261 Chương 261: Có con ở đây, không để bác chịu ấm ức đâu Nhạc phu nhân ấm ức đầy một bụng, giây phút thấy Yến Thanh Ti, bà có cảm giác như tìm được đồng chí cách mạng của mình, bà tóm lấy cánh tay Yến Thanh Ti, cô như chỗ dựa duy nhất của bà lúc này, dáng vẻ vô cùng đáng thương: “Bọn họ.
262 Chương 262 : Ngay tới bà ấy mà cũng dám ức hiếp, các người chán sống rồi à? Bộp, Yến Thanh Ti đập lên bàn, cô lạnh lùng đảo mắt nhìn bà Vương: “Nhìn lầm thì sao, nói các người đấy thì sao? Dựa vào thế lực ức hiếp người khác đấy thì sao? Bác gái của tôi là thái hậu nương nương của Nhạc thị, các người là cái quái gì, cho bà mượn trang sức, đó là coi trọng bà, con mẹ nó, đừng có không biết xấu hổ như vậy.
263 Chương 263: Dám dở trò trước mặt tôi, tôi chỉnh chết bà Bà Vương bị sợ tới nỗi cả người run lên bần bật: “Cô. . . . . . Cô làm thế là phạm pháp, nhà tôi.
264 Chương 264: Sao lại giúp tôi, tôi có đối tốt với cô đâu Nhạc phu nhân đứng phắt dậy, thấy Yến Thanh Ti vô sự bà mới thở phào một hơi. Yến Thanh Ti thúc bà Vương tới trước mặt Nhạc phu nhân, đưa chiếc túi nhung cho bà: “Bác xem xem đây có phải bộ trang sức của bác không.
265 Chương 265: Bác không cần phải thích con, con là một đứa rất xấu xa Nhạc phu nhân chẹp miệng: “Sao lời hay ý đẹp nói ra từ miệng cô nó cứ bị vặn vẹo đi thế nhỉ.
266 Chương 266 : Người phụ nữ của con sắp bị cướp mất rồi “Tôi không ngờ hôm nay có thể gặp được em ở đây, trước đây tôi tốn biết bao công sức để tìm em nhưng có tìm thế nào cũng không tìm được, không ngờ, giờ ra khỏi nhà là đã gặp được rồi.
267 Chương 267 : Sao hôm nay không gọi tiểu yêu tinh nữa rồi. Nhạc Thính Phong trầm mặt xuống: “Mẹ, có phải Yến Thanh Ti không?” Nhạc phu nhân hừ một tiếng, gửi thẳng cho Nhạc Thính Phong một tấm ảnh, tấm ảnh đó là bà chụp trộm Hạ Lan Phương Niên đang đứng đối diện với Yến Thanh Ti.
268 Chương 268 : Hình như con bị người ta lừa ngủ rồi Thế là Nhạc Thính Phong cứ mất ngủ trằn trọc mãi, ban đầu anh cũng nghĩ không có chuyện gì to tát, trong lòng anh cũng chẳng thấy ngứa ngáy gì, chỉ cảm thấy hơi hoảng loạn, như có thứ gì đó đang bị nghẹn lại, không lên cũng không xuống được, không tìm được lối để tiết ra, vậy nên anh cứ lao vào công việc, Cận Tuyết Sơ tự dẫn xác tới thì lấy anh ta ra để trút giận.
269 Chương 269 : Mẹ nợ ân tình người ta, con trả thay mẹ Nhạc phu nhân đưa tay cho Nhạc Thính Phong: “Dù cho có cảm ơn thì cũng là mẹ đi, con góp vui gì vào đây!” Nhạc Thính Phong đứng dậy, chỉnh đốn lại quần áo: “Chẳng phải người xưa có câu, mẹ nợ con trải sao, mẹ nợ ân tình của người ta thì làm con như con tất nhiên phải trả giúp mẹ rồi, hai mẹ con mình mẹ không cần phải khách khí với con, con đi đây.
270 Chương 270: Nói một câu 'Anh muốn gặp em' thì sẽ chết sao? Giang Lai không nhịn được mà âm thầm hỏi thăm tổ tông nhà Nhạc Thính Phong một lượt, sếp lại phát điên cái gì chứ.
271 Chương 271: Thích người đó từ rất lâu rồi, lâu đến nỗi quên luôn cả thời gian. Yến Thanh Ti tuổi không lớn nhưng trải qua quá nhiều chuyện, cô nhìn ra cô gái trẻ trung trước đang ngồi trước mặt mình tuy có vẻ trầm ổm nhưng ánh mắt lại không che dấu được mọi chuyện.
272 Chương 272: Nỗi phiền muộn của Tần ảnh đế. Vị trí đã được sắp xếp xong, Yến Thanh Ti đứng trước máy quay, chuyên viên trang điểm đang giúp cô trang điểm lại.
273 Chương 273: Đôi cẩu nam nữ này dám cắm sừng cho anh. Trong lòng Yến Thanh Ti đang âm thầm hỏi thăm tổ tông nhà Tần Cảnh Chi, chuyện này đạo diễn không nói cho cô biết nhưng lại cho Tần Cảnh Chi biết.
274 Chương 274: Chú à, đừng có mà tranh gái với cháu. Tần Cảnh Chi nhướng mày: “Chậc, Yến Thanh Ti còn phải gọi tôi một tiếng chú thế mà cậu lại xưng hô với tôi thế à.
275 Chương 275: Cô ấy là của cháu, chú đừng có sớ rớ. Nhạc Thính Phong cười lạnh: “Chú à, cướp phụ nữ của cháu mình chú không thấy mất mặt sao?” Trước kia, Nhạc Thính Phong sẽ không bao giờ kêu Tần Cảnh Chi là chú, chưa từng coi anh ta là trưởng bối nhưng một tiếng 'chú' này lại cực kì tôn kính.
276 Chương 276: Không đắc tội, chỉ là nhìn anh ta ngứa mắt thôi. Tần Cảnh Chi bị xô phải, lảo đảo tí thì ngã sấp xuống, xoa xoa bả vai bị Nhạc Thính Phong đụng phải cho bớt đau: “Đúng là chẳng thay đổi gì cả, vẫn ngang ngược như xưa.
277 Chương 277: Cô sợ sẽ bị tôi hấp dẫn sao? Nhạc phu nhân mặc kệ cái nồi trên bếp, hét ầm lên: “Không đắc tội mà mày ra tay độc ác thế à, Tần lão thái thái bảo bối cậu cháu trai của bả như nào mày còn không biết, mà còn.
278 Chương 278: Ai cho phép anh ta hôn em? Vừa mới dứt lời, đột nhiên một chiếc xe thể thao mui trần màu đỏ lao tới đỗ phịch trước mặt hai người, người ngồi trên xe cười một cách âm trầm và có vẻ muốn bị ăn đòn: “Chú, lên xe đi, khó khăn cháu mới tới Cảnh Thành được một chuyến, hai chúng ta thế nào cũng phải đi uống vài li.
279 Chương 279: Làm người phụ nữ của tôi, tôi sẽ bảo vệ em. Yến Thanh Ti hừ lạnh một tiếng: “Nói cứ như anh hôn ít lắm ấy. ” Phòng của cô lần nào Nhạc Thính Phong muốn vào chả vào bằng được đấy thôi, con ma men say tới trình độ này còn vẫn nhận rõ đường.
280 Chương 280: Bảo bối, đừng ngây thơ thế chứ Yến Thanh Ti cười cười xoay người lại, đá chăn ra, quẳng lên người Nhạc Thính Phong. Cô chỉ mặc bộ đồ ngủ mỏng manh, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ, cô đã quen với việc phải nhanh chóng ngủ trong những hoàn cảnh ác liệt nhất, chăn ư, có cũng được không có cũng chẳng sao.