham, trong lòng cảm thấy rất vui sướng, "Sao nàng lại biết ta thích ăn quế hoa cao?""Ta từng hỏi qua Lan Y, chàng thích cái gì, không thích cái gì, mọi thứ về chàng ta đều khắc trong tâm đây.
29 Trương lão bản của quán trà Bạch Diệp, lúc trước khi buôn bán Quân Lưu Niên cũng đã từng gặp qua. Người kia đã ngoài bốn mươi, dáng dấp tai to mặt lớn, làm người có chút khôn khéo, lại cực kỳ háo sắc, nghe nói trong nhà Trương lão bản có mười mấy tiểu thị.
30 Quân Lưu Niên dừng lại một chút, liếc mắt nhìn Liễu Nham, thấy vẻ mặt nàng bình thường mới nói tiếp: "Chỉ Vân vốn không có ý kiến gì, là Tam đệ của nàng được lợi còn khoe khoang, ở trước mặt Chỉ Vân cười nhạo đệ ấy phải gả cho một nữ nhân vừa già vừa xấu.
31 Liễu phu nhân thở dài một tiếng: "Ai, thôi tuỳ con đi!"Chính quân vội vàng phản bác: "Thê chủ, như thế sao được?" Dưới chân cũng dùng sức đạp Liễu Nham một cái, một cước này chứa cả cảm xúc phiền chán của ông.
32 Lão chủ quân quay lưng về phía Liễu Nham lau lệ, sau đó xoay người lại: "Đã tiễn thái y xong rồi sao? Bọn họ có ý kiến gì không?""Tạm thời không có. Nhưng phụ thân không cần quá thương tâm, bệnh của Chỉ Vân nhất định có thể khỏi hẳn.
33 Ở trong lòng Liễu Nham, Đô thành cũng chẳng phải là địa phương tốt lành gì. Có lẽ nó phồn hoa, có lẽ nó uy nghiêm, nhưng cũng không thể tránh khỏi thị phi.
34 Đêm hôm ấy, Liễu gia ánh lửa ngút trời. Liễu Nham đứng ở lầu cao của Quân phủ, ánh mắt nhìn về hướng Liễu phủ, cười không ra tiếng. Cách trả thù một người mạnh nhất chính là làm cho họ chết tâm đúng không?Liễu Nham vẫn luôn ru rú ở trong nhà, cố gắng ít xuất hiện, nhưng người bên ngoài lại đang điên cuồng tìm nàng.
35 "Đương nhiên là muốn Nghiên tỷ tỷ rồi!". Đôi mắt sáng như sao của Hiên Viên Phong không ngừng chớp chớp nhìn Liễu Nham. Vốn dĩ Liễu Nham không phải người thích làm quen với người khác, đối với người xa lạ nhiệt tình vượt quá giới hạn nàng thậm chí là có chút bài xích.
36 "Việc riêng ư? Nói ta nghe xem. ""Các ngươi biết chuyện Trương chưởng quỹ chiếm đoạt tài sản của Liễu gia chứ ?""Có nghe thấy người đi đường thảo luận một chút, Liễu gia chắc là nhà của ngươi lúc trước? Cần ta trợ giúp gì, ngươi cứ mở miệng.
37 Liễu Nham bỗng nhiên cười khẽ một tiếng, sợ là Quân Lưu Niên cũng không biết rõ tình cảm của mình thuộc về nơi nào đi, vậy đành để cho mình giúp hắn xác định một chút vậy!Quân Lưu Niên thấy nàng đột nhiên cười tà ác, trong lòng cảm thấy bồn chồn, hắn cảm thấy sẽ có chuyện gì đó phát sinh.
38 Ở thư phòng trong Trang thân vương phủ, một nữ tử đang đứng, sau lưng nàng là một người đang quỳ gối trên mặt đất: "Chuyện của ngày mai tất cả sắp xếp ổn thỏa hết chưa?""Báo cáo chủ tử, tất cả mọi chuyện đều đã sắp xếp ổn thỏa hết rồi.
39 Quân Lưu Niên đứng nguyên tại chỗ đợi Đường Ninh quay về, hắn nghĩ mình nhất định phải nói rõ ràng với Đường Ninh, nếu như bọn họ đã không còn tình cảm, vậy thì hãy buông tay như vậy đối với tất cả mọi người đều tốt.
40 Mặc dù Liễu Nham không biết võ công, nhưng nàng cũng có thể nhìn ra được chút manh mối, lúc ấy nàng đã cảm thấy hai nữ tử đang đánh nhau cùng Đường Ninh dường như chân tay có chút gò bó, không dám dùng hết toàn lực.