21 Chap 19 -"Có lẽ" thì chỉ là thế nó ko dám chắc. . và cũng ko dám suy tính bừa. . nó sẽ mở lòng vs Tuấn nhưng sẽ từ từ tiến tới ko hấp tấp nữa. . nó nhẹ nhàng đẩy người Tuấn ra , môi nó nở 1 nụ cười nhạt.
22 Chap 20: Nỗi buồn như dằng xé hắn. . nó ko cho hắn đc giải thích. . nó ngay từ khi gặp hắn đã như đối đầu vs hắn. . như vậy cũng vui và thú vị đấy. .
23 Chap 21: "Anh đang nói cái gì vậy. . tôi. . tôi ko hiểu?"-Nó quay mặt đi như né đi ánh nhìn cũa hắn. . hắn tinh wá. . "Hừm!"-Hắn nhìn nó rồi từ từ lùi lại.
24 Chap 22: Ngồi ngâm mình trong bồn tắm. . nó cãm thấy dễ chịu và bớt lạnh hơn nhiều. . sắp tới Noel rồi mà. . Bây giờ nó chỉ muốn tận hưỡng cảm giác hạnh fúc này mà thôi.
25 Chap 23: Nó ôm hắn thật chặc. . . sự hoãng sợ khi nó nghĩ hắn ko còn trên cõi đời. . sợ lắm. . 1 cảm giác đau thể xác cũng ko bằng. . . tim nó như muốn ngừng đập.
26 Chap 24 : Hắn chưa kịp định hình chuyện gì xảy ra. . thì thấy nó nhảy lại. . ko phải nhảy mà là phóng lên người hắn. . . nó như 1 con khỉ. . trèo trèo.
27 chap 25 : Noel là 1 dịp lễ của mọi gia đình. . và điều đặc biệt nhất là của các cặp tình nhân. . mấy ngày trôi wa chân nó cũng đã có thể đi lại đc. .
28 Chap 26: Bốn mắt nhìn nhau. . hắn bật cười. . . nhìn nó. . . nó luốn cuốn. . núp sau cánh cửa. . . nhìn nó bây giờ nó nghĩ nên đi bệnh viện thôi. . .
29 Chap 27: Cánh cửa hé mở. . . ai cũng sửng sốt đứng nhìn. . còn hắn. . ánh mắt bất thần nhìn ba hắn. . . nắm chặc tay nó. . . những tiếng la với của ông wản gia.
30 Chap 28: Nhìn Tuấn bước ra khỏi công ty. . nó có lỗi. . . nó sai thật rồi. . . con người nó wá ích kỉ. . đáng lẻ. . nó ko nên gật đầu. . . cho Tuấn 1 cơ hội.
31 Chap 29: Một màu đen. . đó là điều nó đang cảm nhận đc. . . như bị cô độc. . nó ko thể nhìn thấy bất cứ điều gì. . cố tìm ra 1 tia sáng. . nhưng vẫn vô vọng.
32 Chap 30: Giật thót người nó dậy. . dụi 2 mắt tròn xoe. . nó nhìn hắn. . . và nhìn ở phía sau hắn. . nó trố mắt nhìn nồi canh cà trứng của nó đã bị khét.
33 Chap 31: Một mình trên con phố đông đúc. . . nó đưa ánh nhìn với tất cả. . . nó phải xa hắn thật rồi. . . nó nghĩ suốt cuộc đời này. . nó chỉ có 1 mình.
34 Chap 32: ". . . Cậu đừng làm tôi ghê sợ cậu thêm nữa. . . "-Nó thốt lên. . xé nát bầu ko khí. . . Tuấn wá lắm rồi. . . đã lừa dối tình cảm của nó. . đủ rồi.
35 Chap 33: "Hắn ko nghe thấy rồi. . . hoàng tử. . . "-Nó bất giác way lại. . . tay nó. . đang đc bàn tay hắn níu lại. . . Ánh mắt sắc lạnh. . . hắn đưa nhìn Tuấn.
36 Chap 34: Siết chặc bàn tay. . ánh mắt dõi theo bước chạy của nó. . . Tuấn như 1 tên bẻ mặt tại cái chốn này. . . cậu ta ko dễ dàng từ bỏ đâu. Nếu nó nghĩ nó ko nói thì Tuấn cũng co thể nói hộ mà.
37 Chap 35:. . . Nó lại thở dài. . . rồi ngước nhìn những thứ xung wanh. . 1 màu vàng. . đẹp. . . căn phòng toát lên cái sang trọng. . . nó way lại nhìn trong gương.
38 Chap 36:. . Tuấn cậu ta vẫn đang ngồi trong văn phòng. . bàn việc vs những đối tác. . . cậu ta ko hề hay biết sự việc cho tới khi. . . "Cộc Cộc. . !!" "Có chuyện gì?"-Tuấn giằng giọng hỏi.
39 Chap 37:. . Nó vẫn chưa tỉnh. . . hắn đang tay vào nhau. . . trong sự mệt mỏi. . . hắn cố gương đôi mắt về phía căn phòng. . . hắn đang hi vọng. . . hi vọng của hắn rất mong manh.
40 Chap38:. . . Hắn ko nói đc nữa lời. . hắn chỉ có thể nhìn nó vs 1 ánh mắt. . sửng sờ. . . hoặc ngạc nhiên trước câu nói của nó. . Hắn là ai sao?Nó nói như thể là chưa từng wen biết hắn.