21 Edit: Hắc Nguyệt. “Tình ý của Yên nhi đại ca sao có thể cô phụ, muội chờ…. nửa năm nữa, chờ Đại ca hoàn toàn khống chế Tiêu gia, khi đó sẽ không còn ai ngăn cản chúng ta nữa.
22 Edit: Hắc Nguyệt. “ Bộ dáng này của Yên nhi, làm cho Đại ca thật muốn…ăn ngươi tại đây. ”Trong lòng Tiêu Yên run rẩy, lập tức phản ứng, hờn dỗi trừng Tiêu Long, đưa tay nhéo hông hắn một cái.
23 Edit: Hắc Nguyệt. Nàng không thể do dự nữa, nàng phải nhanh chóng rời khỏi Tiêu gia, tên Đại ca cầm thú này lòng dạ rất độc ác, nếu nàng chậm chạp, sớm muộn gì cũng rơi vào tay hắn, muốn sống không được.
24 Edit: Hắc Nguyệt. Tiêu Long tự mình áp tải xe hàng đi nước Sa Trì, nếu như ra khỏi Dương Gia quan, vừa vặn gặp phải đám cướp đường, vừa bị cướp hàng lại còn giết người diệt khẩu, vậy….
25 Edit: Hắc Nguyệt. Thật ra cửa sau của Thiên Hương các chính là một cửa hàng y phục bình thường, nơi này vắng vẻ nên làm ăn không được tốt, y phục cũng không nổi bật, chẳng qua đây chỉ là để che dấu tai mắt mọi người, càng vắng người càng dễ xử lý mọi chuyện.
26 Edit: Hắc Nguyệt. “Đúng là hôm nay hắn đặc biệt vì Bích Lạc cô nương mà tới, nếu như ngươi thích, có muốn Dung mẹ giúp……. ” Dung mẹ còn chưa nói hết câu kế tiếp, nhưng ý kia đã hoàn toàn biểu đạt ra.
27 Edit: Hắc Nguyệt. Vũ y đỏ rực như lửa, được làm từ gấm Thiên Thủy. Loại vải này nhẹ nhàng như tơ, nhìn như sa mỏng, mềm mại bay bổng, viền váy thêu chỉ kim tuyến, bên hông là dây đai được treo tua rua gắn những viên lưu ly châu thật nhỏ, lúc xoay tròn có thể mê hoặc người nhìn, không còn biết đêm nay là đêm nao.
28 Edit: Hắc Nguyệt. Mạc Đình Ca cũng không có ý định đến Thanh Châu, chẳng qua có vài công tử thế gia đến đây, rồi đồn đãi ra bên ngoài rằng Thanh Châu có Bích Lạc cô nương vô cùng tuyệt sắc, hắn nghe được liền tò mò mà đến.
29 Edit: Hắc Nguyệt. Tiếng đàn sáo vang lên, Tiêu Yên chậm rãi đong đưa cơ thể, phất tay áo nương theo nhịp trống, khẽ khẩn trương lại nhu hòa, kết hợp như nước chảy mây trôi.
30 Edit: Hắc Nguyệt. Ngay sau đó cả người nàng hướng dưới đài mà rơi xuống, nàng lại không biết võ công, làm sao…làm sao để đáp xuống đây?Quay hai vòng trên không trung, Tiêu Yên nhìn đám người điên cuồng bên dưới, ai oán nhắm mắt, nếu nàng cứ thế mà ngã xuống nhất định sẽ bị gãy tay chân mất.
31 Edit: Hắc Nguyệt. Mặt hàng như Chu Minh Tường so với hắn tựa như phù du so với đại thụ, hoàn toàn không có chút gì để so sánh cả. Nội tâm Tiêu Yên càng vui mừng, Mạc Đình Ca càng ưu tú, Tiêu Uyển càng có khả năng vứt bỏ tình cũ, nhiệm vụ của nàng có thể hoàn thành rồi.
32 Edit: Hắc Nguyệt. Tiêu Yên nghĩ, nếu đã quyến rũ hắn thì không thể không làm gì, nàng vòng tay qua cổ Mạc Đình Ca, thân thể dán lại, ghé vào lỗ tai hắn khẽ thổi.
33 Edit: Hắc Nguyệt. Mạc Đình Ca là một người giỏi về khống chế toàn cục, năng lực khống chế vượt qua cả cảm giác, làm cho hắn cực kì chán ghét. Tiêu Yên vẫn lặng im, đôi mắt mở to, ủy khuất nói : “Công tử….
34 Edit: Hắc Nguyệt. Theo thanh âm phát ra, là một bóng lưng mặc hồng y, tóc đen như mực thả ở sau người. Không thấy diện mạo, nhưng có thể thấy trên tay hắn là cái đuôi màu đỏ của chú rắn nhỏ.
35 Edit: Hắc Nguyệt. Thở dài một tiếng, nữ giả nam trang trong tiểu thuyết xuyên không chắc chắn là thiếu hụt nhiều thứ, nếu không chẳng lẽ tất cả mọi người đều bị mù à?Mặc dù dáng người Tiêu Yên trước sau đầy đặn, tướng mạo chuẩn nhân tình, cũng không chịu nổi đôi bài tay mục nát mà biến hóa thần thánh của Dung mẹ.
36 Editor: Lãnh Phong. Beta: Hắc Nguyệt. Dưới ánh trăng lay động, đột nhiên cành Thanh Đằng được một cánh tay thon dài vén lên, nhìn người đang chui qua lỗ chó ở một góc tường chật chội, bật cười :"Tiêu gia? Ngược lại rất thú vị"Tiêu Yên không trở về Phật đường mà về thẳng sân nhỏ của mình, nàng ở Tiêu gia có cũng được không có cũng chẳng sao, Xem ra Tiêu lão gia đã quên, trong Phật đường còn có đại tiểu thư đang chịu phạt.
37 Edit: Hắc Nguyệt. Dưới ánh sáng mờ ảo của ngọn nến, là một hồng y thiếu niên. Y phục đỏ rực, giống như màu đỏ của rắn nhỏ quấn trên cổ nàng, như là được nhuộm bằng máu, mang theo sát khí mãnh liệt.
38 Edit: Hắc Nguyệt. Tiêu Yên rất bội phục bản thân, hiện tại nàng vẫn có thể nói ra được lời này, hơn nữa…lại không run rẩy. Đang tắm đột nhiên có một tuyệt sắc công tử xông vào, ánh mắt hai người chạm nhau.
39 Edit: Hắc Nguyệt. Lệnh Hồ Cẩm Y gật đầu: “Uh, nó rất thích ngươi. ”“Công tử có thể gọi nó trở về được không?”“Nó sẽ không vui”. Cho nên không thể gọi về.
40 Editor: Lãnh Phong. Beta: Hắc Nguyệt. “Cám ơn, …. chuyện này có thể giữ bí mật được không?” Nàng thăm dò hỏi. Lệnh Hồ Cẩm Y hai mắt đột nhiên sáng lên, sáng long lanh.
Thể loại: Truyện Teen, Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 37