41 Dù sao cũng là một người cha, là trụ cột cho cả nhà, cho dù trong lòng ông cũng không có trách nhiệm với chức vị người cha này, không để tâm mà vứt bỏ cả chính mình và Nghiêm gia, hành động này làm cho người khác cảm thấy khiếp sợ và tức giận, nhưng hiện tại anh cũng là người của Nghiêm gia, Nghiêm gia xảy ra chuyện, làm sao anh có thể khoanh tay đứng nhìn, thờ ơ được?
“Công ty của Nghiêm thị không thể bị bán đi được!” Đột nhiên cửa bị mở ra, Nghiêm Thấm Huyên bước vào nhìn ba nằm trên giường cùng với Trần Uyên Sam, lớn tiếng nói.
42 Editor: Cẩm Tú
Cô vùi mình vào lồng ngực quen thuộc, trong lòng tia uất ức và làm nũng cũng dâng lên, mím môi đấm vào bả vai anh, “Khốn kiếp. ”
Anh cưng chiều mặc cho cô đánh, vòng tay lại càng siết chặt hơn, “Mấy ngày nay em không thèm để ý đến anh, lại còn mắng anh khốn kiếp, đạo lí của em đã bay đến nơi nào rồi hả?”
Cô hít hít mũi lớn tiếng nói, “Chính là vì do anh không tốt.
43 Editor: Cẩm Tú
“Cả đời? Cậu nói thì dễ dàng lắm, cùng người mình không thích sống chung cả đời, cậu thử xem. ” Tay hắn siết chặt cằm cô thêm mấy phần, trong đôi mắt ẩn chứa tâm tình hỗn loạn.
44 Editor: Cẩm Tú
Nghiêm Thấm Huyên hiển nhiên cũng không có nghĩ đến sẽ có điện trở lại nhanh như vậy, quần áo trên người cô được phản chiếu qua tấm gương, thật đúng là trình độ, có điện, anh cũng tới.
45 Editor: Cẩm Tú
Dọc theo đường đi Trần Uyên Sam lái xe với tốc độ cực kỳ nhanh, Nghiêm Thấm Huyên ngồi ở ghế lái phụ cúi đầu xuống vẻ mặt không chút cảm xúc, chỉ có nước mắt là lũ lượt rơi xuống, anh ngồi bên cạnh một tay nắm chặt tay của cô, chân mày nhíu lại rất sâu, dưới ánh trăng sống mũi cao được phản chiếu xuống, có chút ảm đạm.
46 Editor: Cẩm Tú
“Phu nhân của ngài hẳn là có thai. ” Trên bàn làm việc Trần Uyên Sam ngồi đối diện với vị bác sĩ phụ khoa mà anh đã mời tới ở thành phố S, đang nhìn ông ôn nhu nói, “Mệt rã rời, ăn nhiều, đã lâu không tới kì sinh lý.
47 Editor: Cẩm Tú
Nói tới chỗ này, thanh âm của hắn càng thêm bén nhọn, “Cuối cùng, ông đã bị thuộc hạ bán đứng, những người đó làm nội gián liên thủ với Trần Uyên Sam bưng công xưởng đi mất, cuối cùng ông ấy chết thảm dưới họng súng của Trần Uyên Sam.
48 Editor: Cẩm Tú
Cô quay lại nhìn hắn thêm vài lần, cắn răng gật đầu một cái, không do dự chạy xuống cầu thang như điên.
Kim Tuấn che vết thương trên vai lại bước mấy bước, vừa mới nhấc phiến đá trở lại vị trí ban đầu, thuộc hạ của Tiếu Phan đã đuổi tới cửa, “Kim Tuấn mày đúng là kẻ ăn cây táo rào cây sung (Nhận lợi ích từ của nơi này nhưng lại bán sức cho nơi khác)!”
Lúc này ánh mắt hắn không cảm xúc, không đợi cho đối phương kịp phản ứng, hướng họng súng về phía họ bóp cò.
49 Editor: Cẩm Tú
Thời điểm từ cửa trụ sở trở lại phòng bệnh, Trần Uyên Sam vẫn không nói gì, lúc Nghiêm Thấm Huyên ngồi xuống giường cũng khẽ kéo anh ngồi xuống, tự nhiên tiến sát vào trong ngực anh.
50 Ông ta cũng giống như mày, chính là cái loại tiểu nhân hèn hạ giả nhân giả nghĩa, tao có điểm nào kém hơn tạp chủng Tiếu An đó hả?! A?!"
Cả boong tàu tràn ngập tiếng gào thét của Tiếu Phan, lồng ngực hắn kịch liệt phập phòng, khuôn mặt gầy gò cũng trở nên vặn vẹo.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, Nữ Phụ
Số chương: 20