381 Thẩm Băng Thanh kinh ngạc nói:- Cậu muốn chơi đồ cổ à?Đỗ Long cười nói:- Chúng ta chỉ là đi thăm quan để học tập thôi, đương nhiên, nếu tìm thấy cái gì giá rẻ đẹp mà lại nguyên vẹn, cũng có thể thử vận may xem, thế nào, cậu muốn đi không?Thẩm Băng Thanh nhìn hắn thật kỹ, trên mặt dần xuất hiện vẻ mỉm cười, y nói:- Tôi đương nhiên cũng muốn đi để mở tầm mắt, tuy nhiên… Chúng ta đều phải đi làm đấy, cậu tính toán thế nào có thể chuồn đi vài ngày?Đỗ Long cười ha hả nói:- Vĩ nhân ắt có diệu kế, nếu cậu muốn đi…, nhưng tôi có 3 điều kiện đấy, nếu như cậu không làm được tôi cũng không ép.
382 Ngay cả Trưởng thôn thôn Lĩnh Thượng cũng nhìn Đỗ Long với con mắt khác xưa, trong lúc dự định trở về gọi vợ nhà mình tới cho Đỗ Long xem, đột nhiên sắc mặt Thẩm Băng Thanh nghiêm túc đến bên cạnh Đỗ Long, nói:- Đỗ Long, tôi phát hiện ra một số vấn đề, cậu tới đây xem chút đi.
383 Ông Lý dừng lại một chút rồi nói tiếp:- Ai biết được điện thoại con trai tôi tắt máy suốt, mãi tới mấy ngày trước nó mới quay về. Lúc đó xác chết đã bắt đầu bốc mùi, mấy đêm liền tôi đều mơ thấy ác mộng, tôi nhìn thấy Bạch Hoành Lợi bò lên từ dưới hầm, từng khối thịt trên người rơi xuống, hung hăng xông về phía tôi…Lã Á Vĩ hừ nhẹ một tiếng nói:- Không làm việc trái với lương tâm, nửa đêm không sợ quỷ gõ cửa.
384 Sau khi đám người Đỗ Long rời khỏi nhà ông Lý thì cũng không lập tức đi về luôn. Dưới sự dẫn dắt của Đỗ Long, mọi người dọc theo tường rào inox nhà ông Lý tới nơi cách chỗ xác Bạch Hoành Lợi nằm không xa.
385 Đỗ Long cười nói:- Đừng nói xin lỗi, nói thật lòng anh còn muốn cảm ơn ba em. Thôn Mãnh Tú này trời cao Hoàng Đế xa, không có gì gò bó, mỗi lần ra ngoài đều như đi cắm trại dã ngoại, cả ngày di chuyển trong rừng cây nguyên thủy, rất thú vị.
386 Thành phố Thụy Bảo cử người đưa Lý Danh Doanh trở về cần thời gian dài, trong khi đó Đỗ Long lại không muốn chạy tới chạy lui, vì thế hắn bèn xin Lục Hồng Quảng cử người thẩm tra Lý Danh Doanh trước.
387 Lã Á Vĩ không hề ngang bướng như hôm qua, anh ta nói:- Bạch Hoành Lợi chết quả thật rất kỳ quặc, chẳng lẽ là ngoài ý muốn sao? Hoặc là…y tự sát? Điều này không có khả năng lắm? Trên y còn có ba mẹ già, dưới có con trẻ, làm sao có thể buông xuôi tất cả chứ? Huống hồ y đi đâu tự sát không được, mà tại sao cần phải nửa đêm khuya khoắt chạy tới nhà Lý Danh Doanh tự sát? Còn nữa, con dao kia tại sao lại xuất hiện ở sườn dốc chứ? Lý Danh Doanh hay ông Lý sẽ không rảnh rỗi mà vứt con dao ra bên ngoài chứ?- Vụ án này vẫn có điểm giống tự sát.
388 - Thế thôi sao?Lý Tùng Lâm nói. - Thế thôi. Đỗ Long nói:- Án đã phá xong rồi, tất cả chứng cứ đều cho thấy Bạch Hoành Lợi tự sát. Đây là vụ án tự sát lừa bảo hiểm.
389 Đỗ Long lôi ra quyển số tay công việc dày cộm, lật giở một hồi, tìm được điều khoản liên quan, nói:- Nhìn thấy chưa, mất tích 24 tiếng mới có thể lập án điều tra, tôi không làm khó các cậu, hơn nữa có cần phải như thế không ? Tôi là cảnh sát phục vụ nhân dân, cán bộ cấp phó phòng, tôi sẽ không lấy việc công trả thù tư đâu.
390 Lâm Nhã Hân cười nói:- Là cậu cược hay là chúng tôi cược đây? Để tôi xem đã rồi nói. - Cậu không nhìn kỹ đi à?Đỗ Long nói với Thẩm Băng Thanh. Thẩm Băng Thanh lắc đầu nói:- Không cần xem nữa, đều là do tôi và anh mua mà, nhìn nữa cũng chẳng có kết quả gì.
391 Đỗ Long nói:- Đây không phải là mạo hiểm, hiện thực trước mắt chị vẫn chưa thấy rõ sao? Những viên đá này là tôi chọn ra từ hàng ngàn viên, ngay cả viên lỗ này cũng là tôi cố ý mua về cho đủ số lượng, để tránh việc gặp phải tình huống mài đá tại hiện trường tôi sẽ mang nó ra ứng phó.
392 Lâm Nhã Hân nhân cơ hội đó nói:- Đó là điều đương nhiên, thời gian cậu ta ở cùng chủ nhân lâu hơn tôi nhiều, cậu ta với chủ nhân đương nhiên rõ như lòng bàn tay, nhìn bộ dạng cậu ta và chủ nhân thân mật Hân nô có lúc rất ghen tỵ.
393 Cửa hàng này làm ăn rất tốt, hàng ngày có rất nhiều khách lui tới cửa hàng. Một nhân viên của cửa hàng nói trong điện thoại:- Hôm qua… không xảy ra chuyện gì đặc biệt.
394 Ngay lúc Ngụy Khắc Hùng đang bàng hoàng bất an lòng nóng như lửa đốt, Đỗ Long lái xe tải vào đến cửa đồn công an, hắn cầm loa hét lớn:- Ngụy Khắc Hùng, mau ra đây, bọn họ tìm thấy em gái cậu rồi!Ngụy Khắc Hùng mừng như điên lao ra khỏi đồn công an, gã lớn tiếng hỏi:- Đồn trưởng Đỗ, em gái tôi đâu? Nó vẫn khỏe chứ?Đỗ Long nói:- Mau lên xe, cô ấy bây giờ đang ở trên quốc lộ gxxx, tôi sẽ đưa cậu tới đó liền.
395 Thẩm Băng Thanh vẫn muốn đoạt lấy phong thư đó từ chỗ Đỗ Long, Đỗ Long lại chuyển đề tài, hắn nhìn Hạ Hồng Quân nói:- Các cậu thì sao? Đều chuẩn bị xong rồi à?Hạ Hồng Quân cười nói:- Đều đã chuẩn bị xong rồi, bất cứ lúc nào cũng có thể xuất phát, cậu thật sự muốn tới cái chỗ mà ăn thịt người không nhả xương đấy à?Đỗ Long gật gật đầu, nói:- Đi, sao mà lại không đi cơ chứ? Cái chỗ đó ăn là ăn xương của người khác, nhả cho tôi lại là một đống tài sản, đợi chúng tôi trở về từ Myanmar, chia cho các cậu hai phần hoa hồng.
396 Đúng chín giờ, người Hải quan tới, người tham gia bán đấu giá lần lượt tiến vào cao ốc Tổng cục Hải quan từ chiếc cửa nhỏ ở phía sau. Tống Thụy Trân cũng dẫn theo hai người bên mình, bà đưa ra một tấm thư mời màu xanh, một hàng năm người đi vào cao ốc Tổng cục Hải quan.
397 40 triệu lần thứ nhất. . . 40 triệu lần thứ hai. . . cái búa nhỏ dùng cho bán đấu giá trong tay giơ lên, lúc muốn hét ra lần thứ ba, Chu Đạt Xương lại lần nữa giơ tay nói:- 43 triệu.
398 Lúc người bán đấu giá chúc mừng tập đoàn Quan Tuyệt đấu giá được món đồ, hai vị cảnh sát hải quan đột nhiên đi đến dãy đầu tiên, hướng về chỗ người thanh niên từng ra hiệu với Chu Đạt Xương nói:- Anh Đồng, cuối cùng chúng tôi tìm được anh rồi.
399 Người điều khiển đấu giá gõ chiếc búa xuống bàn, cao giọng công bố:- Toàn bộ hai mươi tám khối đổ thạch từ mỏ đá Myanmar giá khởi điểm năm trăm nghìn, mỗi lần tăng giá không được thấp hơn năm mươi nghìn, phiên đấu giá bắt đầu!Đỗ Long chưa trả giá ngay, hắn muốn đợi đến cuối cùng mới ra tay, tránh việc nhiều người đấu giá tranh giành mà đẩy giá lên cao.
400 Ngẫu Phấn Để: tên gọi của một chủng loại phỉ thúy. Vương Hồng Lợi biết Đỗ Long đang đẩy giá lên trời, hắn vừa ra giá sáu trăm ngàn thực sự là bởi vì khối đá đó, nên hắn cắn răng nói:- Khối đá đó tôi ra giá ba trăm ngàn, tiểu thư Thẩm cảm thấy thế nào đây?Đỗ Long lắc đầu nói:- Khối nguyên thạch đó bán ra rất có giá, ít nhất phải là sáu trăm nghìn mới bán, để hai năm nữa không chừng có thể lên giá một triệu rồi.