Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chân Tiên Chương 31: Trảm Cự Thú, Được Linh Tinh (hạ).

Chương trước: Chương 31: Trảm Cự Thú, Được Linh Tinh (thượng).



Cổ Thần đứng trước mặt phệ linh thú to lớn, không nhúc nhích mà chỉ khẽ động, bình tĩnh nhìn phệ linh thú to lớn, tựa hồ không chút sợ hãi cũng chẳng mấy bận tâm, nhưng trên thực tế mỗi một động tác của phệ linh thú to lớn đều không lọt khỏi mắt quan sát của hắn.

Phệ linh thú to lớn nhìn vết thương trên lưng mà giật mình, máu tươi vẫn chảy ra không ngưng, thời gian trôi qua càng lâu, lực lượng nó hao tổn càng trầm trọng, hiện tại nó cấp bách muốn thôn phệ linh thạch nhằm khôi phục thương thế.

Cổ Thần lại không chút tổn hao, thời gian dài hay ngắn đối với hắn căn bản không có ảnh hưởng.

Tự nhiên, Cổ Thần sẽ không chủ động khởi xướng công kích, một người một thú cứ như vậy nhìn nhau càng lâu càng tốt, phệ linh thú to lớn không thể thôn phệ linh thạch, thời gian qua đi, thương thế của nó càng nghiêm trọng, Cổ Thần đánh chết nó càng dễ dàng.

“Rống…” Phệ linh thú to lớn rốt cuộc không còn kiên nhẫn được nữa, nó cũng biết thời gian càng lâu đối với nó càng bất lợi, lập tức rống to một tiếng, gia tăng vài phần dũng khí, hung quang trong mắt bùng phát, giương bốn chiếc răng lớn của mình đánh tới, muốn một ngụm cắn chết.

Thanh quang chớp động, Hàng Linh Phù trong nháy mắt dung nhập thân thể Cổ Thần, lực lượng Cổ Thần lập tức tăng lên tới Tiên Thiên cảnh tầng năm, chân khí trong cơ thể chuyển hóa thành chân khí Tiên Thiên.

Thanh Ly Kiếm trong tay mở ra kiếm mang, hai tay cầm kiếm, trực tiếp đâm tới miệng phệ linh thú to lớn.

Da thịt phệ linh thú to lớn tuy cững rắn vô cùng, nhưng độ cứng da thịt trong miệng nó lại không bằng được như vậy, nếu bị Cổ Thần đâm trúng, sợ rằng cũng sẽ bị đâm thủng.

Hô…

Phệ linh thú to lớn thở ra một hơi nhiệt khí, dĩ nhiên không tránh né, tiếp tục cắn tới Cổ Thần, thế nhưng…

Đôi trảo phía trước nháy mắt đá tới, nếu như Cổ Thần tiếp tục đâm tới miệng phệ linh thú to lớn, thân thể hắn ắt sẽ bị đôi thạch trảo thật lớn này bắt lấy xé nát.

Thân thể Cổ Thần cũng không cứng rắn được như phệ linh thú to lớn, vì thế có thể tưởng tượng được, nếu bị cự trảo bắt được, không chết cũng trọng thương.

Thanh Ly Kiếm vừa thu lại, có Tật Vũ Phi Phong trên người, tốc độ Cổ Thần nhanh như huyễn ảnh, nhoáng cái đã thấy biến mất trước mặt phệ linh thú to lớn, một đôi trảo quét vào khoảng không.

Phía bên phải phệ linh thú to lớn, quang mang chợt lóe, Cổ Thần cầm Thanh Ly Kiếm trong tay, kiếm mang đã mở ra hơn ba trượng, mạnh mẽ nhắm phía cổ phệ linh thú to lớn bổ xuống.

Lúc này, Cổ Thần không có phóng xuất phi kiếm, mà nắm chắc trong tay chém xuống, so với lần công kích bất ngờ đầu tiên, uy lực một kiếm này phải mạnh hơn gấp hai lần.

Phệ linh thú to lớn phát ra một tiếng kêu sợ hãi, quay đầu đi, nhưng tốc độ chậm hơn so với Cổ Thần rất nhiều, nó đã chậm.

Vẫn còn lại nửa đầu không tránh kịp, hai tay Cổ Thần cầm kiếm cũng đã điên cuồng chém xuống.

Trong nháy mắt…

Tiếng kêu kinh khủng của phệ linh thú to lớn đã biến thành tiếng gào thảm thiết thê lương.

Thanh Ly Kiếm xẹt qua cổ nó, chém ra một vết thương sâu tới vài thước, hầu như khảm hết nửa đầu phệ linh thú to lớn, máu tươi tuôn ra ào ào.

Thân thể phệ linh thú to lớn chặn lại, cái đuôi phía sau như một chiếc roi đá, nhắm phía Cổ Thần quất tới, rất nhanh phát ra những tiếng bạo tạc trong không khí.

Cổ Thần vừa chém ra một kiếm, thân thể nhoáng lên lại biến mất không thấy, cái đuôi thật lớn của phệ linh thú to lớn nhất thời quất vào khoảng không.

Có Tật Vũ Phi Phong, tốc độ của Cổ Thần so với phệ linh thú to lớn nhanh hơn gấp đôi, có thể nói trong phương diện tốc độ hắn hoàn toàn áp chế phệ linh thú to lớn.

Trảm…

Thân thể Cổ Thần đột nhiên xuất hiện tại bên trái phệ linh thú to lớn, Thanh Ly Kiếm đồng thời mở ra kiếm mang hơn ba trượng chém xuống, nhanh như một đạo thiểm điện.

Phốc…

Từ cổ họng phệ linh thú to lớn tuôn ra vô số máu tươi…

Chiếc đầu to lớn của phệ linh thú to lớn bị Cổ Thần chém một kiếm bên phải, lại một kiếm bên trái cuối cùng rụng xuống, lăn dưới đất mấy vòng.

Ngay cả tiếng kêu thảm thiết cũng không kịp phát sinh, phệ linh thú to lớn đã hoàn toàn tuyệt khí, bỏ mình.

“Thình thình….”

Thân thể thật lớn của phệ linh thú to lớn đổ xuống mặt đất, toàn bộ sơn động bị chấn động mãnh liệt.

Hai tay Cổ Thần cầm kiếm, chân khí Tiên Thiên rót vào, kiếm mang một lần nữa bắn ra, liên tục chém xuống thi thể phệ linh thú to lớn.

Sau khi chết, độ cứng thân thể phệ linh thú to lớn giảm đi rất nhiều, dưới bụng rất nhanh bị Cổ Thần chém nát, một hạt châu lóe ra quang mang màu xanh lục đột nhiên xuất hiện.

Cổ Thần trảo không một cái, hạt châu màu xanh lục kia đã bị hút vào tay, đây chính là linh tinh kết xuất ra trong cơ thể phệ linh thú to lớn.

- Chi chi… Chi chi chi…

Tiểu Bạch ngồi xuống trên vai Cổ Thần, ánh mắt thèm muốn nhìn vào linh tinh trong tay Cổ Thần, hưng phấn kêu lên.

Cổ Thần thu linh tinh vào trong Càn Khôn Trạc, vỗ vỗ đầu Tiểu Bạch, nói:

- Thứ này ta có chỗ dùng đến, không thể cho ngươi ăn.

- Chi chi… Chi chi…

Tiểu Bạch một bên kêu lên, một bên liếm liếm trên cổ Cổ Thần, dường như làm nũng.

Cổ Thần bị Tiểu Bạch làm nũng có chút khó nhịn, đành ôm Tiểu Bạch vào lòng, nói:

- Ngươi đừng nóng lòng, chờ ta bắt được chích hổ sẽ cho ngươi ăn linh tinh.

- Chi chi…?

Tiểu Bạch trừng to mắt, hưng phấn kêu lên, thần tình rất nghi vấn, tựa hồ hỏi lại.

Cổ Thần cười nói:

- Ta đã bao giờ lừa gạt ngươi chưa? Quyết không nói dối.

- Chi chi chi chi….

Tiểu Bạch nhất thời hài lòng hoan hô.

Nhìn thi thể phệ linh thú to lớn, Cổ Thần đưa ánh mắt quan sát bốn phía, phệ linh thú to lớn có giá trị nhất chính là khỏa linh tinh đã được Cổ Thần thu vào trong Càn Khôn Trạc.

Thứ hai chính là máu, sớm đã tuôn ra, ngấm xuống mắt đất.

Da thịt và gân cốt không có bao nhiêu tác dụng.

Đầu phệ linh thú to lớn chạy trốn tới nơi này không tiếp tục chạy đi, như vậy mạch khoáng linh thạch hẳn là ở ngay phụ cận, có thể đầu phệ linh thú to lớn đã chạy tới sào huyệt rồi, tiếp tục chạy sẽ tiến vào mạch khoáng linh thạch, thế nên mới nhất quyết tử chiến với Cổ Thần.

Phệ linh thú có thể không muốn nhân loại phát hiện khoáng mạch linh thạch tồn tại, đây chính là lương thực của chúng cũng là sinh mệnh của chúng!

Cổ Thần tới quáng động Bắc Thai Sơn tới nay đã được ba ngày ba đêm, sớm đã thâm nhập sâu trong quáng động, đừng nói hơn mười dặm, chí ít cũng phải trăm dặm rồi.

Những thông đạo trong quáng động này chỉ có một ít là do thợ mỏ dựng lên, nhưng cũng chỉ sâu vào hơn mười dặm, tất cả những thông đạo còn lại đều là do đầu phệ linh thú này đào móc ra.

Tốc độ đào của phệ linh thú tự nhiên nhanh hơn rất nhiều thợ mỏ, khi Cổ Thần chiến đấu với hai đầu phệ linh thú, cũng đã tiến nhập vào quáng động do phệ linh thú đào, tự nhiên sâu hơn rất nhiều so với thông đạo bình thường.

Sau đó Cổ Thần lại đuổi theo đầu phệ linh thú to lớn một đoạn rất xa, lúc này khoảng cách tới cửa quáng động đã rất rất xa rồi.

Sau khi tiêu diệt xong phệ linh thú to lớn, Cổ Thần liền bức Hàng Linh Phù ra ngoài cơ thể, Hàng Linh Phù lại hóa thành một đạo thanh quang xuất hiện trong lòng bàn tay.

Quang hoa linh khí trên Hàng Linh Phù đã yếu đi rất nhiều, xem ra năng lượng bên trong đã tiêu hao gần cạn, tối đa chỉ có thể sử dụng thêm một lần nữa, đồng thời cũng không thể duy trì được lâu.

Thu Hàng Linh Phù vào trong Càn Khôn Trạc, bảo quản cẩn thận, hiện tại hàng Linh Phù chính là đòn sát thủ của Cổ Thần, không có Hàng Linh Phù, lấy tu vi hiện tại của Cổ Thần vô luận làm cách nào đi nữa cũng không thể tiêu diệt được phệ linh thú to lớn.

Chân TiênTác giả: EK

Quyển 1: Cổ Gia Hữu Nhi

Loading...

Xem tiếp: Chương 32: Khoáng Mạch Linh Thạch (thượng Hạ).

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Vô Địch Hắc Quyền

Thể loại: Kiếm Hiệp

Số chương: 632




Cô Tình Nhân Nhỏ Dễ Thương

Thể loại: Ngôn Tình

Số chương: 20


Em Là Cô Bé Của Anh

Thể loại: Truyện Teen

Số chương: 53