41 Trước mắt những hính ảnh xuân cung đồ sống động như trêu người, hoàn toàn rơi vào trong mắt Tuyết Cơ đang bị trói chặt ở một bên, viên thuốc trong cơ thể chậm rãi phát huy tác dụng.
42 Đôi môi Tiểu Hồng đột nhiên đem viên hạch mềm mại của Tuyết Cơ tận tình liếm mút trong lúc này, bừa bãi hấp duẫn, mà đầu ngón tay đã thâm nhập thật sâu bên trong hoa huyệt đang tiết ra ẩm ướt, qua lại đong đưa.
43 “Ngươi cho là như vậy đã xong sao?” Hắn Cách Phổ Tùng Trí còn không chưa muốn đủ đâu! Không hề cho nàng có một cơ hội nghỉ ngơi, nắm lấy cái mông trắng nõn đã xụi lơ trên nhuyễn tháp, lần thứ hai nhấn mạnh thắt lưng đâm thật sâu vào hoa huyệt thủy nộn của nàng.
44 Là ai? Là ai đang cùng nàng nói chuyện? Thanh âm này nàng nghe rất quen thuộc tất. . . . . . “Có ta ở đây bên cạnh nàng, tất cả mọi việc không cần lo lắng.
45 Ánh sáng đầu tiên của buổi bình minh rạng đông chiếu vào bên trong phòng, tối hôm qua, tuyết rơi thật nhiều, cơn bão tuyết kéo dài không dứt, tung bay trắng xóa trong gió lốc như những chiếc lông ngỗng trắng muốt.
46 Nàng lẳng lặng ngồi ở trước gương đồng, nhìn mặt chính mình phản chiếu trong gương. . . . . . “ Thúy nhi miệng ngươi thực ngọt, đáng tiếc này không phải cơ thể của ta.
47 Thúy nhi nói: “Bắt đầu đêm qua đã có tuyết rơi, may mà không ảnh hưởng đến tiệc rượu tiếp Cách Tang đại Vương. ” “ Ừm!” Nàng gật gật đầu tỏ vẻ hiểu được.
48 Bất đắc dĩ, cuối cùng đành phải gắng gượng đi qua, cước bộ nặng nề dẫm lên từng bậc thanh bước đến bên cạnh hắn,lại bị hắn dùng lực kéo mạnh, mất thăng bằng ngã vào trong lòng hắn.
49 “Ngươi tốt nhất là ngoan ngoãn đi lên cho ta. ”Giong nói của hắn mười phần cảnh cáo tiểu nữ nhân trước mặt có lá gan lớn bằng trời này. Dường như nàng đang cố tình khiêu chiến kiên nhẫn của hắn , hắn nói đông nàng liền cố tình phải đi tây.
50 Hắn không biết! Sẽ là hắn nhìn lầm rồi sao? Quay đầu nhìn lại, quầy hàng rong kia gần như biến mất bởi tốc độ nhanh chóng của Cực Phong. Xích Nhĩ Đa quay đầu nhìn thiên hạ phía trong lòng, phát hiện biểu tình nàng quái dị.
51 Chỉ thấy vẫn là không thể ngăn cản mũi tên nhọn hắn bắn ra rất nhanh , Dạ Thủy Linh nhắm hai mắt lại , không đành lòng nhìn thấy một tiểu bạch thỏ đáng yêu chết ở trước mặt chính mình.
52 “ Con thỏ nhỏ đáng yêu , nên gọi ngươi là gì đây? Ừm. . . . . . Ta nghĩ muốn, ngươi đã nhát gan như thế , vậy gọi tiểu nhát gan nhé, được không?” Dạ Thủy Linh nhìn tiểu bạch thỏ trong tay nói.
53 “ Á? Tiểu Nhát Gan, mau trở lại a!” Dạ Thủy Linh không chút suy nghĩ trực tiếp đuổi theo đi qua. Ngay lúc nàng đuổi đến giữa hồ, định nghịch ngợm ôm lấy nó vào lòng chợt nghe thấy phía sau truyền đến tiếng Xích Nhĩ Đa hô to.
54 Thời gian một giây, lại một giây đi qua, xuyên thấu lòng bàn tay của Xích Nhĩ đa là dòng nhiệt lưu không ngừng truyền đến,hai má của nàng thoáng khôi phục huyết sắc, nhưng vẫn hôn mê bất tỉnh.
55 Lúc này, một bên Dạ Thủy Linh phát ra tiếng than nhẹ mỏng manh ,”Ngô. . . . . . Lạnh. . . . . . Thật lạnh. . . . . . ”Thân thể thật là khó chịu, lúc lạnh lúc nóng làm cho nàng run nhè nhẹ.
56 Tiếng rên rỉ động tình, càng thêm ái muội. . . . . . “ Ưm. . . . . . Hừ. . . . . . ” Toàn thân nàng mềm nhũn vô lực, chỉ có thể để mặc hắn ôm ấp, bên miệng tràn ra thở gấp , than nhẹ.
57 “ Ưm. . . . . . ” Hắn khởi động ngón tay, bao trùm lên hoa huyệt nhỏ nhắn của nàng, bắt đầu tà ác chà sát. “ Đã ướt. ” “Ngô. . . . . . Đừng. . . . . .
58 “Nga. . . . . . Ừm. . . . . . ” Dạ Thủy Linh ở mệnh lệnh của hắn, nắm lấy cánh tay của hắn bắt đầu vụng trộm cử động bàn tay của hắn, chính mình cúng đong đưa mông trước sau” ân.
59 Xích Nhĩ Đa chỉ cảm thấy hạ thân nóng đau vô cùng, không nghĩ tới Linh nhi của hắn càng ngày càng mẫn cảm, kiều mị, kích động như cuồng hắn hận không thể lập tức tiến vào mật huyệt ấm áp của nàng , vào chỗ mềm mại như lông tơ ấm áp bên trong tận tình luật động “ Linh nhi.
60 Nàng nhíu mày, ý định giãy dụa, lại chính là làm cho nam căn trong miệng càng cường tráng kiên đĩnh hơn , nàng đành phải ủy khuất dùng cái lưỡi liếm mút một chút.
Thể loại: Xuyên Không, Ngôn Tình, Đô Thị, Dị Năng, Huyền Huyễn, Trọng Sinh
Số chương: 24