Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Chân Tiên Chương 28: Thân Ở Nơi Nào (hạ).

Chương trước: Chương 28: Thân Ở Nơi Nào (thượng).



Nhóm dịch: Dungnhi

Nguồn: Vipvandan

Gửi truyện và đả tự: MTR01 - kiemgioi

Trong lòng Cổ Thần chấn động, ngay cả yêu vật Kim Đan kỳ cũng có? Nếu như ở đây là yêu vực, vậy thì rốt cuộc đã tiến vào bao nhiêu dặm trong Đông Hoang? Sợ là phải vượt qua trăm dặm rồi!

Nhìn bốn phía là rừng rậm vô tận, trong lòng Cổ Thần phát lạnh, hắn là một tu sĩ nhân tộc, dĩ nhiên chạy vào trong Đông Hoang hơn trăm vạn dặm, cấp độ nguy hiểm nơi này không thua gì chính diện đối mặt với Tàng Thiên Cơ.

Bất quá đây không phải là lúc Cổ Thần cảm thán, một đạo lưu quang phía sau đang đuổi theo hắn cực nhanh, tốc độ của hắn mặc dù vượt qua tu sĩ Dẫn Hồn kỳ, thế nhưng so với yêu tu Kim Đan kỳ vẫn có chút không bằng.

Nhất thời sau lưng Cổ Thần chợt lóe, Tật Vũ Phi Phong lập tức xuất hiện, tốc độ nhanh hơn không ít, so với tốc độ yêu hoa đuổi theo phía sau đã tương đương nhau.

Hoa yêu vừa mới đuổi theo phía Cổ Thần trăm trượng, mắt thấy sắp đuổi kịp tới nơi, lại nhìn thấy tốc độ của Cổ Thần đột nhiên tăng mạnh, nhất thời gầm lên:

- Nhanh đứng lại cho ta, bằng không sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!

Cổ Thần không thèm trả lời, đừng nói giỡn, dừng lại mới thực sự là chết không có chỗ chôn, tốc độ càng nhanh hơn bỏ chạy điên cuồng.

Đồng thời phi độn thần thức của Cổ Thần vẫn tập trung trên người yêu hoa, chỉ thấy dưới chân nó là một cánh hoa màu hồng, theo thời gian càng lâu thì càng héo rũ, không bao lâu sau liền hóa thành một phiến lá, theo gió tiêu tán, lại có một cánh hoa khác từ trên đầu yêu hoa xuất hiện bay xuống dưới chân.

Hoa yêu phi hành chính là nhờ vào những cánh hoa này, nhìn đóa hoa trên đầu hoa yêu hoa chỉ còn lại hơn mười cánh, nói cách khác chỉ cần duy trì thời gian đủ lâu, đợi những cánh hoa kia bị tiêu hao toàn bộ, khi đó hoa yêu sẽ không thể phi hành được nữa rồi.

Trong đầu Cổ Thần không ngừng hồi tưởng lại tư liệu về phệ huyết hoa, tư liệu phệ huyết hoa không có tác dụng gì đặc biệt, thế nhưng Cổ Thần nhớ lại kiếp trước hắn từng đọc tư liệu tu chân miêu tả, sinh linh thực vật phải dựa vào đại địa mới có thể sinh trưởng, nếu không đạt tới Độ Hư cảnh thì vĩnh viễn không thể rời khỏi đại địa. Lực lượng của sinh linh thực vật đều đến từ đại địa, càng cách xa đại đại thì lực lượng lại càng nhỏ hơn.

Vừa nghĩ tới đây, Cổ Thần liền khống chế pháp bảo phi kiếm, không tiếp tục bay về phía trước mà bay thẳng lên cao, bay lên cao mấy nghìn trượng bắt đầu xuất hiện gió thổi mãnh liệt, càng lên cao thì gió thổi càng mạnh hơn, độ cao mà tu sĩ có thể bay lên được theo tu vi khác sau có hạn chế khác nhau.

Lúc này Cổ Thần đang phi độn vọt lên cao, chỉ cần không vượt qua độ cao cực hạn của hắn thì sẽ không gặp phải nguy hiểm gì.

Quả nhiên càng bay lên cao tốc độ của hoa yêu kim đan kỳ càng chậm, cánh hoa dưới chân nó héo rũ càng nhanh, chờ khi vượt qua độ cao năm nghìn trượng, chỉ trong thời gian mười mấy cía nháy mắt cánh hoa dưới chân hoa yêu liền héo rũ, mà đỉnh đầu của nó chì còn lại ba cánh hoa, đành phải dừng truy kích lại, rất không cam lòng hạ xuống dưới mặt đất.

Trận trận gió thổi tới, độ cao hơn năm nghìn trượng cũng là cực hạn của Cổ Thần, ở chỗ này tuy rằng gió thổi quất mặt, nhưng coi như không có nguy hiểm.

Thấy hoa yêu phía sau đã hạ xuống dưới mặt đất, lúc này Cổ Thần mới cẩn thận đánh giá hoàn cảnh xung quanh.

Lúc này hắn đang ở trên độ cao năm nghìn trượng, tầm nhìn đủ vượt qua nghìn dặm, trong phương viên nghìn dặm này đều là núi non trùng trùng điệp điệp, từng rậm liên miên không dứt, không hề thấy có bóng dáng thôn trang nhân loại. Mặc kệ là kiếp trước hay kiếp này Cổ Thần cũng chưa từng đi qua nơi đây, có thể thấy được đây xác thực là chỗ sâu trong yêu vực Đông Hoang.

Vừa rồi một lòng chạy trối chết, chỉ mới nhìn lướt qua bốn phía xung quanh, lúc này Cổ Thần bình tĩnh đứng trên cao, cảm giác được mặt đất bên dưới có vô số ánh mắt nhìn chính mình.

Cổ Thần đang đứng trên cao hơn năm nghìn trượng, thần thức không thể quét xuống dưới mặt đất, bằng con mắt thường cũng không thể thấy nhưng có thể cảm nhận được. Tỉ mỉ quan sát hồi lâu, Cổ Thần vẫn chưa phát hiện ra trong phương viên trăm dặm có bất luận sinh linh động vật nào.

Về phần ngoài trăm dặm, tầm nhìn của Cổ Thần có hạn, không thể nhìn thấy rõ.

Vô số ánh mắt theo dõi hắn chính là trong phạm vi trăm dặm dưới mặt đất, thậm chí một số ánh mắt trong đó Cổ Thần cảm giác được, so với hoa yêu Kim Đan kỳ vừa rồi càng thêm mạnh mẽ hơn.

Cổ Thần tỉ mỉ nhìn quét qua, nửa ngày sau rốt cuộc phát hiện một hiện tượng không bình thường, rừng rặm phương viên nghìn dặm nơi đây tương đối tươi tốt, đại thụ che trời, trong đó cũng có không ít kỳ hoa dị thảo.

Rừng rậm trong vòng nghìn dặm liên tục đong đưa, tựa hồ như bị gió thổi qua, nhất là phạm vi cây cối phạm vi trăm dặm bên dưới chân Cổ Thần càng thêm lay động kịch liệt, giống như bị cuồng phong càn quét. Nếu như bị cuồng phong thổi ma mà nói, đám cây cối bên dưới hẳn là có khuynh hướng nghiêng sang một bên mới đúng, những cây cỏ này hết nghiên đông lại nghiêng tây, một lúc nghiêng nam một lúc nghiêng bắc, hoàn toàn không có quy luật bình thường, đồng thời lắc lư về bốn phương tám hướng. Nếu như là gió tuyệt đối không thể tạo thành loại hiệu quả này.

Nếu như không phải gió vậy thì cây cối lắc lư đến từ chính bản thân chúng hay sao? Trong lòng Cổ Thần nhất thời hiểu ra, vô số ánh mắt chú ý chính mình chính là tới từ những cây cỏ bên dưới chân.

Những cây cối liên tục lắc lư bên dưới, trong rừng rậm chí ít cũng có phân nửa sinh linh thực vật đã hình thành linh trí, hiểu được phương pháp tu chân!

Cỏ Thần âm thầm kinh hãi, đây đến tột cùng là loại địa phương nào? Sao lại có nhiều yêu tu thực vật tới như vậy?

Trách không được phương viên trăm dặm nơi đây không hề nhìn thấy bất cứ sinh linh động vật nào. Sinh linh thực vật thôn phệ máu huyết sinh linh động vật không chỉ có một loại phệ huyết hoa, trên cơ bản địa phương có nhiều yêu tu thực vật sinh tồn thường thường là cấm địa của sinh linh động vật.

Cổ Thần nhìn phương viên trong vòng nghìn dặm, đều là rừng rậm lay động không theo quy tắc, trong lòng đột nhiên sinh ra hàn ý, nơi này là cấm địa của yêu tu động vật, đối với tu sĩ nhân loại càng là cấm địa trong cấm địa.

Bị vô số ánh mắt nhìn chằm chằm, trong lòng quả thực sợ hãi, Cổ Thần không nói hai lời, tiếp tục phi độn đi, sinh linh thực vật không thể rời khỏi đại địa quá xa, càng cách xa đại địa lực lượng của chúng lại càng nhỏ, chỉ cần phi hành đủ cao là có thể vượt qua tầm nhìn của chúng.

Rất nhanh độ cao của Cổ Thần đã vượt qua sáu nghìn trượng, từng đợt gió thổi mạnh giống như những thanh đao sắc bén chém vào thân thể, mở ra quang tráo pháp lực, Cổ Thần tiếp tục phi hành về phía trước, bởi vì không hề thiếu con mắt nhìn chăm chú lên người hắn.

Càng phi độn lên cao, Cổ Thần càng cảm giác những con mắt nhìn chính mình chăm chú càng ít đi, hiển nhiên đã vượt qua tầm nhìn của một số yêu tu thực vật, thế nhưng có mấy cánh mắt vô cùng cường đại vẫn theo dõi sự di động Cổ Thần mà di động trên mặt đất.

Càng lên cao gió thổi càng mãnh liệt, Cổ Thần dùng quang tráo pháp lực hộ thể, vẫn tiếp tục hướng về phía trước, thẳng cho tới khi độ cao cách mặt đất đạt tới hơn bảy nghìn trượng.

Gió tại nơi đây mỗi một đạo đều tương đương với công kích của tu sĩ Dẫn Hồn kỳ, chỉ bằng vào quang tráo pháp lực muốn chống đối lại quả thực tương đối khó khăn, hầu như đã đạt tới cực hạn độ cao của Cổ Thần.

Khiến Cổ Thần an lòng chính là, vượt qua phạm vi bảy nghìn trượng, rốt cuộc khiến mấy con mắt sinh linh thực vật cuối cùng bị bỏ rơi.

Chân TiênTác giả: EK

Quyển 3: Côn Ngô Bí Cảnh

Loading...

Xem tiếp: Chương 29: Chém Yêu.

Loading...

Bạn đã đọc thử chưa?

Hoàng Hôn Lưu Manh

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 4




Thiếu Phu Bất Lương

Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không

Số chương: 192