41 Chung Ly liếc mắt nhìn điện thoại di động, nhếch miệng, đặt ly nước xuống bàn, cầm điện thoại di động lên từ chối cuộc gọi, thuận tay ném lên bàn nói: "Chuyện gì?""Anh không nhận điện thoại?" Chu Tô nhớ là hôm trước không phải hai người cãi nhau chỉ vì Chung Ly lo lắng cho tiểu bảo bối của anh sao hôm nay lại không thèm nhận điện thoại thế kia?Đang nói, điện thoại di động lại vang lên.
42 Chiều hôm đó, Chu Tô xách hai túi đồ ăn nặng trịch trở về nhà, đang thở hổn hển thì Chung Ly gọi điện thoại về: "Chung Ly, tối nay anh về muộn sao?""Ừ, không có chuyện gì.
43 Một lần nữa nhìn thấy khuôn mặt vô tư không hề lo lắng của Chu Nhuế ở sở cảnh sát, Chu Tô thật sự hận không thể đem đầu của nha đầu kia vặn xuống. Chu Tô kiềm chế lửa giận, cau mày quan sát Chu Nhuế từ trên xuống dưới chờ đợi cô giải thích.
44 Khi Chu Tô đem Chu Nhuế về nhà nào dám nói con bé được cô bảo lãnh về từ đồn công an, nghĩ thầm may nhờ lần trước Chung Ly đã có lời với đồn trưởng đồn cảnh sát nếu không lý lịch của Chu Nhuế đã có thêm một vết nhơ.
45 Hôm nay, Lúc Chu Tô về nhà thì nhìn thấy một người quán cà phê đối diện khu chung cư mình ở, chồng của Lưu Yến Linh- Dương Lực. Thực ra thì nhìn thấy anh ta cũng không phải chuyện gì ngạc nhiên chuyện, nhưng điều khiến Chu Tô nghi hoặc là anh ta đang dựa hẳn người ngồi lên ghế sô pha của quán cà phê, ngồi ngay bên cạnh còn có một cô gái khá trẻ trung xinh đẹp.
46 Ngày hôm sau, khi Phương Đại Đồng nghe Chu Tô nói về việc xin một tờ xét nghiệm giả liền đặc biệt khinh bỉ nhìn cô nửa ngày nói: "Chu Tô! Ngay cả cái chủ ý thô bỉ như vậy mà em cũng có thể nghĩ ra, thế gian này chỉ có một mình em thôi đấy.
47 Chu Tô sửng sốt, hít thở khó khăn hỏi: "Chu Nhuế, em. . . em nói gì?""Chị, trước đừng hỏi, mau tới bệnh viện trung tâm. Ba đang cố gắng chống đỡ để chờ chị, gặp được chị là tâm nguyện cuối cùng của ba.
48 Hai mí mắt nặng như chì, cảm giác như toàn thân không còn chút sức lực nào, Chu Tô nhíu chặt lông mày từ từ mở mắt, đập vào mắt là gương mặt bình tĩnh của Phương Đại Đồng.
49 Mấy ngày kế tiếp, tất cả mọi người đều bận rộn vì tang lễ của Chu Kỳ Phong. Chu Tô nhìn di ảnh của ba chợt phát hiện dung mạo của mình và ông quả thực rất giống nhau, bọn họ đều có một vành tai to, đôi môi mỏng, nhớ lúc ba và mẹ vừa mới ly hôn, lúc ấy cô đã nghĩ cha mình là người bạc tình bởi vì người xưa có nói qua, người môi mỏng thì bạc tình.
50 Lúc trở về trời đã tối đen như mực, vừa ra khỏi cửa, những cơn gió nhẹ lùa vào vạt áo, bây giờ đã là mùa thu rồi, Chu Tô nheo mắt nhìn bóng cây ngô đồng trước cửa sổ phòng mẹ mình, có một nhánh cây tỏa ra ngay sát cửa sổ.
51 Sau tang lễ của ba, Chu Tô cũng không quá tiếp tục đắm chìm trong sự đau đớn, bởi vì cô biết không lâu nữa, sẽ được ‘gặp lại” ông mà thôi, ngược lại thời gian cô còn có thể dành cho những người cô yêu thương chỉ còn có thể được đếm trên đầu ngón tay.
52 Sau khi tan tầm, Chu Tô nghĩ thế nào cũng không yên tâm nổi về cô bạn Lưu Yến Linh của mình nên đã gọi điện thoại, kết quả là đầu tiên mãi không có người nhận, sau lại trực tiếp ngắt máy.
53 Vừa mở mắt ra đã bị một tia sáng chiếu thẳng vào nên Chu Tô khẽ nheo lại, sau đó dụi dụi, nhìn chung quanh, nhớ lại chuyện hôm qua. Thì ra trời đã sáng rồi.
54 Tối hôm đó, lúc Chung Ly về đến nhà thì thấy Chu Tô đang gác chân ngồi trên ghế sa lon, loay hoay với chiếc laptop. Cô thấy anh tiến tới cũng không thèm nói chuyện, chỉ bĩu môi tiếp tục di chuyển con chuột.
55 Vào một buổi sáng, cô em gái lâu ngày không xuất hiện - Chu Nhuế bất ngờ tới, vừa bước vào nhà, ngồi ở trên ghế sa lon trực tiếp nói thẳng: "Chị! Chị cho em mượn ít tiền.
56 "Em nói cái gì?" Phương Đại Đồng bất chợt cao giọng hỏi lại. "Anh ấy đã sớm hoài nghi về bệnh tình của em. Là do em sơ suất quá, đáng lẽ nên đem lọ thuốc giấu đi mới phải.
57 "Là Phương Đại Đồng sao?" Chung Ly bước từng bước tới chỗ Chu Tô: "Em cứ nói thật với anh. Anh chỉ muốn biết sự thật. "“Hoàn toàn không phải như anh nghĩ đâu Chung Ly.
58 Phương Đại Đồng yên lặng lái xe. Nhưng chỉ một lát sau đã không nhịn được nữa, nghiêng người nhìn Chu Tô, trong lòng chua xót, dùng tay quay người Chu Tô lại hỏi: "Có phải hắn ta đang ở cùng cô gái kia không?"Chu Tô ngây ngốc nhìn Phương Đại Đồng, rất lâu sau vẫn chưa tìm lại được tiêu cự trong đôi mắt, mê mang nói: "Tôi không tin, Chung Ly sẽ không đối xử với tôi như vậy.
59 Ngày hôm sau, Phương Đại Đồng mặc cô thư ký ngăn cản vẫn hùng hùng hổ hổ xông vào phòng làm việc của Chung Ly, lúc đó Chung Ly đang chúi mũi trên bàn vẽ, thiết kế cái gì đó.
60 Đối với chuyện Phương Đại Đồng lặp lại mấy câu nói đại loại như hãy mau rời khỏi tên đàn ông đáng chết Chung Ly mà đến Pháp chữa bệnh, Chu Tô quả thật đã thực sự nghe chán rồi.