141 Đỗ Long không biết sắc mặt Bạch Tùng Tiết sau tấm kính sẽ khó coi thế nào, hắn chỉ âm thầm cảm thấy may mắn bởi ở nơi đây chỉ có một mình Bạch Tùng Tiết.
142 Lại một ngày làm việc bận rộn trôi qua, toàn bộ công an thành phố trong trạng thái căng thẳng suốt từ sáng tới tối, nhưng không phát hiện khối tàn thi mới, cũng không có đầu mối mới, thật không biết đây là chuyện tốt hay xấu nữa.
143 Đỗ Long cười nói:-Cậu cũng đã nhìn ra vấn đề rồi, vấn đề của cậu hỏi cũng rất khá. Tôi ngay từ đầu cũng đã từng hỏi chính mình, nếu là tôi muốn trong một đêm vứt xác tại mấy nơi khác nhau, lại không làm kinh động bất cứ kẻ nào, và không lưu lại manh mối gì, tôi nên làm như thế nào đây? Xe đạp điện thì quá khó, nó chỉ chạy khoảng cách ngắn, tôi sẽ loại bỏ phương án này đầu tiên.
144 Tiểu tổ do Hoàng Kiệt Hào dẫn đầu nhanh chóng bắt đầu phân công điều tra. Người thì đi phòng giám sát và điều khiển tìm video xem, người thì gọi điện thoại cho các xe công ty taxi tìm kiếm tài xế taxi vào lúc rạng sáng ở đường vành đai phía Bắc và phía Đông có từng chở khác hàng nào khả nghi hay không.
145 Thẩm Băng Thanh lái xe bán tải chở Đỗ Long tới tiểu khu Lệ Hoa, Đỗ Long ngồi ở vị trí kế bên tài xế, luôn tay gọi điện thoại. - Anh Hạo, giúp tôi điều tra thông tin một người.
146
147
148
149
150
151
152
153 Lâm Nhã Hân được đưa lên xe cứu thương, Đỗ Long cũng lái xe bán tải của hắn chạy sát theo sau, hướng về bệnh viện Nhân dân. Tại sao lại đến bệnh viện Nhân dân chứ? Vì chuyện này mà Đỗ Long đã giải thích một trận với nhân viên của xe cứu thương, Lâm Hân Nhã chỉ là bị sốt mà thôi, chỉ cần đến trạm y tế chích một mũi thuốc là ổn, gọi 120 thật là không cần thiết, cũng chẳng cần phải chạy đến bệnh viện Nhân dân làm gì.
154 Ánh mắt Đỗ Long sau khi chợt lóe lên lại thản nhiên nhìn Lâm Nhã Hân, hắn thành khẩn nói:- Chị Lâm, thật xin lỗi, lúc đó tôi không có sự lựa chọn, chị yên tâm, tôi sẽ cố gắng quên hết những gì đã thấy.
155 Lâm Nhã Hân cảm động nói:- Đây là mùi vị há cảo Lưu Kí phố Đông Liên, sao anh lại phải đi xa như vậy để mua há cảo?Đỗ Long cười nói:- Chị tinh thật đấy, vừa ngửi là đã biết đây là há cảo Lưu Kí rồi.
156 Lâm Khai Thái thấy được sự oán hận trong ánh mắt Kỷ Quân San. Cậu ta mừng thầm, tiếp tục nói những lời gièm pha vào tai Kỷ Quân San:- Nghe y tá phòng cấp cứu nói Đỗ Long tối hôm qua vội vã đưa cô gái này vào bệnh viện, sau đó ở trong bệnh viện trông.
157 Tuy Đỗ Long thấy lo sợ trong lòng, nhưng hắn cũng không biểu lộ ra. Vì xác định mình đã trở thành mục tiêu, Đỗ Long còn đề xuất riêng với Bạch Tùng Tiết, hắn muốn đích thân thẩm vấn kẻ gọi là gian tế đó.
158 Sau khi Bạch Tùng Tiết rời đi, Chu Thu Cường cẩn thận dặn dò Đỗ Long:- Chúng tôi không thể theo sát anh, nếu không rất dễ dàng bị tên khốn kia phát hiện.
159 - Tiểu San, cho dù cô tin hay không, Đỗ Long đích thị đã lừa cô, hắn giấu cô rất nhiều chuyện. Tôi nhận được tin rất chính xác, hôm nay hắn muốn gặp mặt người đàn bà trong bức ảnh đó ở khách sạn Hải Thiên, không tin cô có thể đến khách sạn tìm hắn, chỉ có tôi dù có dẫm chết vẫn thích cô.
160 Lâm Khai Thái, Sở Vân Phi, Dương Khánh, ba tên ăn chơi trác táng này chán nản bỏ đi. Đỗ Long nói với Uẩn Cảnh Huy:- Sếp Uẩn, tôi xin lỗi, tôi thật tình không cố ý.