21 Thân thể ấm nóng mềm nhũn ngã vào lòng hắn, cả người trượt xuống, một bàn tay không ngại dơ bẩn ôm lấy eo nàng, lúc tay phải dính máu của Thẩm Ly trượt qua má hắn cũng bị hắn nhẹ nắm lại, bàn tay xoay chuyển, ngón trỏ ấn trên mạch tượng của nàng, người áo trắng nhíu mày: “Doanh địa ở đâu?”Thượng Bắc chạy tới, vốn nghĩ Thẩm Ly là người đã được đính ước mà nằm trong lòng một nam nhân xa lạ thì không hợp lễ, đang muốn đòi Thẩm Ly lại thì thấy quanh người nam nhân này Tiên khí dày đặc, thiết nghĩ chắc là sứ giả của Thiên giới phái đến, bèn không vội đòi Thẩm Ly về nữa, chỉ là… Tiên giới chỉ phái có một người đến thôi sao?“Các hạ là?”“Thiên ngoại thiên, Chỉ Thủy các, Hành Chỉ thần quân.
22 Hành Chỉ gỡ nẹp thép trên cánh tay Thẩm Ly xuống, ấn ấn vào huyệt vị của nàng, đang chuyên tâm trị liệu, bỗng nghe Thẩm Ly hỏi: “Ngài nói ngàn năm trước ngài đã để lại bốn đồ vật ở quanh đây làm hai tầng phong ấn cho Khư Thiên Uyên, nhưng thường ngày binh sĩ tuần tra xung quanh lại không biết có mấy vật này.
23 Làn gió trong trẻo trên núi thổi vào trong quân doanh xua tan chướng khí, khiến các tướng sĩ ngẩng đầu lên là có thể nhìn thấy trăng sáng trên trời, trong quân dậy lên tiếng rầm rì kinh ngạc, có người dìu thương binh ra khỏi quân doanh, ánh trăng sáng là cảnh tượng bấy lâu bao người cầu mà không thấy được.
24 Theo lời Hành Chỉ, hai phong ấn còn lại thì một nằm ở dưới đài luyện binh của doanh địa, là tượng đá Trấn địa thú, nàng cho các tướng sĩ trong quân doanh lui ra bên ngoài ba dặm, lúc nàng cũng định rời đi, Hành Chỉ lại vẫy tay bảo nàng ở lại: “Gia cố phong ấn này hơi tốn chút thời gian, hơn nữa giữa chừng không thể ngắt quãng, cô ở bên cạnh làm hộ pháp cho ta, đừng để ai đến quấy rầy.
25 Trong bóng tối có âm thanh vỡ vụn huyên náo bên tai, bất luận Thẩm Ly bịt chặt tai hay phong bế năm giác quan, âm thanh đó cứ như một quái thú không lỗ hổng nào không chui lọt, ở trong đầu chầm chậm cắn xé lý trí nàng.
26 Trong bóng tối không biết thời gian trôi đi thế nào, không có phương hướng, không có mục tiêu, cũng không biết “hai vòng” mà Hành Chỉ nói rốt cuộc phải đi bao lâu, Thẩm Ly bất giác lòng hơi bực bội.
27 Như có sát khí cắm vào trong thịt, Phất Dung âm thầm lui về phía sau một bước, tên này… mồ hôi lạnh của hắn cứ chảy ra, tên này quả nhiên không phải là nữ nhân có thể cưới về được mà!Nếu lúc trước Phất Dung quân còn có chút ảo tưởng đối với Thẩm Ly thì khoảnh khắc này ảo tưởng kia đã hoàn toàn lụi tắt.
28 “Thần quân muốn ở Ma giới bao lâu?” Thẩm Ly xách Suỵt Suỵt trên đường trở về phủ, “Có thời gian cụ thể thì Thẩm Ly cũng dễ sắp xếp. ”Hành Chỉ suy nghĩ một lúc: “Ừ… Nếu vậy thì ta sẽ về Thiên giới cùng với Phất Dung quân.
29 Tối đó cả người Thẩm Ly càng nóng ghê gớm hơn, mắt cũng không mở ra nổi. Nhục Nha đút nàng uống nước, đắp khăn cho nàng cũng không có tác dụng, lòng bắt đầu khẩn trương, hầu hạ Thẩm Ly bao lâu nay chưa từng gặp phải tình huống này, cho dù là bị trọng thương thì ý thức của Thẩm Ly vẫn tỉnh táo, Nhục Nha không biết làm sao bèn nghĩ đến việc trong phủ lúc này đang có hai tiên nhân.
30 Thẩm Ly bước vào quân doanh, do bị phá đám khiến lòng nàng mang chút tức giận vì không cam, nhưng nhìn thấy những gương mặt quen thuộc của các tướng lĩnh xung quanh, nàng tạm thời vứt hết những chuyện không vui lại đằng sau.
31 Hôm sau. Mới sáng sớm, trong Ma cung đã có người đến gọi Thẩm Ly đi. Trong Nghị sự điện, Ma quân đang ngồi ở trên, Mặc Phương đứng một bên, còn có mấy quân sĩ đứng bên kia, thấy Thẩm Ly vào điện, Ma quân vẫy tay cho các quân sĩ lui ra rồi lên tiếng nói: “Tối qua Phất Dung quân đã thông qua Ma giới chạy đến Nhân giới rồi.
32 Sắc trời dần tối, ánh tà dương rực rỡ phủ xuống khiến con sông nhỏ cũng trở nên đẹp lạ thường. Đây là mỹ cảnh hiếm khi nhìn thấy ở Ma giới, Thẩm Ly nhìn dòng nước lấp lánh ánh vàng, uống một ngụm rượu: “Thật ra đã phát giác từ lâu.
33 Thuật pháp của Ma giới? Mắt Thẩm Ly tối lại. Ma giới quy thuận Thiên giới, tuy trong tộc có người không phục, nhưng các chính sách Ma quân thi hành đều rất chính đáng, cố gắng hết sức giữ gìn lợi ích của Ma tộc, bởi vậy chưa thấy có ai xung đột với Thiên giới.
34 Nhìn thấy ánh sáng đỏ trong mắt Thẩm Ly, thanh niên bị bóp cổ gần như sợ đến ngất đi, các Địa tiên bên cạnh cũng vô cùng hoảng sợ vội vàng xin lỗi, khuyên Thẩm Ly thả người đó, nhưng Thẩm Ly dường như không nghe thấy mà chầm chậm siết chặt ngón tay, sắc mặt người kia dần dần tái xanh.
35 Thân hình thiếu nữ run rẩy kịch liệt, Thẩm Ly không thể làm gì khác đành buông nàng ta ra. Vừa rồi nhất thời vui mừng nên quên mất Tiểu Hà đã hy sinh bản thân vì người nàng ta thích, hơn nữa bất luận có phải là chỉ giống Tiểu Hà, hay thật sự là Tiểu Hà chuyển thế đầu thai thì đã sao, không phải ai ai cũng là Hành Chỉ, đối với người bình thường thì canh Mạnh bà vừa là thuốc độc cũng vừa là sự giải thoát, kiếp này nàng ta không còn quen người tên Duệ vương kia, cũng chưa từng chịu tổn thương vì bị hắn tính kế.
36 “Sao con lại đến đây?” Cha Cảnh Tích khẽ nghiêm giọng, “Mẹ con đâu? Sao lại để con đi như vậy?”Cảnh Tích níu tay áo cha uất ức: “Mẹ cũng lo cha có bề gì, nhưng mẹ bị thương rồi, sợ bị chướng khí ảnh hưởng nên không dám đến.
37 Không khí trong phòng trầm xuống, Thẩm Ly lạnh lùng xem xét ba đại hán, toàn thân tỏa ra sát khí, còn ba người kia cũng há cái miệng đầy máu, nhe nanh hung ác, nước bọt đặc sệt không được khống chế mà rơi xuống.
38 Nên đuổi theo chứ. Hành Chỉ biết rõ tầm quan trọng của việc bắt kẻ chủ mưu đằng sau, cũng biết Thẩm Ly nhất định hi vọng hắn đi bắt kẻ đó, trả lại sự trong sạch cho Ma giới.
39 Tốc độ hồi phục của Thẩm Ly rất nhanh, sáng hôm sau sức khỏe đã đỡ nhiều. Bừng mở mắt, nàng nhìn quanh bốn phía, nữ nhân Cảnh Ngôn quan tâm đã tỉnh, yên lặng ngồi ở góc tường, thấy Thẩm Ly nhìn mình, nàng ta gật đầu chào hỏi, Thẩm Ly cũng chào đáp lễ.
40 Rừng cây không một chiếc lá, quang cảnh dọc đường tiêu điều như đã vào cuối thu. Thẩm Ly liếc nhìn Hành Chỉ mấy lần nhưng lời trên miệng vẫn không hỏi ra được.