Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ

Thể loại: Truyện Teen
Số chương: 217
Chương mới nhất: Chương 217
Cập nhật cuối: 10 năm trước
Sơ qua về tuổi thơ sinh ra trong một gia đình nghèo ở quê HY. bố từng là lính ngụy làm cấp thiếu tá trong sài gòn, thuộc quận gò vấp bây giờ, nhưng thuộc lính tâm lý chiến chỉ ở nhà chỉ huy và thuyết phục cũng như lung lạc các tù công sản “nghe một người bộ đội giải ngũ ở xóm từng áp giải tù sĩ quan ngụy trong đó có ông già sau này kể thế” như các bạn cũng biết xưa VN chia hai chiến tuyến nam, bắc người ở đâu thì phải đi lính ở đó mọi người nghĩ sao chứ đối với mình chuyện đó là bình thường, ko có chi là điều xấu hổ như mọi người nói cả Dòng họ nhà thì xuất phát từ hà tây cũ bây giờ cũng có tí võ gia truyền truyền lại trong dòng họ “Chu” nhưng chỉ truyền cho nam mà ko truyền nữ, ông già thì lại mê võ nên cũng tập luyện từ bé và có bái sư tìm thầy nên về sau cũng là một võ sư có tiếng trong quận đó thời bấy giờ và cũng là dân anh chị có tiếng thời đấy.

Danh sách chương Cái Kết Của Một Chuyện Tình Và Sự Tái Xuất Giang Hồ


Chương 121

121 Chap 54. Lưu manh chửi nhầm người. Tuy nói là giúp mình nhưng ông thiếu tá đã kiếm được một vụ án không nhỏ, để làm hãnh diện cho sau này về hưu. Ông đề nghị ình vào diện thuộc người tốt dám mạnh dạn đấu tranh với cái ác, để truy tặng các thứ nhưng mình đã từ chối, vì mình không muốn ai biết đến mình ngoài trừ ông ấy và thằng “Rích”.


Loading...

Chương 122

122 Tôi không dám trách gì cậu cả, mà phải cám ơn vì cậu đã lo cho tôi mới đúng. Tôi biết mình rất có lỗi với cha mẹ, tôi đã làm họ phải khổ vì tôi, nhưng tôi sợ mình không thể từ bỏ được, vì tôi đã từng đi cai 3 lần, nhưng chỉ được một thời gian khi ra tôi lại vẫn bị nó cuốn theo.


Chương 123

123 Mới vào đến cửa lớp con cháu thấy mình cái đã chạy ra ôm trầm lấy chú, nó hỏi “ sao chú về quê nâu thế, mà không nên với cún, mắt nó rơm rớm nước mắt, mình cười an ủi con bé”.


Chương 124

124 Bố cháu có nhà không “ con mẹ nó bị mù hay sao mà nó lại dám hỏi mình câu là bố cháu có nhà không, lão anh họ mình chỉ có hơn mình 12 tuổi một giáp, vậy mà nó dám hỏi mình là bố cháu có nhà không chắc mắt con chó này có vấn đề cmnr.


Chương 125

125 Được một lúc thì có thằng mồm to cứ gọi “A Đẩu ơi……………”, nó gọi phải đến hai trục lần mà vẫn không có ai thưa, làm loạn hết cả ngõ lên. Mình thì cứ tưởng cái nhà đầu ngõ cho bọn trẻ trâu thuê, giờ chúng nó về không có chìa khóa mở cửa cổng nên gọi nhau um xum “ cái cổng ngõ là cổng đi chung của 7 nhà”.


Chương 126

126 Chap 55. “cái giá phải trả” của ba thằng lưu manh khi chửi nhầm người. Thêm hai thằng nữa nhô vào, Ba thằng con trông khá là dữ dằn, mặt có sứt sẹo, tay chân săm trổ, chúng nó mặc quần soóc áo ba lỗ, nhằm khoe hết mọi sự nguy hiểm của chúng nó với mình thì phải.


Chương 127

127 Không có gì ba thằng này mang dao, kiếm, súng ống vào nhà cướp của, chủi bới có cả mọi người ở đây làm chứng, nên bị em đập thế thôi. Ông anh Út chỉ nói được câu “mày” cảm giác như rất bức xúc mà không nói gì được thêm.


Chương 128

128 Chúng nó hẹn gặp ở một cái nhà hàng ka ra ô tay ố bá mà, ông anh Út và anh T trọc định dòng mình đi, nhưng mình lại lấy lý do sợ chúng nó không dám đi.


Chương 129

129 Chap 56. Ai sẽ phải xin lỗi ai. Khi chiếc xe taxi chạy qua một quán nước, thì mình nhảy xuống lấy xe máy của thằng đệ T cua ngoài HN để bám theo cái xe ô tô đang chạy trước kia.


Chương 130

130 Hừ mày có cần bố mày nhắc lại mọi chuyện một lần nữa không, ba thằng em mày dám nếu láo chửi ông mày đây, nên chúng nó đáng phải nhận những gì chúng nó phải nhận.


Chương 131

131 Chap 57 Cơn ác mộng lại hiện về. Mệt mỏi mình lại thiếp đi, lúc đó cơn ác mộng của hai đêm trước lại hiện về, nó thật là dùng dợn, khiến ình không dám ngủ nữa mà phải bật dậy.


Chương 132

132 Vậy à, thôi chị đi làm đây, chú ở nhà trông cháu hộ chị cẩn thận nhé. Chị nói thế nghĩa là sao, lại có chuyện gì sao ?. Không không có gì !. Không có gì mà sao chị ấp úng thế, lại kêu em trông cháu cẩn thận, có đứa nào lại dám dọa giẫm gì chị sao, nói em biết để em còn biết đường chứ.


Chương 133

133 Ha ha ha đkm mày bố thách cả nhà mày luôn đấy con chó, thịt người thì zai mà máu người cũng tanh lắm đấy con, mày có dám ăn dám uống không, mày là con chó nào ở đâu.


Chương 134

134 Chap 58 Phó hội quần hùng. Thằng khốn bay lên đạp thẳng cước đó vào ngực mình, hừ đâu có dễ thế, chân mình đứng tấn hai tay thu trước ngực dùng chiêu long hổ phục trầu đợi cước đó của nó tới, liền túm chặt mà xoay vặn chân của nó.


Chương 135

135 Chuyện giữa mình và bọn con kia được coi như không có gì xảy ra, việc chúng bị mình bem là đáng đời cho những gì chúng làm nên chúng nó đáng phải nhận như vậy, chúng nó cũng phải hoàn trả lại ông anh Út mình số tiền thuốc men bồi dưỡng sức khỏe của chúng mà lúc trước chúng nó đòi.


Chương 136

136 Thấy tiền bọn bốn thằng con cơ động mắt sáng long lanh, như vớ được vàng, nó hỏi mình. Tiền nào đây “ con mẹ nó tiền thì đâu có liên quan gì đến chúng nó, có phải hàng nguội hay hàng nóng hàng cấm đâu mà nó xoắn”.


Chương 137

137 Chap 59 Đại chiến với đàn em của CSCĐ. Mình chống chân trống bước xuống xe xem các thằng con muốn gì, thì các thằng ngồi sau xe cũng nhảy xuống một lượt, một thằng cầm phớ chém tới mình, nhưng mình lách người qua một bên tặng cho nó một cước bắn ngay vào cái rào chắn ốp nam, chắn để làm đường tàu điện nối liền từ phố Cát Linh đi Hà Đông.


Chương 138

138 Kìa C có chuyện gì thế em, ủa mà sao mấy thằng này đều người nhà mà sao chúng mày lại bem nhau thế này ?. Một bên đội L nhí, một bên đội D xèng sao chúng mày lại bem nhau vậy.


Chương 139

139 Cuối cùng thì nể mặt anh Tú còi mà mình tha cho bọn con đó, nhưng với một điều kiện rằng ngày mai đích thân bốn con chó CSCĐ kia phải đến xin lỗi mình, nếu không thì mình sẽ hỏi thăm tới tất cả 4 đứa nó và 12 thằng con này, lúc đó sẽ cho chúng nó đi viện cả một lượt, chúng nó cũng vâng dạ, rồi té.


Chương 140

140 Có vụ gì chúng nó đứng ra lo hết, con mẹ nó giờ thì chẳng thấy mặt mũi thằng em chó nào cả, lúc này mới biết mình là ai. Lão đã đứng trên mũi hảo vọng mà ngó thiên hạ, giờ mới biết thế nào là thiên hạ nhìn lão bằng một nửa con mắt cho đáng đời.


Loading...