Chị Kế Của Lọ Lem Chương 8 : Đáy Lòng Mỗi Người (3)
Chương trước: Chương 8 : Đáy Lòng Mỗi Người (2)
Hugo cười cười, không có tỏ rõ cái nhìn, tiếp tục nói:“Hephaestus ở trong tay Heimond , là một trong mười đại phú hào.”
“Ta biết hắn, hắn là người sưu tầm đồ sứ. Vừa lúc trong tay ta lại có một món đồ sứ , ta nghĩ hắn nhất định rất có hứng thú đổi với ta.”
“Trước mắt Hestia thuộc sở hữu của Wendy công tước.”
Nàng suy nghĩ trong chốc lát, ngẩng đầu,“Có lẽ Melanie có biện pháp thông qua quan hệ với Eric lấy nó tới tay.”
“Ngươi thật đúng là biết cách lợi dụng tất cả quan hệ.” Hugo nói ra một câu giống như khen mà không khen, dừng lại rồi nói tiếp,“Ba viên trên đều có thể dễ dàng tới tay, sáu viên sau mới có vẻ khó giải quyết . Hai viên Hades cùng Ares ở trong tay Depp.”
“Depp? Cái kẻ mang xú danh thi quỷ?”
“Đúng. Có thể nói hắn là đại sư lừa gạt. Ta thực chờ mong giao phong giữa ngươi với hắn.” Khi Hugo nói ra những lời này, ánh mắt loan thành hai đường cong, thấy thế nào cũng không có ý tốt.
“Còn bốn viên.”
Hugo trát trát mắt,“Artemis ở trong tay thuyền vương Hans, người từng xung đột với ngươi. Thế nào? Hiện tại có phải đã hối hận vì mình đắc tội với hắn hay không?”
Câu trả lời của nàng là một tiếng hừ lạnh.
“Cuối cùng, cũng chính là một cái thông tin tồi tệ nhất . Quan trọng nhất trong mười hai vị thần, cũng có thể nói là ba viên ngọc xinh đẹp nhất — Zeus, Hera, cùng với Aphrodite,” Hugo đứng trước mặt nàng, không biết là thay nàng lo lắng hay là cố ý chọc giận nàng, chậm rãi nói,“Ở trong tay Gary vương tử.”
Trong lòng nàng chấn động – vậy mà lại bất hạnh bị Melanieđoán trúng.
“Đối với Depp, ngươi có thể lừa; Đối Melse, ngươi có thể mua; Đối với Heimond , ngươi có thể đổi; Đối với Hans, ngươi có thể bức; Đối với Wendy, có thể thông qua nhân tình với Eric; Nhưng…… Cho đến giờ phút này, ta còn chưa có nghĩ ra ngươi có thể sử dụng cái phương pháp gì lấy được ba viên ngọc sáp từ trong tay Gary vương tử.”
“Điều này không cần ngươi quan tâm .”
Hugo cũng không giận, tiếp tục hưng trí tươi cười, vỗ vỗ bả vai của nàng nói:“Cố lên đi, cô gái nhỏ của ta.”
Ngay lúc đó ánh mắt của hắn lòe lòe tỏa sáng, giống đứa nhỏ tịch mịch đã lâu rốt cục cũng tìm được món đồ chơi mà mình cảm thấy hứng thú. Tuy rằng không có chút ác ý, nhưng vẫn làm cho người ta cảm thấy thực không thoải mái.
– nàng hãm sâu vào trong cục diện không thể thoát đi, mà hắn lại ở bên ngoài chờ xem kịch vui.
Nghĩ lại tới đây, Sriranda mới đẩy cánh cửa phòng ngọc bích ra. Melanie ngồi ở trên sô pha đọc sách chờ đợi, vừa nhìn thấy nàng liền lập tức đứng lên:“Thế nào? Cơm trưa nhất định ăn thực tận hứng đi? Nghe nói……”
Sriranda cắt đứt lời của nàng:“Nghe Melanie, ta đã biết chín viên ngọc sáp còn lại rơi vào tay ai.”
Melanie mở to hai mắt, ‘di’ một tiếng.
Sriranda đi đến trước gương vuốt nhẹ vạt áo sơ mi của mình, trên vạt áo, ghim cài kim cương lòe lòe tỏa sáng.
“Cuộc chiến bắt đầu, bảo bối , chuẩn bị tốt rồi chứ?”
Một câu này vừa kết thúc, tất cả đều khẩn cấp tiến hành –
“Cám ơn ngươi,Melse bá tước.” Sriranda đứng dậy bắt tay với hắn.
Vừa nhận lấy 1 triệu Farrell, vẻ mặt Melse bá tước hồng hào, cười đến thực vui vẻ nói:“Nào có nào có, ta nên cám ơn ngươi mới đúng. Dù sao viên ngọc sáp này vẫn chỉ là đồ bài trí trong nhà ta mà thôi.”
“Hợp tác vui vẻ. Thương hội gặp lại.” Sriranda mang theo gói to rời đi, ngoài cửa, Melanie hướng nàng vươn ngón tay tạo hình chữ V lên.
Ngày 2 tháng 5, viên ngọc đen tuyền, nhìn qua lại có vài phần quỷ dị, Hermes tới tay.
“Nghe nói Heimond tiên sinh thích uống trà, bộ dụng cụ pha trà này đến từ đại lục Hoa Tư thần bí, men màu ở mặt trên được xưng là ‘Cua xác thanh’, trong trẻo bóng loáng vô cùng, chỉ có duy nhất một bộ dụng cụ pha trà như vậy, giá trị còn cao hơn so với ngọc sáp. Nếu không phải vì muốn thu thập nguyên bộ ta cũng sẽ không từ bỏ những thứ yêu thích. Ngài là người biết hàng nên sẽ không cần ta phải giới thiệu thêm !”
Lão thân sĩ râu tóc bạc trắng yêu thích không buông tay bộ trà cụ đang cầm, cuối cùng nói:“Không thành vấn đề!”
Trên sô-pha, Sriranda cùng Melanie nhìn nhau cười.
Ngày 13 tháng 5, Hephaestus màu sắc như ngọn lửa tới tay, cơ hồ ngay cả da thịt đều bị ánh đỏ.
“Eric, có thể giúp ta lấy một thứ không?”
“A, Melanie tiểu thư thân mến, không chỉ nói một cái, mười cái, một trăm cái cũng không có vấn đề gì!”
Dưới ánh nắng tháng năm, hai người ngồi trên ban công nhàn nhã uống buổi trà chiều đối thoại như vậy.
Sau đó, chín giờ tối, một gói quà cực kì tinh mỹ được đưa đến phòng ngọc bích.
Cởi bỏ dây nơ, mở giấy gói, một viên Hestia màu hổ phách lẳng lặng nằm trên màn nhung thiên nga màu đỏ.
Bên cạnh còn có một bức thư, từng chữ đều cực kì đáng yêu:“Đưa cho người có ánh mắt xinh đẹp như ngọc này- Melanie tiểu thư, chúc ngươi vĩnh viễn mê người như vậy.”
Sriranda phủ lại, ôm Melanie một cái nói:“Cám ơn Melanie. Nếu không nhờ mị lực của ngươi thì viên ngọc sáp tuyệt đối sẽ không dễ dàng tới tay như vậy.”
Melanie tiếu cười, cầm bức thư kia nói:“Đứa nhỏ này thật đúng là đáng yêu, nên cám ơn hắn thế nào mới tốt đây……”
“Lấy thân báo đáp đi.”
Melanie gắt giọng:“Đừng nói giỡn. Ta lớn hơn hắn 6 tuổi.”
“Nếu vấn đề là tuổi, hẳn là không khó giải quyết.”
Melanie than nhẹ một tiếng, nụ cười có chút ảm đạm “Đương nhiên còn có rất nhiều nguyên nhân, mà quan trọng nhất là, từ sau khi Pitt đi ta đã không còn ý muốn lập gia đình.”
Sriranda nhấp môi dưới, không nói nữa.
Nếu nói nàng sợ nhất chính là phiền toái, như vậy trong phiền toái nàng sợ nhất chính là cảm tình.
Bản thân mình cũng đã rối tinh rối mù thì sao có thể quản đến chuyện người khác ?
“A, không nói chuyện này nữa, nói ngươi đi.” Melanie dời đề tài:“Mười hai viên ngọc thần đã đến một nửa, chúc mừng .”
“Còn lại một nửa mới là mấu chốt đi.” Sriranda ngồi xuống tự rót ình chén trà, xoa cái trán nói,“Ta nghĩ đến chuyện này liền đau đầu.”
“Nhưng mà thật ra ba người còn lại, một người hận ngươi tận xương, một người đến bây giờ còn không có xuất hiện, còn có một người là băng sơn vạn năm, tác động thế nào cũng chưa phản ứng, thật là khó thu phục.” Melanie nói xong lại lấy một đống bưu kiện lớn đem đến.
Sriranda tựa đầu dựa vào lưng ghế dựa, nhìn trần nhà mạ vàng khắc hoa nói:“Ngày mai thương hội sẽ chính thức bắt đầu, mà một khi thương hội chấm dứt, mọi người đều sẽ rời đi. Nói cách khác, ta chỉ còn thời gian ba ngày…… Ba ngày, ba ngày…… Thời gian thật ngắn, không đủ dùng a……”
Melanie đem một tấm bưu thiếp mở ra đưa tới trước mặt nàng, cười nói:“Cơ hội tới , Gary vương tử bị ngươi cự tuyệt một lần, không những không nổi giận còn lại đưa đến một bức thư mời nữa.”
Như trước là một tấm thiệp màu đen thiếp vàng tinh mỹ, tao nhã lại xa xỉ.
Chẳng qua lần này xưng hô không hề là Cameron tiên sinh, mà là một từ đơn giản “Luis”.
Sriranda nhìn chằm chằm cái chữ Luis kia, đôi mắt từ thiển chuyển nùng.
Melanie hỏi:“Đi chứ?”
Ánh mắt Sriranda nhất thời chuyển tới trên người nàng, nhìn mái tóc dài như thác nước của Melanie, ăn diện tinh xảo xinh đẹp cùng với vòng eo thon gọn nhỏ nhén, ánh mắt dần dần trở nên sáng ngời:“Melanie, ngươi nói vì cái gì khi nam nhân cùng nữ nhân ở cùng nhau, nữ nhân luôn có vẻ mảnh mai hơn?”
Melanie di một tiếng, không rõ cho lắm.
Sriranda búng tay một cái, tự mình trả lời cái vấn đề kia:“Là vì hai giới chưa bao giờ từng có quan hệ ngang hàng chân chính? Ta biết nên làm như thế nào .” Nàng nhất thời nhảy dựng lên, đi qua mở to cái tủ quần áo của mình.
Melanie không hiểu ra sao hỏi:“Biết cái gì ? Quyết định đáp ứng lời mời của Gary vương tử ?”
“ Ừm.” Nàng lấy ra một cái váy dài màu đen có hoa văn thêu bằng chỉ bạc từ trong tủ quần áo, ném tới trên giường.
Melanie lắp bắp kinh hãi:“Ngươi muốn dùng nữ trang đi gặp hắn?”
Sriranda mỉm cười với nàng, sau đó đi đến trước gương. Trong gương là một thiếu niên tướng mạo thanh tú, đôi mắt đen như màu nước sơn, làn da trắng nõn như tuyết, tóc ngắn bị gió thổi có chút loạn, vì thế nàng nâng tay nhẹ nhàng vén lại, nói:“Nam trang, nữ trang, cũng chẳng qua chỉ là một loại thủ đoạn mà thôi. Lúc trước sở dĩ lấy nam trang gặp người là vì có thể khiến cho bọn họ coi trọng, làm cho đối phương đem ta đặt ở vị trí đối thủ cạnh tranh ngang hàng, nhưng hiện tại –”
Khóe môi nhợt nhạt hơi hơi giương lên, gợi lên độ cong châm chọc,“Ta muốn làm cho đối thủ khinh thường ta, càng khinh thường càng tốt.”
Tuy rằng bi ai, nhưng đó là sự thật — nam nhân chưa bao giờ đem nữ nhân xem thành đối thủ cạnh tranh.
Bởi vậy, muốn lấy được ngọc sáp trong tay Gary vương tử thì trước tiên phải làm giảm cảnh giác của hắn với nàng, nếu hắn đã biết nàng là nữ nhân, như vậy sẽ dùng tư thái nữ nhân mà nhân cơ hội tới gần hắn, hiểu biết càng nhiều, cơ hội cũng càng lớn.
Bởi vì chỉ cần là người thì nhất định sẽ có nhược điểm.
Mà chỉ cần có nhược điểm, thì nhất định có thể lợi dụng.
– Gary vương tử, ngươi sẽ có cái nhược điểm gì đây? Để cho ta đến đào móc cùng vạch trần đi.
Ánh mắt của thiếu niên trong gương so với bất kì thời điểm nào càng sáng ngời hơn. Bỏ đi áo khoác, cởi bỏ nút thắt, thay trang phục nam tử đơn giản ra, một lần nữa đem nữ trang rườm rà, từng kiện từng kiện mặc vào thân.
Từng tầng váy dài mày đen phủ xuống, thắt lưng da cá voi nhẹ nhàng buộc lại làm nỗi bậc vòng eo nhỏ nhén cùng hai chân thon dài. Trên chiếc cổ thiên nga là một chuỗi vòng cổ kim cương, ở dưới ngọn đèn nhiễm một vầng ánh sáng bảy sắc, như mặt mày của nàng, có loại cảm giác huyễn lệ loá mắt.
Một bên Melanie khen :“Rất được. Ta mà là Gary vương tử thì khẳng định sẽ bị ngươi mê đến thần hồn điên đảo.”
“Ta vẫn cảm thấy, sử dụng tiền tài hoặc sắc đẹp mà giải quyết phiền toái thì đó căn bản không thể xưng là phiền toái. Nếu Gary vương tử thuộc loại người nông cạn thì ta sẽ không cần phải đau đầu như vậy. Nhưng mà như vậy cũng tốt,” Nói tới đây, nàng ngừng lại một chút, nhấn mạnh nói,“Trò chơi thôi, quá dễ dàng sẽ không còn tốt chơi nữa.”
“Ngươi thật đúng là người không bao giờ chịu thua.” Melanie nói xong lại với tay lấy một cái áo choàng chỉ bạc.
Sriranda phủ thêm áo choàng, hôn cái trán Melanie một cái nói: “Chúc ta may mắn đi, bảo bối .”
“Thật sự không cần ta cùng đi với ngươi sao?”
Sriranda mở cửa phòng ra, quay đầu, mỉm cười với nàng.
Nhất thời Melanie cảm thấy yên lòng. Bởi vì –
Nàng ấy là một người vô luận gặp phải việc gì cũng sẽ không mất đi trấn định cùng tươi cười tự tin.
Hết chương 8
Xem tiếp: Chương 9 : Đều Có Một Vết Thương Hoàn Mỹ