21 Bảo nghe xong nhìn Nhật rồi rơ ngón cái lên có ý khen Nhật
- mày hay thiệt. Cái cách đê tiện như vậy cũng nói ra
Nhật cười sảng khoái đáp lại
- không đê tiện sao là bạn mày haha , thôi lên lớp mày , trống đánh được lúc rồi ( lúc Bảo và Nhật nói chuyện thì trống đánh vô lớp rồi na )
- ừ - Bảo đáp khẽ rồi cung Nhật lên lớp
Khi ra khỏi nhà wc thì gặp bọn hắn ở ngoài , hơi nhíu mày nhưng rồi bọn Nhật cũng bỏ lên lớp để lại bọn hắn nhìn theo với ánh mắt giận giữ.
22 Quay về thực tại
Nó đi thẫn thờ đến cửa lớp thì nó vỗ vỗ tay vào mặt cho tỉnh táo để bạn nó không nghi ngờ rồi chạy zô lớp hét to
- hey lũ quỷ , tụi bay đi đâu mà để tao đợi ở canteen hoài mà không thấy đứa nào ?
Bọn kia đang suy nghĩ về việc vừa rồi có lên nói cho nó biết không thì tiếng hét của nó làm bọn họ giật mình nhìn nó.
23 Lời t/g : Cháp này tạm gọi Nhật là anh nhé mấy men hì
Quay lại chuyện
Nhật lướt bờ môi mình lên môi nó nhưng chỉ còn 1cm nữa là chạm mội nó thì điện thoại anh vang lên làm hành động của anh phải dừng lại , có chút bực anh cúi xuống móc điện thoại tắt đi và vứt nó sang 1 bên mà không nhìn màn hình là ai gọi và tiếp tục công việc đang dang dở.
24 Hắn thật sự tức giận , bây giờ hắn chỉ muốn gặp tên Nhật đáng ghét đó để trôn hắn ta 1 trận. Sao hắn ta có thể dùng cách đê tiện này với nó ? Nếu nó không thoát được ra thì bây giờ có lẽ nó đang bị con chó hoang kia ăn mất rồi.
25 Chỉnh máy quay sang Nhật nhé
Nhật đi vào nhà wc với khuôn mặt hơi nhăn lại nhưng khi bắt máy thì giọng vô cùng nhẹ nhàng xen lẫn cưng chiều
- alo bx gọi gì chồng vậy ?
- anh làm gì mà tắt máy em vậy ? - bên kia giọng có vẻ hơi bực
- à ôx bận chút việc.
26 Còn nó thì không mún bị bẩn đồ lên đi qua bên hắn lau " nhờ " rồi thản nhiên leo lên giường lấy ip chơi game nhìn y như đứa trẻ con làm hắn có bực thì cũng phải bật cười nhìn đứa " con nít " lớn tuổi kia.
27 vậy sao lúc vừa thái độ cô ấy lại thay đổi vậy ạ - hắn cố gặng hỏi
Nghe vậy mẹ nó khóc lớn hơn rồi tự đấm vào ngực mình rồi nói
- tại tôi. Tất cả tạu tôi mà - mẹ nó mất bình tĩnh
Thấy vậy bố nó ôm mẹ nó trấn an hắn cũng lắm lấy bàn tay đang run lên của bà mà trấn an
- xin bác bình tĩnh
Anh nó thấy vậy khẽ nói với mẹ nó
- không phải do mẹ , mẹ đừng như vậy - quay sang hắn anh hỏi - cậu nghĩ cậu là ai mà mún biết quá khứ của con bé ? Cậu đủ mạnh hơn con bé để bảo vệ nó sao ? Cậu không thể vì thế đừng hỏi gì hết.
28 Bà ngạc nhiên quay lại nhìn nó rồi chạy lại bên nó ôm nó xong cũng bước đi bỏ lại tiếng khóc thét của nó. Ngoại nó thấy cháu khóc thì thương sót ôm nó vào lòng dỗ dành nhưng không hề nín.
29 Về gia đình nó sau khi gởi nó ra ngoại thì cuộc sống bình yên không gợn sóng như khi có nó ở nhà nữa. Bố mẹ nó không phải nghe bà nó nói mấy câu đay nghiến nữa , anh chị nó được ông bà chăm lo rất cẩn thận.
30 Thấy nó bỏ chạy ra ngoài bà nó vội đuổi theo , tìm mãi không thấy nó ngoại nó lại thêm lo. Đang đi lên lại phòng gọi mọi người đi tìm thì vô tình bà nhìn thấy nó đang ngồi dười gầm bậc thang của bẹnh viện.
31 Nó được bố mẹ đón về tưởng chừng như mình là người hạnh phúc nhất nhưng không phải đây mới chính thức là quãng thời gian tăm tối uất hận nhất của nó. Khi nó được đưa về nhà nó cười vui vẻ ngây thơ không còn khuôn mặt bất cần lậm lì nữa , vừa về nó được anh chị nó quý mến vì nhìn nó rất dễ thương , hay mua kẹo và nhừng nhịn nó.
32 Gọi cho ngoại nó bố mẹ nó kể hết mọi chuyện sảy ra cho ngoại nó nghe , nghe xong ngoại nó nheo mày suy tư 1 lúc rồi cũng kể lại những biểu hiện lạ của nó trong những năm ở cùng ngoại.
33 Tiết học bắt đầu hôm nay là tiết Tin đầu tiên , bà cô này cả trường ai cũng " quý " hết chơn ý. Dáng đi ỏng ẻo , 29t chưa có chồng vì bả quá "xinh " duyên nhất là hàm răng 9630 của bả , người ta mọc thiếu hay đủ răng còn bả mọc thừa răng mới ghê , mắt đeo kính đến lỗi mún lồi mắt ra lun , người béo như heo , được cái hám dai vs nới phét thì không ai bằng , dạy học không dạy toàn để ý bắt chẹt học sinh rồi nhìn thấy trai đẹp là tươm tướm k à.
34 Sáng hôm sau bọn nó như kế hoạch mua đủ đồ dùng rồi ung dung ngồi ngậm kẹo mút ngồi đợi hết tiết 1 vì tiết bả là tiết 2 mà. Ngồi chán chê mê mỏi thì tiếng trống ra chơi tiết 1 cũng vang lên , cất tập sách bọn nó bắt đầu công việc.
35 Cười chán chê tụi nó đi ra sân tập thể dục tiết của thầy chủ nhiệm nó. Do trời nắng nên thầy cho bọn nó ngồi nghỉ ở gốc cây cho dâm mát.
- haha công nhận em nghịch thật đó nha - Hưu vừa cười vừa nói với nó.
36 - trước hồi bọn tôi học lớp 7 , cả nhóm được mọi người rất quý nhất là Linh. Nhưng cũng có kẻ ghen ghét với bọn tôi đặc biệt là Linh , nó làm gì cũng giỏi học giỏi hát hay múa đẹp nhảy thì khỏi chê.
37 Hắn cũng ngây ra nhìn khuôn mặt dễ thương của nó , nó rất đẹp 1 nét đẹp thuần khiết trong sáng. Lấy lại phong độ hắn mở lời :
- sao ra đây ngồi mà không vào xem bạn nhảy.
38 Còn 3 ngày nữa là đến 20 - 11 rồi bọn nó cũng tất bật cho hôm đó , đứa đi thuê váy , đứa thì tìm bộ nhóm để nhảy ,. . . . rồi chới mấy trò do trường tổ chức.
39 Đám bạn vui vẻ vì thấy nó đã trở lại như trước đam mê những gì nó muốn. Còn nó nó cũng thoải mái hơn rất nhiều khi bỏ qua quá khứ , nó có thể theo đuổi đam mê của mình mà không sợ gì nữa.
40 Giật mình cả đám chạy nhanh xuống dưới. Do nhỏ con chân ngắn nhất nhóm lên nó te te chạy sau thấy thế cậu chạy lại bế bổng nó lên chạy xuống , hành động đó làm cả đám ngạc nhiên và có 2 người vừa khó chịu vừa đau lòng.