41 Sáng hôm sau, bác gái đã dậy từ 5h sáng để ra chợ bán. Em với Lacoste ngủ dậy lúc tầm 7h, em với nó nằm trên giường mà ôm nhau tâm sự. Cả hai kể về những ngày đầu gặp nhau ở quán, rồi lần em đưa rước Lacoste về, rồi lần em đưa nó vô bệnh viện, Lacoste nhiều tâm sự lắm, nó thực sự yêu em, và em cũng nhận ra Lacoste là người con gái em vẫn hay tìm kiếm.
42 Mọi người trong quán nhìn chằm chằm về hướng em và Hồ Ly. Trong giây lát em đã nghỉ đời em thế là hết. - Sao vậy N?Chị L hỏi, em lúc này rất rối trí- E…E…Em…em!Em quay sang nhìn con Hồ Ly, nó bặm môi rất chặt, hai dòng lệ lăn dài trên má, đôi mắt đỏ hoe, lấm lem nước mắt, nó đang nhìn Lacoste mà giận dữ.
43 Em ngồi trên chiếc 67 mà chạy trong vô thức. Em cần được hét, cần được la thật lớn, đúng rồi. Em ngồi trên xe mà la thật to:- ARRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRRR!Nhiều người đi đường giật cả mình mà quay lại chửi em.
44 Kể từ hôm ấy, em và Lacoste không đến quán nữa. Lacoste ở nhà vừa học, vừa dưỡng thai. Bác gái và Lacoste cũng đã qua thưa chuyện với bố mẹ em, lúc đầu có hơi căng thẳng một tý nhưng rồi hai bên cũng chấp thuận cho em và Lacoste đến với nhau.