121
Có rất nhiều chuyện, chỉ nhìn người khác làm thôi thì vĩnh viễn sẽ không thể nào biết rõ được.
Giống như vậy. . .
Cái cụm từ "nhất thưởng tham hoan" này là từ đâu sáng tạo nên? Thẩm Đông trăm mối không có lời giải, với sức chịu đựng mạnh mẽ gánh vác được cả Tử Tiêu Thần Lôi của hắn, vậy mà lúc này đây còn vã mồ hôi ra như tắm, thế thì thử hỏi có người bình thường nào chịu đựng được không?
*Nhất thưởng tham hoan: trong câu "mộng lí bất tri thân thị khách, nhất thưởng tham hoan" trong bài Lãng đào sa kỳ của Lý Dục, nghĩa là: trong mộng đâu ngỡ mình là khách, chỉ muốn nếm trải chút vui say.
122 Đầu năm nay, cho dù là những tin tức đại loại như tai nạn xe cộ liên hoàn tạo thành ùn tắc giao thông trên diện rộng, không tới nửa tiếng cũng sẽ theo mạng internet mà truyền khắp thành phố.
123 Dư Côn ung dung móc điện thoại di động ra, chuẩn bị tiếp tục triệu hồi nhân viên nhà mình về đi làm lại. Lão mang theo nụ cười xấu xa mà vuốt vuốt cái cằm nọng thịt, dự định sau khi nối máy thì sẽ cười vào mặt Đỗ Hành một trận.
124 Bãi phế tích bị đèn pha cường độ mạnh rọi đến sáng trưng, bốn phía giăng đầy những dải băng ngăn cách của cảnh sát. Nếu nói nơi này có ma quỷ lộng hành, nhất định sẽ có vài người to gan lớn mật e ngại cuộc sống quá nhàm chán mà lẻn vào tìm vui, nhưng khi phía trước đã treo biển báo khu vực địa tầng rỗng, mọi người muốn tránh còn tránh không kịp.
125 Cũng như nhà hàng Bóng Đêm, cho dù có lừa đảo gian thương hơn đi nữa, trên thực đơn cũng sẽ có thịt chín. Không cần biết cách trang hoàng có giống một ngôi mộ hay không, nhân viên phục vụ sống hay chết, nói chung cũng không thể phụ lòng cái bảng hiệu của nhà hàng được.
126 Đoạn Thiên Môn năm đó ở Nhân gian uy danh hiển hách, công trạng có thể lưu truyền lại đời sau chỉ có mỗi cái chuyện sư phụ trước khi phi thăng còn ráng kéo theo Tử Tiêu Thần Lôi mà dí đồ đệ chạy bán mạng.
127 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Người ngoài cuộc tỉnh táo, kẻ trong cuộc u mê.
128
Hướng tây bắc có gì?
Tám trăm dặm núi Côn Lôn.
Dựa theo truyền thuyết Tu Chân giới, ngọn núi này từng có một nửa là ở trên trời. Nơi cao nhất của ngọn núi tiếp giáp với tầng trời thứ ba, cho dù là vào thời thượng cổ, một nửa khác của ngọn núi ở Nhân gian cũng là do thiên thần Lục Ngô quản lý, này còn chưa thể hiện được tầm quan trọng của nó sao? "Thị thực duy đế chi hạ đô" —— nơi này chính là đô thành chốn hạ giới.
129 Sắc trời ảm đạm, ngay cả lá cây cũng thôi xào xạc, không khí nặng nề đến mức Thẩm Đông cảm thấy mơ màng muốn ngủ, lại bỗng nhiên bị một tràng âm thanh lạch cạch cổ quái đánh thức.
130
Có cọp! Cứu mạng, là cọp đó. . . "
Động tĩnh Đỗ Hành tạo ra lúc chém gãy rừng cây đã kinh động đến du khách và nhân viên quản lý tại làng nghỉ dưỡng gần đó, bọn họ xách theo đèn pin tới đây kiểm tra, đêm nay không có ánh trăng, những bóng người thấp thoáng lay động trong rừng cây như ẩn như hiện.
131
Triển Viễn ôm một loại quyết tâm tất phải chết mà ở lì tại khách sạn Phong Trần chờ kết quả.
Tuy rằng ông ta không biết chúng kiếm tiên Đoạn Thiên Môn định đi làm chuyện gì, chẳng qua dùng đầu ngón chân cũng có thể đoán được, đặc biệt bọn họ còn giở cái trò "khống chế" Dư Côn, đây rõ ràng là định để cho Dư Côn dẫn đường chứ còn gì nữa.
132
Trên thế gian này, phần lớn khách sạn đều kiêm thêm cả việc phục vụ cơm nước, khách sạn Phong Trần cũng không là ngoại lệ.
Yên tâm, nó không phải là cung cấp gió tây bắc cùng bão cát đâu.
133 *Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Vì vậy sau khi Trường Thừa môn chủ khôi phục ký ức rồi thẹn quá thành giận, có chết cũng không chịu thừa nhận những chuyện hoang đường mình đã làm, chúng kiếm tiên Đoạn Thiên Môn lại phải bất hạnh đối mặt với cơn áp suất thấp thứ hai —— bọn họ chọc giận kiếm của Đỗ Hành.
134 "Bây giờ chúng tôi xin được phát sóng một tin tức đặc biệt, sáng ngày hôm nay, tại một khu vực đông dân cư trong thành phố, từ một tòa nhà thương mại đột nhiên chạy ra các loại thú dữ như khỉ, mãng xà, cùng một loài động vật bị nghi là mèo rừng, sau đây là đoạn video cắt từ camera giám sát của tòa nhà này.
135 Chỉ cần không ngừng gây áp lực cho Tu Chân giới, bọn họ sẽ luôn có thể sáng tạo ra kỳ tích —— dù sự việc có phức tạp hơn đi nữa, chẳng lẽ còn có thể khó khăn hơn cả chuyện phi thăng sao? Đương nhiên hiện giờ câu nói này đã bắt kịp xu hướng thời đại mà đổi lại thành "dù sự việc có hỏng bét hơn đi nữa, chẳng lẽ còn có thể phiền toái hơn cả kiếm tiên Đoạn Thiên Môn sao"? Mau mau chóng chóng làm cho xong chuyện, sau đó lượn qua một bên kiếm chỗ nào mát mẻ mà ngồi đi.
136
Toàn bộ khu đô thị cũ này hầu như đã bị quy hoạch qua một lần, chỉ có mảnh đất phía đông kia là vẫn còn sót lại mấy căn nhà cổ thuộc thế kỷ trước.
Ba mươi năm trước, vào thời điểm nhà hát ở thành đông bị đóng cửa, trong thành phố còn chưa được lưu hành mấy thứ như cửa cuốn, cho nên tới tận hôm nay, phía ngoài những căn nhà kia vẫn là một dãy hàng rào sắt uốn hoa văn.
137
Tu Chân giới không cần đến đồ dùng kế hoạch hóa gia đình ư? Đương nhiên không phải như vậy.
Tuy rằng đa số người tu chân đều đã đoạn tuyệt ái tình, nhưng rất nhiều yêu tu vẫn có con cháu, đúng, đó không phải là song tu, mà thật sự là quan hệ vợ chồng.
138
Khai Sơn Phủ thuận tay quơ lấy chủ nhân nhà mình một hơi phóng thẳng ra khỏi siêu thị, còn chưa kịp lau mồ hôi, bỗng nhiên cảm thấy có gì đó sai sai.
Gã vừa cúi đầu nhìn xuống, liền tá hỏa phát hiện trong lúc rối ren, cái người mà mình vừa xách chạy ra chính là thằng nhóc tai nhọn hay đứng trước quầy điện gia dụng để thúc đẩy tiêu thụ —— cũng hết cách, cả hai đều cao có mét ba, mà Khai Sơn Phủ lại là thân cao bốn thước, lúc nhìn xuống chỉ thấy bên cạnh là một cái đỉnh đầu đen thui, bấn loạn quá liền cắp nách đem ra ngoài luôn.
139 Bài học lớn nhất rút ra từ chuyện này là —— tuyệt đối không được hạ xuân dược cho quần chúng Tu Chân Giới. Những thứ dược thông thường thì chả có chút ảnh hưởng nào với cái đám phi nhân loại công lực cao thâm kia, mà dược do Tu Chân giới sản xuất ra thì quả thật là cực kỳ linh nghiệm trong việc khơi gợi bản tính, chẳng qua.
140 Ánh mặt trời xuyên qua mái nhà dột nát mà rọi vào trong chợ tạp hóa, nơi này người bán còn nhiều hơn cả kẻ mua, phóng tầm mắt ra xa, đủ loại bạt che mưa màu sắc tạp nhạp được ngăn cách thành những quầy hàng khác nhau.